141
Bạch Sướng bị Thẩm Minh Húc và ông cụ Thẩm ép uống nhiều canh quá, đến nỗi cái bụng cũng hơi phồng lên rồi.
“Không uống nổi nữa đâu, thật đấy.” Bạch Sướng bảo.
Cuối cùng ông cụ Thẩm đành thôi, sau đó Thẩm Minh Húc bị ép giải quyết nốt phần canh còn lại.
Ông cụ Thẩm kiên quyết ở chỗ bọn cậu mấy ngày mới chịu rời đi, mới bắt đầu hai người Bạch Sướng và Thẩm Minh Húc cực kỳ không quen.
Sau khi hai người hoàn thành đánh dấu liền dính nhau như sam, chẳng khác nào đôi tình nhân đang trong giai đoạn nồng thắm.
Dính ở đây là Thẩm Minh Húc dính, còn Bạch Sướng không có thay đổi gì rõ rệt so với trước đây.
Thẩm Minh Húc vô cùng thiếu liêm sỉ, sau khi đánh dấu hoàn toàn Bạch Sướng liền giống hệt bã kẹo cao su.
Vừa ghê vừa dính người.
Đây là suy nghĩ của Bạch Sướng, không liên quan gì tới tác giả.
142
Thẩm Minh Húc y hệt một chú chó mùa động dục, cả ngày toả ra chất dẫn dụ mùi dâu tây của mình.
Hễ thấy Bạch Sướng xuất hiện là lại hừng hực hừng hực, “Sướng Sướng, thấy anh thơm không, ngon không.”
“Có cảm giác động lòng không, có cảm giác tình yêu hạnh phúc không.”
Bạch Sướng dùng chân đạp Thẩm Minh Húc trên ngực ra, cậu sợ mình bị Thẩm Minh Húc đè chết.
“Không, biến ngay.”
Thẩm Minh Húc nằm nghiêng bên chân cậu Omega, sau đó dùng tay bắt lấy chân cậu.
“Omega tuyệt tình, lúc lợi dụng người ta sao không tỏ thái độ này đi.”
Bạch Sướng nghe Thẩm Minh Húc nói vậy nóng bừng cả mặt, “Cứ sểnh ra là lại bịch bịch bịch.”
Thẩm Minh Húc thấy cậu Omega xấu hổ. Anh nhìn bàn chân trắng trắng hồng hồng của cậu mà không nhịn được.
Hôn lên mắt cá chân cậu Omega.
143
Thẩm Minh Húc hôn xong liền lén lút quan sát phản ứng của Bạch Sướng. Anh sợ mình bị đánh.
Bởi vì mắt cá chân của cậu Omega rất nhạy cảm, cũng may là Bạch Sướng chỉ hơi run rẩy một chút, không có dấu hiệu đánh anh.
Sau đó, anh phát huy trọn vẹn sự mặt dày của một Alpha, lại hôn một cái lên bắp chân cậu.
Lần này cậu Omega không đồng ý, ra sức muốn rút chân khỏi tay anh.
“Thẩm Minh Húc, anh biến thái hả!” Bạch Sướng bảo.
Thẩm Minh Húc cười, thả mắt cá chân của cậu ra. Sau đó ngồi dậy nhìn cậu Omega nhà mình, “Không hề nha, tại em đáng yêu quá đó.”
“Sao em lại đẹp thế này nhỉ, Bạch Sướng.” Dứt lời liền mềm nhũn gối lên đùi Bạch Sướng, chẳng khác nào không xương.
“Vừa thơm vừa mềm. Tuy rằng tính tình hơi xấu tí, bình thường cũng chẳng ngoan ngoãn nghe lời như Omega khác.”
“Ài, dù sao thì những tật xấu này anh đều chịu được nên thường ngày em phải dịu dàng với anh một chút đấy.”
“Ráng chịu đựng như vậy, còn có thể rời xa hay không.” Thẩm Minh Húc bảo.
144
Bạch Sướng nghe Alpha nói quả thật giận đến bật cười, “Thẩm Minh Húc, anh còn dỗi cơ đấy.”
“Không kiên nhẫn được, rời đi.”
“Đợi sinh con xong em bỏ sẽ chạy, dù sao trong hợp đồng cũng viết rõ ràng, sau khi sinh con em có thể ly hôn bất cứ lúc nào.”
Thẩm Minh Húc vừa nghe Bạch Sướng nói đã vội vàng bật dậy, “Thế thì không được.”
“Con của anh không thể không có ba, đến lúc đó em chạy mất thì ai cho nó bú.”
“Hơn nữa, anh và em lấy nhau chỉ vì đứa bé thôi sao?”
“Tất nhiên không phải, anh bị ép lấy em.” Bạch Sướng cắt ngang lời anh, “Chúng ta lấy nhau thế nào chẳng lẽ còn không rõ sao?”
145
Thẩm Minh Húc thấy tâm trạng Omega hơi trùng xuống nên vội ôm cậu dỗ dành, “Anh sai rồi, cục cưng.”
“Anh đùa em đấy, chúng ta không ly hôn.”
“Nãy anh nói linh tinh đấy, em đừng tin.”
“Sướng Sướng nhà chúng ta dịu dàng nhất, là kiểu vừa dịu dàng vừa săn sóc í.”
Bạch Sướng thấy Thẩm Minh Húc lại đặt tên cho cậu, trong lòng lại càng không vui, “Đừng có gọi linh tinh, Thẩm Minh Húc.”
“Anh còn dám gọi loạn tên em, em sẽ đánh anh.”
“Biết rùi, cục cưng ơi!” Thẩm Minh Húc vội vàng đồng ý.
_____________________
Bạch Sướng: Người ta đang mang bầu nên dễ cáu kỉnh một tí.
Thẩm Minh Húc: Cục cưng là tên gọi yêu, không phải tên gọi thuở nhỏ.
Edit + Beta: Chan + Yan