Chân Đế

Chương 14: Dạ tuyết chi xuân mộng




Trong nội viện Cổ gia, một đám nam thanh nữ tú đang tụ tập trong hoa viên, sôi nổi bàn tán đủ thứ chuyện. Có người đi nịnh nọt lôi kéo quan hệ, có người khoe khoang thành tích, nói chung là hoàn toàn không thiếu chủ đề để nói.

Trong đó nổi bật nhất là năm người, ba nam hai nữ, đều là đệ tử ưu tú nhất Cổ gia ngoại trừ trưởng nữ Cổ Dạ Tuyết và trưởng nam Cổ Đại Toàn. Năm người này đều đã thành tựu Huyền Giả đỉnh phong mặc dù niên kỷ chỉ mới khoảng mười sáu, mười bảy.

Trong lúc mọi người vui vẻ thưởng trà tán dóc, một cái bóng mờ nhạt xoẹt qua, không để lại chút dấu vết, không gây ra chút ba động nào trong không trung, tựa như là một bóng ma vậy.

Vậy mà có một thiếu niên trong số năm đệ tử ưu tú cảm nhận được khác thường, không khỏi ngẩng đầu nhìn trời, nhưng dù hắn có nhìn kỹ đến mức nào cũng không phát hiện được gì, chỉ đành khó hiểu lắc đầu, trở lại nói dóc với mấy tên thiếu niên khác đang nịnh bợ hắn.

Bấy giờ, sâu trong nội viện Cổ gia, Cổ Tước vận chuyển Huyễn Vân Thân Pháp đến cùng cực, thuộc tính Lôi liên tục rót vào, khiến tốc độ của hắn nói ra có thể dọa chết người.

Cổ Tước điểm chân trên nóc một tòa lầu các, nhẹ nhàng nhảy vào trong phòng Dạ Tuyết.

- Đệ đệ ngốc, ngươi đưa ta tới đây sẽ dễ bị phát hiện!

Dạ Tuyết khẩn trương nói. Theo nàng thấy thì ở trong biệt viện nho nhỏ của hắn an toàn hơn.

Có điều, Cổ Tước cũng không có nghe lời nàng, nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường, cười nói:

- Nhưng căn phòng này có mùi thơm của tỷ.

- Tiểu bại hoại!

Dạ Tuyết mặt đỏ tới mang tai, nũng nịu đánh hắn một cái, khẽ mắng.

Nhưng nàng nhõng nhẽo không được bao lâu đã bị môi của hắn bịt miệng. Cổ Tước mân mê môi thơm của nàng một chút rồi khẽ đưa đầu lưỡi liếm một cái, khẽ nói:

- Dạ Tuyết tỷ tỷ, đệ yêu tỷ.

Trong lòng Dạ Tuyết mật ngọt tuôn trào, trong phút chốc nàng muốn tự cười bản thân một cái, nàng cùng với Hạ Ly bày mưu nghĩ kế, rốt cuộc bị Cổ Tước đánh tan, hơn nữa hắn còn tự tay đến cầm nàng đi. Đối với Dạ Tuyết, chuyện này còn tuyệt vời hơn việc nàng thông qua khảo hạch đệ tử thân truyền.

Giờ phút này, nàng muốn làm thục nữ cũng làm không nổi nữa, bao nhiêu cảm xúc dâng trào khiến nàng không khỏi ôm chầm lấy hắn, ngượng ngùng thì thầm vào tai hắn:

- Tước, muốn tỷ!

Ba chữ này vừa ra, coi như là đạo tâm của Khai Thế Tiên Vương cũng triệt để vô dụng, hoàn toàn không thể ngăn cản xuân khí bùng nổ ra dưới bụng Cổ Tước. Hắn đâu còn biết cái gì là uy nghiêm, cái gì là tự trọng, hắn chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó là khiến nàng sung sướng hạnh phúc.

Cổ Tước khẽ nuốt một ngụm nước bọt, nhẹ nhàng mở nút cài áo của nàng. Lúc hắn kéo cả áo ngoài lẫn áo lót màu đỏ hồng của nàng xuống, một đôi vai mềm mại mảnh khảnh, trắng như ngọc như ngà lộ ra. Hắn tham lam hôn tới, đến mức để lại dấu môi trên xương quai xanh của nàng.

Dạ Tuyết thấy hắn thèm khát mình như vậy, trong lòng đã ngọt lại càng thêm ngọt. Từ nhỏ tới lớn nàng chưa từng thấy đệ đệ mình ham muốn nữ nhân nào đến mức này. Có lần hắn thấy mấy cô nương xinh đẹp trên phố thì chỉ ngắm một hồi rồi thôi, không có biểu hiện động sắc tâm. Nhưng hôm nay không ngờ hắn vừa chạm vào người nàng đã trở thành bộ dạng như vậy.

Bị tâm trạng vui sướng ảnh hưởng, Dạ Tuyết nhịn không được ôm cổ hắn, dúi đầu hắn vào bộ ngực sữa căng tròn bạo mãn của mình. Theo hắn chơi đùa, hai đầu v* đỏ hồng cũng bắt đầu thẳng cứng lên. Cổ Tước không khách khí chút nào một bên thì bàn tay nắn bóp, một bên thì miệng hổ thích thú ngậm mút đôi thỏ ngọc của nàng.

Từ cổ họng Dạ Tuyết không ngừng tuôn ra những tiếng thở câu hồn diệt phách, hai tay nàng cũng không nhịn được nhào nắn tấm lưng rắn chắc của hắn, đồng thời uyển chuyển cởi áo hắn xuống, hôn cổ hắn tới tấp.

Cổ Tước âm thầm cởi đai lưng của nàng, thêm một tầng phòng ngự nữa bị hắn lột trần, chỉ còn lại chiếc quần lót nhỏ xinh cũng màu đỏ hồng như yếm lót của nàng.

Hắn hôn nàng từ môi xuống cổ, từ cổ xuống ngực, sau đó lại tới bụng, dần dần dời xuống hạ thân. Lúc hắn khẽ tách hai đùi trắng nõn của nàng ra, Dạ Tuyết không khỏi run lên một cái. Tình lang trong lòng nàng sắp sửa vạch trần chỗ kín đáo nhất của nàng, hết thảy đều sẽ bày ra cho hắn ngắm nhìn. Trong lòng nàng ngượng muốn xỉu, nhưng lại có chút gì đó kích thích hưng phấn.

- Tỷ tỷ, thư giãn một chút.

Cổ Tước khẽ nói vào tai nàng, bàn tay thô to vuốt ve đùi ngọc đầy đặn. Một đôi chân này của nàng để hắn mê mẩn không thôi, thon dài trắng nõn, đúng là vũ khí tiêu diệt nam nhân.

Dạ Tuyết nghe giọng nói dịu dàng của hắn thì bình tĩnh lại, thả lỏng thân thể.

Hai tay Cổ Tước tách chân nàng ra, đầu hắn nhanh chóng chúi xuống, hôn hít lên cửa mình của nàng, mặc kệ lớp quần lót che phủ. Dạ Tuyết khẽ rên lên một tiếng, hai tay siết chặt tấm vải lót giường, hai đùi kẹp chặt cổ hắn.

Rất nhanh, Cổ Tước liền bị hương xuân nồng đậm của nàng đầu độc, lý trí phai mờ, mạnh bạo lột quần lót nàng ra, trực tiếp cắm lưỡi vào tiểu huyệt động đã trở nên ẩm ướt của nàng.

Dạ Tuyết suýt chút nữa hét lên, nhưng nàng kịp ngậm miệng lại, cổ họng không ngừng phát ra dâm âm rên rỉ. Nàng là xử nữ lần đầu cùng một nam nhân ân ái, hạ thân là rất mẫn cảm, căn bản là chịu không nổi cái lưỡi xấu xa kia của hắn nghịch phá làm loạn bên trong nàng.

Cổ Tước rút lưỡi ra, cười gian ngậm vào hạt đậu màu đỏ hồng kia, mạnh mẽ mút một cái, khiến toàn thân Dạ Tuyết co giật như có dòng điện chạy qua, xuân tuyền lập tức tuôn trào.

- Đệ đệ xấu xa!

