*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi suy nghĩ lại, Nita vẫn cố nén cơn giận này xuống, cô ta cũng biết rõ nếu cứ tiếp liều mạng với Hoàng Thiên, tối nay cô ta sẽ phải chết ở đây.
Chỉ có tỏ ra yếu thế mới là con đường thoát duy nhất.
Chờ ra khỏi chỗ này rồi tìm cách đối phó với Hoàng Thiên vẫn chưa muộn.
Sau khi quyết định như vậy, Nita cố gắng nén giận, mỉm cười nói với Hoàng Thiên: “Ngài Hoàng Thiên, anh cho rằng tôi không đủ tư cách giảng hòa với anh sao? Ha ha, vậy thì tầm nhìn của anh cũng quá hạn hẹp rồi.
”
Hoàng Thiên nghe xong thì cạn con mẹ nó lời, cái cô Nita này thật sự không biết tốt xấu, đến bây giờ rồi mà còn dám nói thế với anh.
“Ồ? Vậy cô nói coi, tâm nhìn của tôi hạn hẹp chỗ nào?”
Hoàng Thiên hỏi ngược lại Nita.
“Ha ha! Cho dù anh có nắm chắc là sẽ đánh bại được tôi ở đây, nhưng anh biết đằng sau tôi là thế lực mạnh mẽ như thế nào không? Cả đời này anh sẽ không được yên bình, anh có tin không?”
Nita ha ha cười lạnh một trận, giõng như đang thị uy với Hoàng Thiên.
Nhưng mà cô ta nói cũng không sai, danh tiếng đoàn Ky Sĩ Thánh Đường không nhỏ, tổ chức này quả thực rất mạnh mẽ.
Hoàng Thiên cũng biết rõ, muốn xử lý cái cô Nita này thì rất dễ, nhưng muốn giải quyết triệt để đoàn Ky Sĩ Thánh Đường thì lại rất khó.
Chỉ cần một ngày không giải quyết triệt để thì bản thân anh và gia đình lúc nào cũng sẽ có nguy cơ gặp nguy hiểm, không có cách nào yên bình, không có cách nào sống một cuộc sống yên Tĩnh.
Thấy Hoàng Thiên không nói chuyện, Nita biết mình đã nắm được mạch môn của Hoàng Thiên, cô ta cảm thấy mình có thể nắm chặt được Hoàng Thiên.
Người phụ nữ này quả thật không đơn giản, rất biết phỏng đoán tâm tư của người ta.
Hoàng Thiên nhìn Nita, thản nhiên nói: “Cô chỉ nói đúng một nửa.
”
“Ô? Tôi chỉ nói đúng một nửa? Vậy anh nói coi, một nửa tôi nói sai là gì?”
.