Chàng Rể Phế Vật

Chương 1086




CHƯƠNG 1086

Khóe miệng Trần Xuân Độ khẽ nhếch lên, anh lột áo sơ mi ra, để lộ thân hình vạm vỡ cùng nước da ngăm đen, cũng đẩy cửa đi vào phòng tắm.

“Ơ… sao anh lại đi vào…” Tôn Giai Giai đang nằm trong bồn tắm, thấy Trần Xuân Độ đột nhiên đi vào, cô ta nhất thời la lên.

“Giai Giai, anh tắm chung với em.” Trần Xuân Độ cười xấu xa, mặc cho Tôn Giai Giai phản đối thế nào, vẫn cương quyết nằm vào trong bồn tắm…

Lúc này Trần Xuân Độ hoàn toàn trần truồng, Tôn Giai Giai nhìn lướt qua thân hình ngăm đen của anh… nhất thời ngây người… làn da ngăm đen chi chít những vết sẹo khủng khiếp… khiến cho người khác phải chấn động… nhìn thấy mà giật mình thảng thốt!

“Anh… trên người anh… là sao vậy…” Khuôn mặt xinh đẹp của Tôn Giai Giai đột nhiên trắng bệch, đôi mắt đẹp cũng đẩy vẻ hoảng sợ…

Bất kỳ cô gái nào nhìn thấy vết sẹo của Trần Xuân Độ đều sẽ hoảng sợ… huống chi một cô gái ngoan như Tôn Giai Giai… cho tới bây giờ, cô ta chưa từng nhìn thấy ai có nhiều sẹo như thế… Nhìn những vết sẹo vô cùng đáng sợ của Trần Xuân Độ, Tôn Giai Giai chỉ thấy hô hấp của mình như sắp ngừng lại… Loại cảm giác đó khiến cô ta kinh hãi… Người đàn ông này… rốt cuộc đã trải qua chuyện gì?! Phải trải qua những khó khăn gian khổ nhường nào… mới để lại trên cơ thể những vết sẹo dữ tợn như thế?!

“Ừ… những thứ này ấy hả… tất cả đều là do mấy cuộc tấn công khủng bố ở nước ngoài để lại… thế giới bên ngoài tương đối hỗn loạn… Vận khí anh không tốt, gặp phải nhiều đợt tấn công khủng bố… Cho nên trên người mới bị thương…” Trần Xuân Độ lấy đại một cái cớ để giải thích.

Khuôn mặt xinh đẹp của Tôn Giai Giai ngây ra… Cô ta mặc dù rất đơn thuần nhưng không ngốc… hiển nhiên không tin mấy lời Trần Xuân Độ nói ~ Trần Xuân Độ nằm trong làn nước bồn tắm, nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể của Giai Giai, hai người giống như một đôi tình nhân ngọt ngào, da thịt liền kề… âu yếm lẫn nhau.

Tôn Giai Giai nằm trong vòng tay của Trần Xuân Độ, bàn tay ngọc nhẹ ngàng vuốt ve những vết sẹo trên người anh… chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên một suy nghĩ… người đàn ông này… phía sau anh hẳn là cả một câu chuyện phức tạp… Những chuyện kia cũng giống như những vết thương trên người anh… chắn hẳn sẽ khiến người ta phải run sợ…

Như thể cảm nhận được sự khiếp sợ của người đẹp trong ngực, Trần Xuân Độ nhẹ nhàng xoa đầu cô ta, dịu dàng nói: “Giai Giai… dù thế nào đi nữa, anh sẽ không làm tổn thương em…”

Hai mắt Tôn Giai Giai hơi đỏ lên, trừng mắt nhìn anh: “Tối qua… ngay cả người em cũng giao cho anh rồi… anh cảm thấy em sẽ sợ anh sao?”

Trần Xuân Độ sững sờ mất mấy giây, sau đó nhẹ nhàng cúi người hôn lên môi cô ta.

Hai người lại một lần nữa mất kiểm soát trong làn nước ấm trong bồn tắm…

Một giờ sau, Tôn Giai Giai mềm nhũn, cả người vô lực… Cô ta nhẹ nhàng dựa vào vòng tay của Trần Xuân Độ, hai người cứ như vậy nằm trong bồn tắm nghỉ ngơi.

Sau khi tắm xong đã là một tiếng sau…

Trần Xuân Độ và Tôn Giai Giai thay quần áo, vội vàng lái xe đến công ty… nhưng cả hai đều đi làm muộn…

Trần Xuân Độ vừa đến công ty đã bị Lê Kim Huyên gọi vào văn phòng.

Mái tóc dài của nữ thần tổng giám đốc hơi rối, cô đang an tĩnh ngồi trên ghế tổng giám đốc.

“Tối qua anh đã làm gì? Sáng nay sao không tới đón tôi?” Lê Kim Huyên hỏi.

Trần Xuân Độ hơi sửng sốt một hồi, sau mới giải thích: “Chuyện đó… tối hôm qua, tôi cùng bạn bè tụ họp…”

Đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên hiện lên vẻ nghi hoặc: “Tụ họp… Sau đó buổi sáng anh lái xe của Tôn Giai Giai, cùng nhau đi làm hả? Còn cùng nhau tới trễ nữa hả?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.