Dạ Tuyết không ngờ mình lại trong vô thức uốn éo dâm mị như vậy, ngượng chín mặt nhéo tai Cổ Tước một cái, ấm ức trách hắn. Có điều bên trong thân thể nàng là một mảnh hưng phấn khoái lạc. Nàng cũng không tránh khỏi nơm nớp lo sợ phản ứng của thân thể mình quá dâm mị sẽ khiến hắn nghĩ nàng lẳng lơ.

Cổ Tước nhìn sắc mặt nàng một chút liền đoán ra, không khỏi phì cười.

- Tỷ tỷ, ở đây chỉ có hai ta, đệ hết lòng hầu hạ tỷ mà không nhận được phản ứng nào sẽ thấy rất thất vọng.

Hắn nháy mắt nói với nàng.

Dạ Tuyết làm sao không hiểu ý hắn, nhưng nàng y nguyên vẫn là ngượng ngùng không thôi.

Đối với tỷ tỷ ngây thơ vô hạn của mình, Cổ Tước không thể bắt nàng làm ra chuyện quá mức được, nên hắn quyết định trở thành người cầm cờ, dẫn đường xông trận.

Hắn nhanh chóng mở tung hết thảy quần áo xốc xếch trên người nàng, sau đó cũng ném y phục của mình xuống đất, lộ ra thần thương dựng cao uy vũ. Lúc hắn chà xát cái thứ xấu xa kia lên bụng nàng, Dạ Tuyết tim đập thình thịch, suýt nữa không dám nhìn.

- Tỷ tỷ, ta biến nàng thành nữ nhân của ta!

Cổ Tước khẽ tuyên bố, ánh mắt ấm nồng nhìn thẳng vào mắt Dạ Tuyết.

Dạ Tuyết tươi cười gật đầu đáp ứng một tiếng, nhắm mắt mở rộng hai chân, đem hết thảy trao cho hắn. Bộ dạng này đối với một thục nữ như nàng mà nói là vô cùng xấu hổ, nhưng nếu đây là cho nam nhân mà nàng vẫn luôn yêu mến thì nàng không cần thiết mặt mũi gì nữa.

Cổ Tước vừa hôn lên môi nàng, phía dưới ác xà màu da người cũng lách mình chui vào trong. âm đ*o mềm mại nhầy nhụa liền ôm chặt lấy côn th*t của hắn, khiến hắn muốn đâm vào lại không dám làm nàng đau, độ chật kín chỉ có thể dùng câu thiêu đốt linh hồn để miêu tả.

Cổ Tước rên lên một tiếng, vận huyền công đè nén lại, hắn suýt chút nữa đã bạo xuất.

- Tỷ tỷ, cái này, cái này là muốn mạng ta a...

Hắn thở dốc khẽ nói với Dạ Tuyết.

Nàng yếu ớt nở nụ cười, hai chân vòng qua eo hắn, trong lòng đã vui vẻ bấy giờ lại tăng gấp bội. Thấy hắn vì thân thể mình mà kích động như vậy, nàng làm sao không cao hứng đây?

Nhưng nàng cười không được bao lâu thì lông mày nhíu chặt, cắn răng rên lên. Thời điểm này, thần thương của Cổ Tước đã xuyên qua lớp màng mỏng manh kia, chính thức xâm nhập vào chỗ sâu nhất. Dạ Tuyết trong lòng vừa vui thích vừa đau nhức như bị xé rách.

Nàng thở dốc một chút, thì thầm nói ra:

- Tước, không cần lo lắng, mau mau yêu tỷ.

Ầm! Lý trí Cổ Tước nổ tung, hắn nhịn không nổi phần eo không ngừng nhấp tới nhấp lui, côn th*t liên tục cọ xát ra vào âm đ*o vốn vẫn còn trinh trắng của nàng.

Dạ Tuyết ban đầu có chút nghẹt thở, nhưng càng ngày càng ưa thích cảm giác này, xuân khí chậm rãi xâm chiếm thể nội, khoái lạc cũng nhanh chóng nhân lên. Hạ thân nàng không khỏi bắt đầu run rẩy, co thắt theo nhịp điệu của Cổ Tước, xuân tuyền cũng tuôn trào mãnh liệt hơn.

