Cha Yêu Nghiệt, Mau Buông Mẹ Ta Ra!

Chương 37: Bởi vì anh có chỉ số IQ gần đạt tối đa !!




Tác giả : Lập Lập ( Lập Yết Hạ )

 Chap 37 : Bởi vì anh có chỉ số IQ gần đạt tối đa !!

     -“ Ngư Ngư , em xong chưa ?? ”

     -“ Hiên Hiên , em xong rồi ”

       Cánh cửa phòng ngủ được mở ra , Ngư Ngư mặc chiếc đầm hoa hai dây , trông rất đáng yêu . Mái tóc dài đén óng chưa được chải chuốt gọn gàng liền che khuất đôi mắt tròn . Bàn tay nhỏ liên tục vuốt lấy tóc mái .

        Duyệt Hiên ngồi trong sofa thấy Ngư Ngư đang chật vật với mái tóc liền ngoắc tay gọi đến . Cả hai anh em quay quần với đầu tóc một hồi , cuối cùng Duyệt Hiên bật dậy quăng chiếc lược xuống sàn , đứng trên ghế sofa nhìn xuống . Giọng hùng hồn tuyên bố :

-“ Đi cắt tóc ”

     ..

     Mái tóc dài bị cắt ngắn ngang vai , mái ngố cũng làm khuôn mặt Ngư Ngư trông đáng yêu hơn . Ngư Thuần chăm chú nhìn chiếc gương , trông bản thân cứ khác khác thế nào ấy .

-“ Duyệt Hiên , anh nhìn em xem ?? ”

       Hiên Hiên đang cất tiền thừa vào balo thì nghe tiếng của Ngư Thuần liền quay lại . Miệng Hiên Hiên phốc chút há ra , ngẩn ngơ nhìn em gái . Đợi tinh thần hồi phục liền chạy lại dán môi lên má Ngư Ngư :

-“ Ngư Ngư , em rất đáng yêu . Em nhìn xem , tóc em bây giờ rất giống mẹ phải không ?? ”

         Tiểu Ngư ngắm mái tóc mới trong gương rồi gật đầu , miệng toe toét cười . 

         Đi vào cửa hàng tiện ích gần đó , Ngư Ngư say mê đắm đuối trước những viên kẹo đủ sắc màu . Trước kia không phải chưa từng thấy , mà là mẹ không cho ăn . Ngư Ngư nuốt nước miếng , mẹ nó nếu mình mà ăn kẹo thì sẽ có sâu bò khắp miệng lúc ngủ .

         Duyệt Hiên ngồi xổm trước dãy bản đồ tay liên tục tìm kiếm nhưng lại không quên liếc mắt về phía em gái . Rồi sau đó dắt tay em đi một vòng cửa hàng mua những thứ cần dùng

          Cô chủ cửa hàng ngẩng ngơ nhìn hai đứa nhỏ đang đứng trước quầy tính tiền . Thật lòng yêu thích hai đứa nhỏ xinh xắn này , nhìn xung quanh chẳng thấy một người lớn nào liền mở miệng bắt chuyện :

-“ Em bé nhỏ đi một mình sao ?? ”

           Ngư Ngư nhìn cô bán hàng , mím môi chặt lại rồi nép sau lưng anh trai . Rõ ràng là có hai người , mình và anh trai . Chẳng lẽ cô ấy không biết cách đếm sao ??

            Duyệt Hiên trong lòng cảnh giác nhưng ngoài mặt thì lại nở nụ cười vô cùng tươi tắn , không quên trả lời :

-“ Cháu ở chung cư bên đường , cả nhà mới chuyển tới . Cha mẹ cháu đang bận rộn xếp đồ đạc nên nhờ anh em cháu đi mua một số thứ . Phiền cô tính tiền giúp cháu .. sợ lâu quá mẹ cháu lo lắng sẽ chạy ra đây tìm ”

          Cô chủ nhìn theo hướng tay thằng bé chỉ , vội vàng gật đầu cả tin . Liền bắt đầu cầm từng thứ cho vào túi nilong . Nhìn xem thằng bé còn cả mua bản đồ , chắc chắn là mới đến rồi .

           Hiên Hiên đi một đoạn liền quay đầu nhìn lại . Không thấy gì bất thường liền thở phào nhẹ nhõm rồi kéo lấy tay Ngư Ngư nhanh chóng đi về chung cư .

-“ Này hai cháu nhỏ , các cháu là con nhà ai mà đi vào đây . Sao ta chưa thấy các cháu bao giờ ”

            Thang máy sắp đóng lại liền có một người đàn ông bác mặc đồ bảo vệ chặn lại . Ông nheo mắt nhìn hai đứa nhỏ đứng trong thang máy . Giọng ồm ồm .

             Vẫn là Duyệt Hiên lanh lợi liền bước lên miệng nở nụ cười với bác bảo vệ rồi cất giọng non nớt trả lời :

-“ Chúng cháu là con của mẹ nuôi Du Du . Là mẹ nuôi đấy ạ ”

-“ Du Du ?? Là con bé nào ?? Nó có con sao ?? ”

-“ Mẹ Du Du chính là người này . Ông nhìn xem ”

            Duyệt Hiên cầm chiếc điện thoại đưa lên cho bác bảo vệ xem rồi thu về . Xem vài tấm đều thấy có hai đứa nhỏ chụp chung hình với Tiểu Du , trong lòng có mốt chút tin tưởng . Bác bảo vệ gật gù rồi lại tiếp tục chất vấn .

-“ Sao ta chưa bao giờ thấy qua hai cháu ?? ”

-“ Dạ chúng cháu sống ở Mỹ , mới sang đây chơi ”

           Nhìn chúng nó nhỏ như vầy chẳng lẽ đi gạt người lớn hơn nữa chúng nó cũng lai tây tây , liền phẩy tay tạm biệt rồi rời đi . Hiên Hiên đợi cánh cửa khép lại rồi thở phào nhẹ nhõm lần hai .

