Chàng Khờ

Chương 193: Thần khí thật sự




Giọng nói của Ngô Thanh Đế khe khẽ như đang tự lẫm bẩm, trong giọng điệu có vẻ tự tin hiển nhiên. Dường như đã có Huyết Long đao rồi, ông chính là chí tôn vô địch, không còn gì phải sợ hãi, ngạo nghễ thế gian.

Thấy huyết long đao nghe lệnh của Ngô Thanh Đế, trong mắt Minh Vương không kìm được lóe lên một tia kinh ngạc. Nhưng lão không chút để tâm, mà vẫn tràn đầy tự tin với bản thân, Lão nhìn Ngô Thanh Đế, lạnh lùng nói:"Cậu có huyết long đao thì sao nào? Tưởng như vậy thì có thể đánh lại được chúng tôi ư?

Nếu Minh Vương chỉ có một mình, chắc chắn lão sẽ kiêng dè uy lực kết hợp giữa ngô Thanh đế và thanh huyết long đao này. Nhưng hiện giờ, Tứ ĐẠi Thiên Vương bọn họ đã hợp thể, Minh Vương chẳng sợ gì nữa. Lão chắc chắn rằng tứ đại thiên vương mà hợp thể thì không ai có thể địch nổi.

Ngô Thanh Đế nhìn chằm chằm vào Minh Vương đang ra vẻ kiêu ngạo, sắc bén nói: “Có đánh lại được không thì phải thử mới biết được.”

Vừa dứt lời, hai mắt của Ngô Thanh Đế thoáng cái dâng lên ý chí chiến đấu hừng hực, sức mạnh nội kình trong cơ thể ông cũng chợt ngưng tụ, sau đó phóng ra ngoài, một luồng chân khí dồi dào ngay lập tức cũng bắn ra từ cơ thể của ông. Huyết Long Đao cũng tản ra chân khí ma uy ẩn chứa trong cơ thể mình như cảm nhận được khí thế của Ngô Thanh Đế, khí thế của đao và người kết hợp, khiến Ngô Thanh Đế trông càng giống Thiên Ma Chí Tôn hơn, uy áp cường thế bá đạo bao phủ toàn cảnh.

Mang theo luồng khí thế bức người, Ngô Thanh Đế vung thanh Huyết Long Đao, xông lên.

Thân của Huyết Long Đao có màu đỏ máu, sắc đỏ thăm thẳm, phản chiếu tia sáng đáng sợ. Thậm chí, trên ánh đao còn mơ hồ lóe lên khí thế của tia chớp như có thể chém nứt bầu trời, mở một đường máu cho Ngô Thanh Đế.

Chân khí trên người Ngô Thanh Đế cũng không ngừng tăng vọt, có sự trợ giúp của sức mạnh từ Huyết Long Đao, ông càng trở nên phi phàm hơn. Ông cuốn lấy khí tức ma uy ngất trời, xông tới gần Tứ Đại Thiên Vương. Ngay sau đó, ông vung Huyết Long Đao lên, bổ về phía Minh Vương ở phía trước nhất.

Lúc này, khí tức ma uy của Ngô Thanh Đế tăng lên mãnh liệt, khí thế sấm sét của Huyết Long Đao cũng đạt đến cảnh giới đỉnh cao, thế đao hung hãn đáng sợ như một tia sét mạnh và sáng nhất trong màn đêm.

Những người xem ở phía xa chỉ thấy tia sét chói mắt xé rách bầu trời đêm, chém nứt hư không, mang theo khí thế bất tận tấn công về phía Tứ Đại Thiên Vương.

Trong lòng ai nấy đều run rẩy.

Phần lớn những người có mặt ở đây đều từng thấy Ngô Thiên sử dụng Huyết Long Đao, nên họ biết thanh đao này có uy lực khủng khiếp như thế nào. Nhưng đến tận lúc này, trông thấy Ngô Thanh Đế sử dụng Huyết Long Đao, mọi người mới cảm nhận được sự khác biệt rõ rệt. Thanh Huyết Long Đao trong tay Ngô Thiên dù có mạnh đến mấy cũng có hạn chế, hắn không thể phát huy uy lực của thanh đao đến cực điểm, thậm chí đến chính Ngô Thiên còn bị khí tức âm sát của thanh Huyết Long Đao xâm chiếm, như thể không phải hắn điều khiển thanh đao, mà là ngược lại.

Nhưng Ngô Thanh Đế thì khác, ông có thể hoàn toàn khống chế được Huyết Long Đao, đồng thời có thể phát huy sức mạnh của thanh đao đến mức cao nhất. Lúc này, Huyết Long Đao mới là món vũ khí vô địch thật sự. Nói cách khác thì Huyết Long Đao ở trong tay Ngô Thanh Đế mới có thể coi là thần khí có ý nghĩa thật sự.

