*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Hộc a! !.
"
Đào Điều Lĩnh sau khi rơi xuống đất, miệng vừa mở ra liền nhổ ra một ngụm máu tươi.
Một cước này đá quá mạnh rồi, quả thật lấy hết nửa cái mạng của Đào Điều Lĩnh.
Đến tên Huỳnh Chí Nam đó, cũng nhìn đến sửng sốt.
Anh ta làm sao nghĩ tới, một cước này của Hoàng Thiên lại có uy lực lớn đến như vậy.
Lại có thể đem Đào Điều Lĩnh đá bay ra xa đến như vậy, còn hộc ra một ngụm máu, rất hiển nhiên là bị nội thương nghiêm trọng rồi.
“Đến lượt anh rồi, qua đây trổ tài nữa xem.
”
Hoàng Thiên chỉ chỉ Huỳnh Chí Nam, không nhanh không chậm mà nói.
Huỳnh Chí Nam tức đến trợn trắng con mắt, anh ta cũng nhìn ra được, Hoàng Thiên quả thật là một cao thủ hiếm thấy, thực lực vượt xa bọn họ.
Xem ra vừa nãy là đã khinh địch rồi, người Họ Hoàng này, thực lực lại mạnh đến như vậy! Trong lòng Huỳnh Chí Nam âm thầm tính toán, anh ta cảm thấy nếu như đi qua đó, e là cũng đi theo gót chân cũng đồng bọn, bị hành hạ đến nôn ra máu.
Vì thế tên Huỳnh Chí Nam đã do dự, đứng tại đó mà hung hăng trừng mắt nhìn về Hoàng Thiên, một câu cũng không nói.
.