     ..

-“ Ngư Ngư , ở đây không có máy đun sôi . Anh lại không biết mở khóa gas để nấu nước sôi nên em mở tủ lạnh ra lấy loại sữa trong đó uống đỡ đi . Sáng ngày mai để anh mua cho em sữa nóng sau ”

      Ngư Ngư ngoan ngoãn gật đầu vâng lời . Sữa nóng hay sữa tốt gì chứ , chỉ cần có anh trai bên cạnh cho dù là thứ gì cũng rất ngon , rất ấm áp . Ngư Thuần bước vào bếp mở tủ lạnh lấy đại một hộp sữa . Đứng cạnh tủ lạnh ra sức hút , hút cạn rồi lại chạy lăng xăng đi tìm thùng rác . Đi vào phòng ngủ thấy Duyệt Hiên đang nằm chễm chệ trên giường mắt chăm chú nhìn vào màn hình laptop . Thấy chiếc giường lún xuống mới quay đầu nhìn phía đằng sau .

      Ngư Ngư tay bấu lấy ga giường , cố gắng leo lên . Duyệt Hiên ngồi dậy đưa tay kéo lên rồi lại nằm xuống tiếp tục dán mắt vào màn hình . Tiểu Ngư bò lên nằm cạnh anh , mắt cũng chăm chú nhìn vào màn hình . Mọi thắc mắc trong lòng đêm nay phải hỏi hết mới được , Ngư Thuần mím môi chặt rồi quay sang nhìn anh trai .

      Ánh sáng từ chiếc laptop chiếu vào khuôn mặt Duyệt Hiên , mờ mờ ảo ảo , khiến cho Ngư Ngư nhìn thấy liền ngẩn ngơ thất thần . Mọi người thường nói anh trai là mỹ nam , nhưng Ngư Ngư lại thấy không đúng . Nếu muốn dùng từ để tả anh trai cô thì chắc chắn phải hơn từ mỹ nam gấp nhiều nhiều lần .

       Anh trai cô vừa “ xinh đẹp ” vừa thông minh xuất chúng . Lần trước nghe mẹ nói IQ của anh trai gần tối đa , quả thật kì tài đến vậy sao .

        Hiên Hiên tưởng Ngư Thuần đã ngủ liền quay sang định đắp chăn giúp em gái thì thấy Ngư Ngư đang giương mắt to tròn nhìn anh . Trong lòng tự hỏi , sao mẹ có thể sinh cho anh đứa em gái đáng yêu như thế này chứ . Không kiềm chế được liền hôn Ngư Thuần một cái .

        Ngư Thuần vốn bị hôn mãi nên quen , mặt không đổi sắc cũng chẳng ngượng ngùng mà trong lòng được anh trai hôn nên rất vui vẻ . Xoay người lại ôm lấy thố thố bông , miệng mở ra hỏi nhưng tay và mắt lại không ngừng vân ve thố thố .

-“ Hiên Hiên , tại sao anh cùng nằm trong bụng mẹ với em mà ngày sinh nhật chúng ta lại khác nhau ?? ”

        Ngư Ngư hít một hơi rồi lại nói tiếp :

-“ Mọi người đều nói chúng ta là sinh đôi , vậy sao anh lại sinh vào mùa hè còn em sinh vào mùa thu ”

-“ Ách .. cái đó ..  ”

         Nghe thấy anh lúng túng liền giương đôi mắt to mím môi nhìn Hiên Hiên :

-“ Cái đó như thế nào ?? ”

-“ Cái đó .. anh cũng không biết . Chỉ một lần vô tình nghe mẹ nuôi Đan Đan nói chuyện điện thoại với mẹ . Anh có nghe loáng thoáng chút chút là hình như mẹ bị dị tật bẩm sinh ở tử cung , tình trạng đó rất hiếm hoi . Hai chúng ta được tạo ra bởi hai tử cung riêng biệt và sau đó thì anh sinh ra trước em . Hai tháng sau em mới được sinh ra ”

         Ngư Ngư giải tỏa được thắc mắc trong lòng liền thở phào nhẹ nhõm . Nhưng liền quay snag chất vấn câu khác :

-“ Làm thế nào để mẹ có anh em chúng ta trong bụng ?? ”

        Duyệt Hiên âm thầm đổ hôi .

-“ Cha với mẹ đã tạo nên chúng ta ”

-“ Tại sao anh lại biết ?? ”         

        Đưa tay vuốt mồ hôi đang túa ra . 

-“ Là vì anh đã đọc rất nhiều sách . Trong đó nó nói thế ”

          Ngư Ngư gật gật rồi trầm ngâm một hồi , rồi lại tiếp tục hỏi :

-“ Tại sao anh lại biết mà chuẩn bị trước tiền , điện thoại , còn mang theo cả laptop .. ”

         Hiên Hiên xoay người kéo chăn lên đắp giúp Ngư Ngư , giọng uể oải lười biếng nói :

-“ Thôi được rồi , không hỏi nữa . Mau ngủ đi , chúng ta phải quen giờ giấc ở đây thì mới có thể tìm cha . Nếu em không ngủ , sáng mai lại buồn ngủ thế làm sao chúng ta đi tìm cha được ”

         Ngư Thuần làm nũng , níu lấy tay anh , mím môi rồi giơ ngón trỏ lên trước mặt :

-“ Trả lời em cậu đó , em nhất định ngoan ngoãn đi ngủ ”

         Duyệt Hiên khóe môi cong cong , đậm chất yêu nghiệt con . