Chàng Rể Phế Vật

Chương 1090




CHƯƠNG 1090

Các đệ tử của võ đạo Thành phố T nằm dưới đất, bi thảm không gì sánh được… Tất cả mọi người cũng chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn cảnh tượng khuất nhục trước mặt… bị đối phương hung hăng đánh như vậy… hầu như không có bất kỳ sức đánh trả nào…

“Tôi nói này lão già… là nhà họ Tiêu ông động thủ trước…” Thân thể Trần Xuân Độ lóe lên, thoát ra từ khe nứt dưới mặt đất, giải thích với thần tình bất đắc dĩ.

“Thằng nhóc ồn ào!” Thân ảnh lão giả tóc trắng bùng lên lần thứ hai!

“Rầm rầm!” Hai quyền hung hăng đánh vào trên ngực Trần Xuân Độ!

Cả người Trần Xuân Độ bị hất bay lần nữa, đập mạnh vào vách tường, trong nháy mắt bức tường sụp xuống!

“Lão già chết tiệt! Tôi ăn thua đủ với ông! Rõ ràng là người nhà họ Tiêu ông đánh người trước!” Trần Xuân Độ run rẩy bò dậy từ dưới đất, cả giận nói! Anh thật sự không muốn vướng vào mớ rắc rối này!

Sắc mặt lão giả tóc trắng hoàn toàn băng lãnh!

“Lão phu bế quan mấy năm, hôm nay… sẽ lấy máu cậu, tế lễ cho võ đạo của lão phu!” Nói xong, thân ảnh lão giả tóc trắng nhanh như thiểm điện, mãnh liệt công kích tới! Những nơi lão đi qua, mặt đất đều rạn nứt!

Trần Xuân Độ lười nói nhảm với ông ta, thân thể trực tiếp vọt lên, rút lui trốn tránh!

Trong võ quán, hai đạo thân ảnh không ngừng qua lại!

Thân người Trần Xuân Độ nhanh như gió, liên tục xẹt tới xẹt lui tránh né!

Mà ở phía sau, sắc mặt lão giả tóc trắng lạnh như băng, sát phạt kinh khủng oanh tập đến!

Tất cả mọi người ở đây đều chấn động đến sững sờ! Bọn họ mở to hai mắt nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt! Quả thực quá mức rung động!

Thân pháp lão giả tóc trắng nhanh như tia chớp, nắm tay giống như sát phạt đáng sợ kịch liệt rung động oanh tập đến!

Mà Trần Xuân Độ còn phản ứng nhanh hơn, thân thể như u linh thuấn di né tránh, vậy mà lại có thể tránh được tất cả oanh kích đáng sợ của đối phương!

Trong hội quán võ đạo, sát phạt kinh khủng không ngừng chấn động! Lão giả tóc trắng oanh tập liên tiếp, mà Trần Xuân Độ thì luôn luôn rút lui tránh né, anh vốn không có ý định nghênh chiến…

“Mẹ nó!” Trần Xuân Độ thực sự sắp phát điên rồi! Đ* m*! Giờ khắc này Trần Xuân Độ như muốn bạo phát!

“Là cậu đã đánh tộc nhân nhà họ Tiêu! Chết đi!” Lão giả tóc trắng tức sùi bọt mép, thân ảnh trực tiếp vọt lên, bắn thẳng về phía Trần Xuân Độ!

Cả người Trần Xuân Độ không phản ứng kịp, trực tiếp bị một quyền cực mạnh của lão giả tóc trắng đánh bay ra ngoài!

“Bịch!” Trần Xuân Độ ngã sấp xuống đất cách đó hơn mười mét… ngay cả mặt đất cũng đều nứt nẻ… cả người anh vô cùng hỗn loạn!

Anh đang muốn đứng lên… thân ảnh lão già tóc bạc bạo phát vọt tới lần nữa! Từ giữa không trung, một cước mãnh liệt giáng xuống!

“Ầm!” Mặt đất rạn nứt sụp đổ, một cái hố sâu hình người rất lớn hiện lên!

Cả người Trần Xuân Độ bị đánh hãm vào trong hố, nhìn hết sức bi thảm!

“Lão già… ông bị bệnh à?” Sắc mặt Trần Xuân Độ tái xanh dữ tợn, anh run rẩy bò dậy từ trong hố lớn… Còn chưa kịp phản ứng, cả người anh lại bị đánh bay ra ngoài một lần nữa!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.