Minh Vương đã biết rõ về uy lực của Huyết Long Đao, đương nhiên lão sẽ không lơ là. Lúc Ngô Thanh Đế xông tới, lão và ba người khác đã phát công chân khí tích tụ. Chân khí của bốn người lại tập hợp lên người Minh Vương, lão mang theo luồng chân khí mạnh mẽ này nhanh chóng khua múa hai tay thật rộng ở trên không.

Khi Ngô Thanh Đế chém một đao xuống, một hình bát quái lóe lên ánh sáng vàng hình thành phía trước người lão.

Nhưng hình bát quái lần này có vẻ khác với bình thường, nó vô cùng vô tận, che khuất bầu trời, nối liền trời đất như một tấm lưới khổng lồ, chia cách thế giới ra làm hai nửa.

Cuối cùng thanh Huyết Long Đao mang khí thế sấm sét đã chém mạnh lên hình bát quái có ánh sáng vàng đó.

Cheng!

Chân khí sấm sét trên thân Huyết Long Đao va chạm kịch liệt với chân khí của hình bát quái, phát ra một âm thanh cực lớn.

Chỉ thấy trên hình bát quái lóe ánh sáng vàng đó bắt đầu có tia sáng sấm sét không ngừng lập lòe.

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người thấy kinh ngạc. Đây dường như không còn là trận tỉ thí giữa người với người nữa, mà là của thiên nhiên, khiêu khích uy lực của giới tự nhiên. Luồng uy lực này thật sự như có thể ảnh hưởng tới đất trời, thay đổi quy luật tự nhiên.

Mọi vật trong trang viên lại gặp phải trận tập kích lớn, nên trở nên hỗn loạn như một vòng xoáy khổng lồ.

Mà Ngô Thanh Đế và Tứ Đại Thiên Vương trong vòng xoáy ấy thì đang đứng sừng sững bất động trong sự xao động ấy.

Thanh Huyết Long Đao trong tay Ngô Thanh Đế cũng ngừng giữa không trung, dừng lại bên trên hình bát quái. Dù Ngô Thanh Đế có rót nhiều sức mạnh lên Huyết Long Đao thế nào, nó cũng không thể tiến lên thêm dù chỉ là một chút.

Sắc mặt của Tứ Đại Thiên Vương đều trở nên căng thẳng, có vẻ rất mệt nhọc. Nhưng họ vẫn đứng vững vàng, không hề có dấu hiệu lùi lại.

Dễ thấy, hình bát quái mà Minh Vương phóng ra tạm thời đã ngăn được sự tấn công mạnh mẽ của Huyết Long Đao, nhưng cuối cùng ai thắng ai thua thì vẫn chưa biết được.

Một giây, hai giây, ba giây.

Thời gian trôi qua cực chậm.

Đột nhiên, Minh Vương hét lớn lên, trán lão nổi gân xanh, trong cơ thể phóng ra chân khí mạnh hơn, hai tay dồn lực đẩy về phía hình bát quái.

Ầm!

Hình bát quái lay động, uy lực khủng khiếp vang lên chấn động ầm ầm. Ngô Thanh Đế và Huyết Long Đao bị uy lực của hình bát quái phản kích, Ngô Thanh Đế lập tức cầm Huyết Long Đao bay lùi lại, sau đó đáp vững vàng xuống một vị trí cách đó mười mét.

Còn hình bát quái lúc này đã chợt tan biến khi Ngô Thanh Đế lùi lại.

Thế lực ngang nhau.

Đây là lần đầu tiên Ngô Thanh Đế giao chiến trực diện với Tứ Đại Thiên Vương sau khi ông nắm Huyết Long Đao trong tay, lần này, hai bên đánh ngang cơ, chưa phân thắng bại.

Nhưng trong đầu Minh Vương biết rõ, dù ban nãy, họ chặn được Huyết Long Đao của Ngô Thanh Đế, nhưng người họ cũng bị chấn động không nhỏ, cuối cùng lão vẫn xem nhẹ uy lực của Huyết Long Đao trong tay Ngô Thanh Đế. Luồng uy lực này không dễ gì chống đỡ được. May sao sức mạnh hợp thể của họ cực lớn, nên mới coi như qua được cửa ải này.

Qua lần tỉ thí này, Minh Vương bắt đầu coi trọng Ngô Thanh Đế và Huyết Long Đao hơn. Đôi mắt lão trở nên sâu thẳm như hồ băng sâu không thấy đáy, lão nhìn Ngô Thanh Đế, nói một cách sâu xa: “Quả nhiên có chút tài nghệ, bảo sao cậu dám tự tin đến vậy. Nhưng chỉ dựa vào thanh đao này mà muốn đánh bại chúng tôi thì chưa đủ đâu.”

