"Các người là ai? Căn phòng này là nơi các người có thể tự tiện xông vào sao? Đi ra ngoài!"
Đinh Lập Côn quát to với đám người Hoàng Thiên, ông ta tưởng rằng đây là khách
đến câu lạc bộ để vui chơi cho nên vẫn giữ lại thể diện cho họ.
Trần Bảo Sinh nhìn thấy là Hoàng Thiên dẫn theo Quản gia Trần đi tới!
Dọa cho Trần Bảo Sinh sợ hãi, chuyện này được kêu là một năm bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, hôm nay ông ta bị Hoàng Thiên chỉnh đốn quá thê thảm nên khi nhìn thấy Hoàng Thiên thì ông ta bèn cảm thấy sợ.
Điều làm cho Trần Bảo Sinh ngạc nhiên nhất là Hòa Tử Dương lại đi cùng với
Hoàng Thiên!
Mẹ kiếp, xem ra Hòa Tử Dương đã rơi vào trong tay Hoàng Thiên từ lâu rồi, vừa rồi thằng nhãi này gọi điện thoại nói muốn gặp ông ta chắc chắn cũng là do Hoàng Thiên bức ép.
Trần Bảo Sinh rất nhanh đã đoán được chuyện gì xảy ra nên tức giận nghiến răng nghiến lợi.
AzTruyen.net
Lúc này Hoàng Thiên chỉ nhìn lướt qua Đinh Lập Côn chứ không để ý tới con hàng
này.
Anh lại nhìn về phía sau lưng Đinh Lập Côn thì thấy Trần Bảo Sinh đang ôm một người phụ nữ xinh đẹp đứng ở nơi đó giống như thằng ngốc X.
Trần Bảo Sinh liếc nhìn Hoàng Thiên rồi dời ánh mắt, ông ta hoàn toàn không dám mắt đối mặt với Hoàng Thiên.
Nhưng mà Trần Bảo Sinh cũng không gọi thẳng tên Hoàng Thiên, thằng cha này có rất nhiều ý đồ xấu, ông ta muốn làm cho Đinh Lập Côn và Hoàng Thiên xảy ra mâu thuẫn.
Quả nhiên Đinh Lập Côn hướng họng súng lên trên.
"Chú mập, thằng nhãi này chính là người đã đánh ngã Phi..."
Giám đốc chỉ về phía Hoàng Thiên nhắc nhở Đinh Lập Côn.
Đinh Lập Côn nghe xong thì lập tức nổi trận lôi đình.
Phi là tay chân đạt huy chương vàng dưới tay ông ta, là người chuyên trông coi nơi này cho ông ta.
Thế mà lại bị đánh ngã, đây là muốn làm loạn ở nơi của ông ta sao!
"Mẹ kiếp, tạo còn tưởng rằng chúng mày là khách đến câu lạc bộ để vui chơi, làm ễmĩ cả một lúc hóa ra là đến để gây sự sao?"
Đinh Lập Côn hung tợn nhìn chằm chằm Hoàng Thiên tức giận quát.
"Cút sang một bên, nơi này không có chuyện của mày"
Hoàng Thiên lạnh lùng nói với Đinh Lập Côn.
"Mày muốn chết sao!"
Đinh Lập Côn quát, sau khi quát bèn vung nắm đấm đánh về phía mặt của Hoàng Thiên.
Tính tình thằng cha này nóng nảy không ai bằng, ông ta gần như không có suy nghĩ nhiều hung hăng đánh ra một đấm.
Thế nhưng trong nháy mắt ông ta bèn hối hận vì sự vọng động của mình.
Bich!
"A!"
Đinh Lập Côn kêu lên đau đớn, cơ thể mập mạp bay ngược ra xa hơn một mét vô cùng chật vật ngồi ở trên mặt đất.
Nắm đấm còn chưa đến gần Hoàng Thiên thì đã bị Hoàng Thiên đá bay ngược trở lại, Đinh Lập Côn thậm chí còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì đã xảy ra.