156
Hôm nay, Thẩm Minh Húc dẫn Bạch Sướng tới một nhà hàng bọn anh thường hay tới.
Bụng Bạch Sướng vẫn chưa rõ ràng, nhìn kỹ mới thấy hơi nhô ra một chút.
Trông cậu Omega vẫn còn rất gầy, lại bị Thẩm Minh Húc bảo đeo lên một cái kính râm thật to khiến cả khuôn mặt bị che mất nửa.
Vậy nên khi mối tình đầu của Thẩm Minh Húc va phải hai người, cậu ta không phát hiện người bên cạnh Thẩm Minh Húc có gì không đúng.
Mối tình đầu của Thẩm Minh Húc tên là Cố Hải, là một Beta.
Cố Hải rất vui khi thấy Thẩm Minh Húc.
Cậu ta rảo bước về phía hai người, “A Húc!”
Thẩm Minh Húc không nghe thấy có người gọi mình, vẫn phải để Bạch Sướng nhắc anh mới phát hiện mình gặp Cố Hải.
“Đã lâu không gặp.” Thẩm Minh Húc bảo.
Cố Hải cười, hai lúm đồng tiền hiện ra, “Lâu thật, chia tay xong là chưa từng gặp lại.”
Thẩm Minh Húc phỏng chừng Cố Hải đang muốn nhắc lại chuyện cũ nên nhanh chóng kiếm cớ dẫn Bạch Sướng rời đi.
Bạch Sướng không ngờ bọn cậu ra ngoài ăn cơm thôi cũng gặp phải người yêu cũ của Thẩm Minh Húc, chẳng qua là cậu không cảm thấy gì hết.
Có người yêu cũ là chuyện rất bình thường. Nếu khi còn bé, cậu không gặp phải Thẩm Minh Húc thì khéo giờ này cậu cũng đã có trải qua vài mối tình rồi ấy chứ.
Bạn trai cũ à, chẳng sao hết.
157
Hai người ăn xong liền trở về nhà, Bạch Sướng không quan tâm Cố Hải lắm nhưng Thẩm Minh Húc lại hơi căng thẳng.
Anh sợ Bạch Sướng không vui nhưng trông cậu Omega hăng hái có vẻ tốt lắm, dường như chẳng bị người kia ảnh hưởng chút nào.
Bạch Sướng không phản ứng nên Thẩm Minh Húc cũng tự nhiên thở phào một hơi.
Sau đó hai người dần quên mất chuyện này.
158
Dạo này Bạch Sướng dễ chịu hơn rất nhiều, đứa bé trong bụng cũng rất tốt.
Nhưng bên công ty Thẩm Minh Húc lại xảy ra một số chuyện nên mấy ngày nay không nhàn hạ lắm.
Tăng ca liên tục mấy ngày, Thẩm Minh Húc gầy đi.
Bạch Sướng nhìn mà xót, vì vậy bảo cô giúp việc làm cơm để cậu mang tới công ty.
Trước đây, Thẩm Minh Húc từng dẫn cậu tới công ty, còn đặc biệt nhắc lễ tân dưới tầng và thư ký.
Vậy nên Bạch Sướng một đường thuận lợi, xách hộp cơm nhỏ vui vẻ lên tầng.
159
Văn phòng Thẩm Minh Húc không đóng cửa.
Bạch Sướng thấy hơi lạ. Nhưng cậu vừa vào cửa đã thấy có khách trong phòng.
Cậu đang định quay lại ngồi trên sô pha chờ người thì lại nghe được tiếng nói hơi kích động của vị khách kia.
Cậu không cố ý nghe trộm, là do Cố Hải kích động không kiểm soát được âm lượng.
Giọng cậu Beta kia hơi chói tai, “Em biết chênh lệch giữa chúng ta rất lớn, một số việc cũng tồn tại bất đồng.”
“Nguyên nhân lớn nhất khiến chúng ta chia tay khi đó không phải bởi vì em là Beta mà là do khả năng mang thai của em rất thấp!”
“Nếu không phải do em không thể mang thai thì làm sao ông anh sẽ tới tìm em!”
“Em biết bây giờ anh cưới một Omega, cậu Omega kia cũng đã có thai, không phải vừa khéo sao.”
“Mâu thuẫn lớn nhất giữa chúng ta không phải cứ như vậy đã được giải quyết rồi sao?”
Bạch Sướng lạnh mặt nghe Beta kia nói nhưng không xúc động xen ngang cuộc trò chuyện của họ.
Cậu muốn biết Alpha của cậu sẽ trả lời ra sao.
160
Im lặng chốc lát, Bạch Sướng nghe Thẩm Minh Húc trả lời.
Alpha của cậu nói, “Cố Hải, thật ra cậu đã nói đúng một số chuyện.”
Đầu óc Bạch Sướng trống rỗng, thế giới lặng ngắt như tờ, chân tay dần lạnh toát.
Cậu nhìn bản thân qua tấm kính một chiều của văn phòng.
Cuối cùng, phần cơm trưa cậu Omega mang tới cũng không thể đưa đi được.
Bữa trưa vô tội bị ném vào thùng rác, không người hỏi thăm.
___________________
Bạch Sướng: Bai bai thì bai bai, tiếp theo lại càng ngoan.
Edit + Beta: Chan + Yan