186
Còn một tuần nữa là tới ngày dự sinh của Bạch Sướng nhưng cậu rất bình tĩnh.
Còn Thẩm Minh Húc lại vô cùng lo lắng. Đầy đầu Alpha đều là mấy chuyện bất cẩn gặp chuyện không may sau đó phải sinh non.
Bây giờ ngay cả Bạch Sướng đi vệ sinh anh cũng phải đứng canh cửa, còn không cho Bạch Sướng khoá cửa, lên xuống cầu thang cũng nhất định phải để Thẩm Minh Húc đỡ.
Bạch Sướng cảm thấy tâm trạng căng thẳng của anh hơi buồn cười nhưng cậu cũng hiểu đây là tình yêu của Alpha.
“Em đi lấy ít trái cây, muốn ăn dâu rừng*.” Bạch Sướng đứng lên khỏi sô pha, sau đó vừa nói vừa xuống tầng.
Quả thanh mai
Thẩm Minh Húc đang ở phòng thay đồ nghe Bạch Sướng nói vậy vội vàng chạy qua: “Anh đi lấy.”
Bạch Sướng hơi bất đắc dĩ. Cậu đứng ngay cầu thang quay lại nhìn Thẩm Minh Húc bảo: “Anh không cần căng thẳng thế đâu, em không sao mà.”
Nói xong liền quay người xuống nhà, Thẩm Minh Húc đi sau cậu.
187
“Em không sao thật mà, anh căng thẳng vậy làm gì.” Bạch Sướng vừa đi vào bếp vừa nói với Thẩm Minh Húc.
Thẩm Minh Húc đi theo sau cậu bảo: “Không phải anh căng thẳng quá đâu, chỉ hơi lo lắng chút thôi.”
Lần này Bạch Sướng hơi bất đắc dĩ. Cậu vào bếp mở tủ lạnh, cầm dâu rừng cười bảo Thẩm Minh Húc: “Cái này có gì cần phải lo.”
“Sợ em ngã á, trong tiểu thuyết toàn viết vậy còn gì?”
Bạch Sướng bật cười thành tiếng, “Đó là tiểu thuyết thôi, anh ít xem mấy thứ tự doạ mình thế đi.”
Nói xong cậu bỏ một quả dâu rừng vào miệng, tận hưởng vị chua chua ngọt ngọt khiến cậu hơi híp mắt lại.
“Há miệng.” Cậu lấy một quả trong đĩa, đưa tới gần miệng Thẩm Minh Húc.
Thẩm Minh Húc bị chua run cả người, “Anh không hiểu sao em sắp sinh rồi mà vẫn thích ăn chua như thế.”
Anh lại nhớ lại hồi đầu lúc tranh ăn chanh với Bạch Sướng, ê răng.
Bạch Sướng nhún vai, “Em cũng không biết.”
188
Lân tầng, hai người lại làm ổ trên sô pha, phim trên tivi lại tiếp tục.
Chẳng ai ngờ có người trước sinh một tuần vẫn còn xem phim kinh dị đáng sợ.
Bạch Sướng làm ổ trên sô pha dựa đầu vào vai Thẩm Minh Húc, chăm chú xem tình tiết phim.
Thẩm Minh Húc một tay ôm eo Bạch Sướng, một tay lấy dâu rừng đưa tới miệng Bạch Sướng, sau đó nhận lại hạt rồi cứ thế lặp đi lặp lại vòng tuần hoàn.
Sự chú ý của Omega đều tập trung vào phim, Thẩm Minh Húc vẫn quan sát Bạch Sướng.
Dâu rừng trên đĩa rất nhanh đã hết, Thẩm Minh Húc cũng không cho cậu ăn nữa nên Bạch Sướng chỉ đành ngồi xem phim.
Tay Thẩm Minh Húc ôm trên eo Bạch Sướng bắt đầu dần dần không yên phận, từ từ lần xuống bụng Bạch Sướng.
189
Bạch Sướng tập trung xem, nhất thời không để ý động tác của Alpha.
Bàn tay Thẩm Minh Húc chầm chậm xoa bụng Bạch Sướng.
Bụng dưới Bạch Sướng hơi nhô lên một chút so với trước nhưng không quá rõ ràng, nhìn qua giống như chỉ tăng cân một chút.
Nhưng Thẩm Minh Húc biết nơi đây có một sinh mệnh nhỏ, là kết tinh tình yêu của anh và Bạch Sướng.
190
Sờ mó bụng một chút, Thẩm Minh Húc lại bắt đầu nghịch tai Omega.
Tai Bạch Sướng rất mềm, còn là nơi dễ làm bại lộ cảm xúc của cậu nhất.
Mỗi lần lén chọc cậu xong, Thẩm Minh Húc đều trộm nhìn tai cậu. Nếu đỏ chứng tỏ Bạch Sướng xấu hổ, nếu như không đỏ chứng tỏ mình chọc chưa đủ đô.
Anh vươn tay trộm sờ vành tai Bạch Sướng.
Lúc này Bạch Sướng mới nhận ra động tác của anh, quay sang nhìn Thẩm Minh Húc, lại phát hiện anh đang chăm chú xem phim, dường như thật sự rất nghiêm túc.
Bạch Sướng mở miệng hỏi: “Anh đang làm gì đấy?”
“Hử? Đang xem phim này.” Thẩm Minh Húc quay sang, vẻ mặt vô tội.
“Phim chiếu xong rồi mà.” Bạch Sướng một kích chọc thủng lời nói của anh.
Lúc này Thẩm Minh Húc mới nghiêm túc liếc sang nội dung trên màn hình, phim đã chiếu đến khúc chào cảm ơn, chạy danh sách diễn viên rồi.
“…”
__________________________
Thẩm Minh Húc: “Mềm thật ó.”
Edit + Beta: Chan + Yan