Dù biết rõ Ngô Thanh Đế cầm Huyết Long Đao trong tay sẽ có uy lực mạnh đến mức nào, nhưng trong đầu Minh Vương đã có dự liệu trước, lão nắm chắc phần thắng.

Ngô Thanh Đế cũng không chút suy yếu, mạnh mẽ đáp: “Có đủ hay không không phải do ông quyết định.”

Mặt Minh Vương biến sắc, đầy uy nghiêm nói: “Xem ra, tôi nên để cậu biết sự lợi hại của chúng tôi rồi.”

Dứt lời, Minh Vương đột nhiên quát lớn: “Lên!”

Một tiếng làm rung động đất trời.

Cùng với tiếng quát đó, Tứ Đại Thiên Vương cùng giậm chân, bốn thân ảnh cùng xông lên.

Bốn người này vẫn giữ tư thế một hàng thẳng tắp, người này nối tiếp người kia, không hề chia cách.

“Vô Cực Quyền!”

Xông lên không trung, Minh Vương hét lớn lên, cùng lúc đó, tay phải của lão nắm chặt thành nắm đấm, nhắm thẳng xuống Ngô Thanh Đế ở dưới đất, đánh tới.

Một quyền này đánh ra khí thế vô tận, tung ra nội kình tấn công mạnh mẽ. Chỉ thấy như có vô vàn quyền ảnh xuất hiện giữa không trung, từng quyền đều vô cùng hung tợn, ẩn chứa uy thế mênh mông vô hạn bên trong, cuốn lấy chân khí hủy diệt đất trời, tựa như có cực nhiều con ác long đang gào thét, chen lấn xông về phía Ngô Thanh Đế.

Một lát sau, dường như vô vàn quyền ảnh đã kết thành một cơn gió lốc quyền cước khổng lồ giữa không trung. Cơn lốc đó thét gào, điên cuồng cuốn về phía Ngô Thanh Đế như muốn cắn nuốt và hủy diệt ông hoàn toàn.

Dù là ai chắc chắn cũng không thể thoát khỏi sự cuốn lấp của cơn lốc xoáy quyền ảnh khổng lồ này, đây chính là điểm đáng sợ của Vô Cực Quyền. Vô cực sinh hữu cực, hữu cực hóa vô cực, từ không thành có, có lại hóa không, hư hư thực thực khiến người ta không thể lẩn trốn.

Ở bên trong cơn lốc quyền ảnh, thoáng cái dường như Ngô Thanh Đế đã trở nên vô cùng nhỏ bé. Cảm giác này chính là dù con người có lớn mạnh đến đâu cũng không thể chống lại được sức mạnh hủy diệt của tự nhiên. Ngô Thanh Đế là người, không phải thần thánh, nên đương nhiên ông cảm nhận được sự khủng khiếp của quyền ảnh từ Tứ Đại Thiên Vương này.

Nhưng trong lòng Ngô Thanh Đế không hề sợ hãi, ngược lại ý chí chiến đấu của ông càng mạnh mẽ hơn. Toàn bộ máu huyết trong người ông đều sôi sục, tiếp tục bộc phát ra khí thế ma uy hùng mạnh, chân khí vô tận cũng cuộn trào mãnh liệt xung quanh người ông. Toàn thân Ngô Thanh Đế được bao phủ bởi khí tức hừng hực cuồn cuộn, dường như ông đã hóa thân thành một đại ma vương, quyết phải làm chủ nhân gian.

Khí thế vừa bộc phát, Ngô Thanh Đế không nói không rằng, lập tức ném thanh Huyết Long Đao trong tay lên trời.

Ngay sau đó, thanh Huyết Long Đao bay lên cao, cuối cùng nó dừng lại bên trên Ngô Thanh Đế, không động đậy.

Đúng lúc này, thân Huyết Long Đao tỏa ra tia sáng đỏ nóng rực, từng tia sáng ùn ùn kéo đến, bao phủ hoàn toàn Ngô Thanh Đế.

Ngô Thanh Đế được tia sáng đỏ này che phủ, như ở trong một chỗ trú ẩn an toàn nhất, trong mắt ông có vẻ kiên định vô cùng tự tin.

Cơn lốc quyền ảnh xông về phía màn ánh sáng đỏ bên trên Ngô Thanh Đế như con sư tử điên cuồng.

