(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nôi đau này, người bình thường đều không chịu nổi.
Sử Khắc Nghị là một cậu cả của một gia đình giàu có, anh ta chưa bao giờ phải chịu cực khổ như vậy, bây giờ anh ta đau đến không còn muốn sống nữa.
Sử Khắc Nghị chưa kịp nghỉ ngơi, thì cây côn trong tay Hoàng Thiên lại đánh một xuống ngay cánh tay của Sử Khắc Nghị.
“Á!”
Sử Khắc Nghị đau đến hoa cả mắt, trước mắt chỉ toàn là một màn đen, rồi anh ta ngay lập tức ngất đi.
Tất cả mọi thứ, chỉ xảy ra vỏn vẹn trong vòng mấy giây, vừa rồi Sử Khắc Nghị còn khỏe mạnh, bây giờ cả hai cánh tay đều bị phế hết rồi.
Sử Khắc Minh còn đang muốn trừng mắt nhìn Hoàng Thiên, nhưng vừa mới nhìn thấy xung quanh toàn bộ đều là người của Hoàng Thiên, anh ta lập tức không còn dũng khí đó nữa.
“Em gái, qua đây.
”
Hoàng Linh ý thức được liên nhìn qua Vương Ngọc Phi một cái, nhưng sau đó rất nhanh cô đã hối hận, bởi vì cô hiểu rất rõ tính khí của Hoàng Thiên, nếu như anh trai cô biết Vương Ngọc Phi đã ra tay đánh cô, không đánh chết Vương Ngọc Phi mới là lạ đó.
Cho nên Hoàng Linh đã vội vàng quay đầu lại, nói với Hoàng Thiên: “Không có ạ.
”
Nhưng động tác này làm sao qua mặt được Hoàn Thiên chứ? imgwebtruyen
.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");