Chàng Bad Boy Của Tôi

Chương 37




Tôi như vậy trước mặt con trai nhà người ta làm cái trò điên khùng, tất cả là để trấn ap bé"háo sắc" lại thôi. Đông Quân nhìn tôi với ánh mắt ẩn chứa đầy sự kì thị. Tôi thấy mà chỉ cười một nụ cười thật giả trân, tính tôi là vậy đó, đàn bà không ra đàn bà, đàn ông không ra đàn ông.

"Cậu cao bao nhiêu?" Tôi vì chán quá lại tiếp tục truy hỏi.

"1m84"

"Hơi lùn nhỉ?" Tôi nhìn cậu ta tỏ ra sự thương cảm. Đông Quân cái mặt lúc đó cứng nhắc nhưng thực ra tôi thấy tôi nói cũng đúng, vì tôi đã cao 1m65 rồi tôi thấy cũng hơi bị cao. Tôi thực ra muốn chồng hay người yêu gì đó cao hơn tôi trên 25 cm, tóm lại fu tôi là 1m9 á mấy má. Nhiều khi thấy cũng thật chán, ước gì mình lùn hơn tí. Thôi nhưng tôi được mẹ động viên cao gái cao được cái mặc đồ đẹp (tùy từng người nha nhưng au cao mặc xấu lắm:(() và sau này nếu được cho đi làm người nẫu luôn mặc dù nghề nghiệp tôi muốn làm không phải người mẫu đâu.

Đông Quân lườm nguýt tôi từ tốn nói "Tôi lùn nhưng cái ấy của tôi dài"

Tôi trợn mắt nhìn cậu ta, khuôn mặt đúng hiên lên một chữ duy nhất đó là chữ SỐC đó, sốc tận óc luôn. Tôi không hiểu sao bề ngoài nhìn lịch lãm à không cũng không lịch lãm lắm nhưng lại có thể ăn nói thô tục thế được.

Đông Quân nhìn tôi đầy xảo quyệt "Đừng có tỏ ra đầy thèm thuồng như vậy, người ta đánh giá đấy"

"Ai thèm thuồng người như cậu" Tôi đứng phắt dậy quyết định bỏ ra ngoài, cái tên dở hơi, đen tối, khôn khiếp này. Bỗng dưng cậu ta càm cổ tay tôi lại tiếp tục một câu vô sỉ nữa "Không định xem nó dài đến đâu thật à?"

"Tôi thèm vào" Tôi quát vào mặt cậu ta rồi chạy mất tăm mất tích. Tôi chạy ra phòng khách sờ cái mặt đã nóng ran lên của mình.

Mẹ tôi thấy tôi chạy ra bà liền nhìn đồng hồ rồi hỏi "Sao vậy? Đã hết giờ đâu mà chạy ra"

Tôi nhìn vào căn phòng có chứa cái người đó đầy uất hận "Cứ kệ cậu ta"

Mẹ tôi cười mỉm chi, mẹ biết hết rồi nha mẹ tôi đúng là cái kiểu khuôn mặt như thế đấy, không ai nói còn tưởng mẹ tôi và cậu ta là hai mẹ con. Tôi ngồi tịnh tâm ngoài phòng khác chờ hết giờ. Đúng giờ cậu ta bước ra chào hỏi mẹ tôi đã thế lại còn nháy mắt lộ liễu với tôi trước mặt mẹ nữa chứ. Tên này ăn gan hùm hả???

Tôi nhanh chóng chạy ra ngoài đá đít cậu ta "Đi đi không tiễn"

"Bái bai em yêu"

"Em yêu cái quần què, cút!" Rồi tôi đóng rầm cửa lại. Cái thứ mắc zịt.

- -----------------------

Like và theo dõi truyện nha


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.