Chàng Bad Boy Của Tôi

Chương 8




"Cái cậu kia, sao cậu dám làm vậy với tôi hả?" Cậu ta tức giận đến nỗi mặt mũi đỏ phừng phừng chạy đến chỗ tôi. Không nhanh không chậm hắn túm lấy cặp của tôi lôi về phía mình.

"Uỵch"

Cái cặp cộng thêm cái lưng của tôi đập thẳng vào lồng ngực cậu ta, những học sinh xung quanh nhìn tôi với cậu ta bằng một con mắt kì lạ và có thêm sự khinh thường, đánh giá.

"Cậu điên hả, làm cái gì đấy?" Tôi gắt lên nhìn cậu ta.

Đông Quân vẫn cực kì bình thản, mặt mày lại còn có chút gì đó đắc ý nữa.

"Cậu đánh tôi như vậy bây giờ lại còn quay trách ngược lạ tôi" Cậu ta trừng mắt nhìn tôi. Thế nhưng làm ơn hãy nhìn hoàn cảnh xung quanh này chút đi. Đang ở giữa sân trường đó. Một học sinh nam và một học sinh nữ lôi lôi kéo kéo cái dáng đứng cũng như ôm nhau giữa sân trường này còn ra cái thể thống gì nữa. Đã thế có khi còn bị lôi lên phòng kỉ luật vì phát hiện yêu nhau công khai quá đá ấy.

Mặc dù tôi với cậu ta chẳng có gì đâu nhưng từ hôm qua đến hôm nay chúng tôi thật sự rất mờ ám, tất cả là do trò mèo của cậu ta hết.

Tôi lôi cặp mình ra khỏi cậu ta "Cậu có thôi ngay không hả?"

"Cùng tôi đi lên lớp" Cậu ta nói như vậy xong thì cứ thế lôi cặp tôi theo, nhìn tôi có thấy sự khổ cực bần hèn không chứ. Cậu ta cứ vừa lôi tôi đi còn tôi thì cứ quơ chân quơ tay.

Rồi cuối cùng cậu ta ôm ngang eo tôi và xách lên lớp. Trong mấy truyện ngôn tình thường thường nam chính hay bế vác hoặc bế công chúa sao tôi lại giống xách heo quá vậy. Nhưng sau khi có cái suy nghĩ đó tôi lập tức tát cho mình một cái. Nam chính nữ chính cái gì, tôi thực ra không phải nữ chính lên mới bị như vậy đấy, người ta nói mây tầng nào gặp mây tầng đó. Người như tôi cũng chẳng dám nghĩ đến những người như cậu ta.

Bỗng dưng cậu ta hỏi tôi "Bao nhiêu cân vậy? Sao nhẹ thế?"

Tôi thư thư thả đáp "103kg" Cậu ta nghe xong lập tức cốc đầu tôi một cái hỏi lại "Bao nhiêu?"

"44kg" Cậu ta nghe tôi nói xong lập tức thở hắt ra "Gầy quá rồi đấy"

Chính tôi còn cảm thấy mình quá gầy mà, tôi cao 1m65 vậy mà nặng có 44kg thực sự chỉ còn da bọc xương ấy. Bỗng dưng Đông Quân nói một câu khiến tôi rung mình "Không sao, sau này tôi sẽ nuôi cậu mập mạp lên chút"

Sao nghe hình như cứ có cái gì đó mờ ám là sao ta???


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.