CHƯƠNG 1006
“Bịch bịch bịch bịch!” Trần Xuân Độ trực tiếp hóa thành một đạo tàn ảnh, những nơi anh đi qua tràn ngập âm thanh oanh tập nặng nề đáng sợ… Từng đạo bóng người bị đánh bay giống như con búp bê rách… Hiện trường hỗn loạn đầy rẫy tiếng hét thảm!
Đứng trước Trần Xuân Độ, đám cảnh sát đã từng được huấn luyện đặc biệt này vốn không có bất kỳ năng lực phản kháng nào!
Trần Xuân Độ ngậm điếu thuốc, anh mở thiết bị theo dõi định vị trên điện thoại di động… Điện thoại di động của anh liên kết với đồng hồ điện tử… Anh nhanh chóng tìm được vị trí của đồng hồ.
Trần Xuân Độ cứ như một tên lưu manh, chậm rãi đi tới nơi bảo quản chứng cứ đặc biệt của cục cảnh sát.
“Mở cửa ra.” Giọng nói của Trần Xuân Độ bình thản vô cùng, anh nói với tên nhân viên cảnh sát đứng ở cửa.
Trong nháy mắt người này bắt đầu cảnh giác, sắc mặt biến đổi mãnh liệt!
“Anh là ai?”
Trần Xuân Độ chậm rãi phun ra một vòng khói: “Tôi tới lấy lại đồ của mình…”
Nhưng lúc này, trong toàn cục đột nhiên có một âm thanh cảnh báo vang lên!
“Mọi người nghe lệnh, khi nhìn thấy người đàn ông mặc đồ vest màu đen hút thuốc lá phải hết sức đề phòng!” Âm thanh cảnh báo nghiêm túc truyền ra từ trong kèn đồng, không ngừng quanh quẩn xung quanh!
Đồ vest màu đen… hút thuốc lá? Nhân viên công tác quét mắt nhìn Trần Xuân Độ… ngay sau đó chợt biến sắc! Anh ta vội vã xông lên phía trước muốn động thủ!
Trần Xuân Độ trực tiếp giơ tay túm lấy cổ anh ta nhấc lên!
“Bịch!” Cả người gã nhân viên cảnh sát bị quăng ngã xuống đất… Ngay cả mặt đất cũng đều bị nứt nẻ!
Trần Xuân Độ chậm rãi nhả ra một vòng khói, đi thẳng tới trước cửa sắt đựng vật chứng. Đó là một cánh cửa hợp kim sắt nặng nề, phải dùng mật mã mới có thể mở được.
Trần Xuân Độ không nói nhiều, nắm tay trực tiếp vung lên: “Rầm rầm ầm!”
Quả đấm của anh giống như thiết chùy đáng sợ đấm mạnh vào cửa sắt!
Cánh cửa vốn hoàn hảo không tổn hại gì hứng chịu lực đạo khủng bố tựa như vạn quân oanh tập… trực tiếp biến dạng đến móp méo!
Đám nhân viên kêu rên dưới đất nhìn thấy một màn này… Sắc mặt chợt trắng bệch… Con ngươi hiện lên vẻ kinh hoàng…
“Ầm!” Toàn bộ cánh tay của Trần Xuân Độ nổi đầy gân xanh, anh đánh mạnh một quyền! Cánh cửa sắt cực nặng trực tiếp xuất hiện một lỗ thủng rất to! Chấn động đến đáng sợ!
Trần Xuân Độ thuận thế đá mạnh một cước, trực tiếp đạp bay cánh cửa hợp kim nặng đến mấy trăm ký!
Anh vẫn ngậm điếu thuốc như vậy, không chút kiêng kỵ đi vào nơi bảo quản chứng cứ… Sau đó từ trong một ngăn kéo, anh lấy ra chiếc đồng hồ điện tử và chuôi dao găm đen thui lạnh lẽo.
Cùng lúc đó, một đám cảnh sát phẫn nộ táo bạo xông đến, trên người trang bị vũ khí nóng lành lạnh! Hôm nay cục cảnh sát lại bị một người mạnh như vậy xông vào, điều này quả thực rất mất mặt! Bọn họ nhất định phải bắt được cái tên khốn chết tiệt này!
Khi vọt tới chỗ vật chứng, tất cả mọi người đều sững sờ!
Bọn họ đâu còn nhìn thấy cái người đáng chết kia nữa? Chỉ còn lại một cái động hình người bị cự lực đánh mạnh vào xuất hiện trên vách tường…