Thời điểm Dạ Tuyết bắt đầu lớn tiếng rên la, Cổ Tước nhiệt huyết càng dâng cao, hạ thân đưa đẩy càng thêm cuồn nhiệt, khiến hai bầu vú căng tròn của Dạ Tuyết lắc lư lên xuống không ngừng. Hai tay hắn chống trên giường, mắt nhìn ngắm khuôn mặt đang sung sướng vô cùng dâm mị của nàng mãi không chán.

- Ưm... Tước, yêu tỷ... Yêu tỷ...

Đến lúc cao trào, Dạ Tuyết cao giọng hối thúc Cổ Tước, khiến hắn xuân hỏa cuồng cháy, eo hổ nhấp mạnh, hung hăng đâm vào rút ra âm đ*o nhỏ hẹp của nàng, tiếng thịt va vào nhau bình bịch vang vọng trong phòng thật lâu.

- A... Tước!

Cuối cùng, Dạ Tuyết khẽ hét lên một tiếng, lưng cong ngược ra, hai chân kẹp chặt eo hắn không ngừng run rẩy, mà hạ thân nàng cũng là một hồi co thắt không ngừng, d*m thủy phun trào ướt đẫm tấm lót giường. Dạ Tuyết lần đầu tiên trong đời lên đỉnh khoái lạc tiết thân.

Cùng lúc đó, tình huống của Cổ Tước cũng không tốt hơn bao nhiêu, hắn là đè nén không nổi nữa, dương v*t đâm sâu vào bên trong Dạ Tuyết, điên cuồng phún xuất tinh dịch nóng hổi.

Tuy nhiên Dạ Tuyết vẫn còn chút lý trí, nhanh chóng vận chuyển huyền khí, tạo thành một lớp màng chắn ở trước lối vào tử cung, không để tinh binh tinh tướng tiến vào.

Nàng vội kéo Cổ Tước xuống, ôm hắn vào lòng, khẽ nói:

- Ông bà có truyền dạy loạn luân không thể sinh con, nếu không đứa bé sẽ không khỏe mạnh. Không phải là tỷ không muốn mang thai, mà là hiện tại còn chưa được...

Đối với chuyện này Cổ Tước cũng hiểu rõ, hắn dễ dàng gật đầu:

- Ta hiểu, nàng không cần phải lo lắng, chỉ cần cố gắng đến ngày thành tựu Huyền Tôn liền có thể tu sửa thân thể, dù là loạn luân cũng có thể sinh con khỏe mạnh.

- Huyền Tôn...

Dạ Tuyết ngắm khuôn mặt anh tuấn của hắn, xa xăm nói.

Cổ Tước hôn môi nàng thật lâu, an ủi:

- Chỉ cần ta còn ở đây, Huyền Tôn đối với chúng ta là chuyện không khó. Nàng yên tâm đi.

Dạ Tuyết tươi cười gật đầu, rút vào trong ngực hắn ngủ thiếp đi.

Hai tỷ đệ sau một trận ân ái nồng nhiệt đều không còn chút khí lực nào.

Từ đây Dạ Tuyết cũng bỏ xuống được một gánh nặng, nàng hiện tại đã phá thân, đem trọn đời trao cho Cổ Tước, trên lý thuyết thì gia tộc lẫn tông môn đều vô phương ép duyên nàng. Không có quý tộc nào dám ngang nhiên gả đi một nữ nhi không còn trong trắng, mà đám công tử thế gia kia cũng không dễ dàng chấp nhận một thê tử đã trao thân cho nam nhân khác.

Nói chung là một khi Cổ Tước đã ăn Dạ Tuyết, mọi chuyện đều dễ đi mấy phần.

Còn chuyện tình cảm loạn luân của hai người có bị xã hội bài xích hay không còn phải xem thực lực của cả hai. Thế giới này lấy cường giả vi tôn, trong tay có sức mạnh thì ngươi chính là pháp tắc, cho dù là đạo đức cũng không làm gì được ngươi.

Dạ Tuyết ngủ mà trong lòng đầy kẹo ngọt, không ai biết nàng đã mơ về một ngày này từ bao lâu, hôm nay cuối cùng thành hiện thực, chân chính trở thành nữ nhân của hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.