Tia sáng đỏ giống như một đường sáng, nhưng nó lại giống một bức màn chắn hữu hình, chặn đứng cơn lốc quyền ảnh ở bên ngoài. Hết quyền ảnh này đến quyền ảnh khác dày đặc đều bị từng luồng ánh sáng đỏ mà Huyết Long Đao phóng ra chặn bên ngoài người của Ngô Thanh Đế. Bao nhiêu quyền ảnh xông tới, nó đều chặn lại bấy nhiêu. Bất kể quyền ảnh này có đông và mạnh đến đâu đều không thể phá vỡ được tia sáng đỏ đó, và cũng không thể làm Ngô Thanh Đế bị thương được.

Mọi người xem ở bên ngoài đều bị cảnh tượng này làm chấn động.

Chính uy lực của Huyết Long Đao đang bảo vệ Ngô Thanh Đế.

Nhưng rõ ràng khí thế của Ngô Thanh Đế cũng đã dung nhập vào trong uy thế của Huyết Long Đao, nên uy lực của Huyết Long Đao mới vững chắc như vậy.

Tứ Đại Thiên Vương ở giữa không trung cũng chợt biến sắc mặt.

Gương mặt của Minh Vương vốn đã dữ tợn, bây giờ còn trở nên méo mó và khó coi hơn. Trong mắt lão đều là vẻ kinh hãi, lão là người hiểu rõ nhất Vô Cực Quyền khi Tứ Đại Thiên Vương bọn họ hợp thể có uy lực khủng khiếp đến mức nào. Theo lão thấy, Ngô Thanh Đế phải bị Vô Cực Quyền đánh cho tan xương nát thịt, hồn bay phách tán. Nhưng bây giờ, Vô Cực Quyền còn không đến gần người Ngô Thanh Đế được, điều này khiến Minh Vương không thể tin nổi.

Lúc mọi người đang thấy kinh ngạc, Ngô Thanh Đế nghiêm mặt, chân phải giậm xuống đất, tung người lên cao. Ngay sau đó, toàn thân ông như khẩu pháo vù một cái xông thẳng lên trời, vọt tới bên cạnh Huyết Long Đao, rồi ông cầm chặt lấy nó.

“Hỗn Thiên Trảm!”

Ngô Thanh Đế hét lớn lên, khí thế tăng vọt, ông nắm chặt Huyết Long Đao, mang theo khí thế thông thiên chém mạnh một đao về phía Tứ Đại Thiên Vương.

Một đao này có khí thế ngất trời, uy lực vô địch, chân khí lưỡi đao phóng ra như tia laser sắc bén, chém nứt một phía hư không, xông thẳng về phía Tứ Đại Thiên Vương. Thế đi hùng dũng, khí thế không thể ngăn chặn!

Thấy thế, đôi đồng tử của Minh Vương chợt mở to. Lão như nhìn thấy một con cự long miệng to như chậu máu đang vô cùng hung hãn cuốn về phía mình.

“Hộ thể!”

Minh Vương không kịp suy nghĩ, lập tức hét lớn.

Ngay sau đó, Tứ Đại Thiên Vương cùng tuôn hết toàn bộ chân khí trong cơ thể mình ra, từng luồng chân khí ngưng tụ thành đoàn trên không trung. Luồng chân khí hùng hậu này vây quanh bốn người bọn họ, hình thành một tấm lá chắn bảo vệ chân khí khổng lồ, che phủ lấy bọn họ.

Tấm lá chắn chân khí này dày, mạnh, lớn và hùng hồn như có thể chống lại vạn vật.

Bụp!

Một lát sau, chân khí laser của Huyết Long Đao đã đâm mạnh lên tấm lá chắn chân khí đang bảo vệ Tứ Đại Thiên Vương.

Sóng chân khí lập tức nổ tung, vang lên tiếng động rung trời.

Bầu trời biến sắc, vạn vật lay động.

Một lúc sau, tấm lá chắn chân khí vô cùng dày mạnh đang vây quanh Tứ Đại Thiên Vương đó dần lung lay, sau đó nứt toạc, rồi tan biến.

Chân khí laser của Huyết Long Đao vẫn có khí thế không thể chống đỡ, nó tiếp tục tấn công Tứ Đại Thiên Vương một cách bá đạo và kịch liệt.

Tấm lá chắn chân khí biến mất, Tứ Đại Thiên Vương đều bị tổn thương nguyên khí nặng nề. Đối diện với thế tấn công không ngưng nghỉ của Ngô Thanh Đế, họ căn bản không còn lực để đánh trả.

Chân khí laser không còn gì ngăn cản, cuộn trào tiến tới, đánh cho Tứ Đại Thiên Vương đang hợp thể phải phân tán.

Phụt!

Bốn người họ bị chân khí đánh trúng, nội tạng tổn thương, nên đều hộc máu. Bọn họ đều rơi từ trên cao xuống, đập mạnh xuống đất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.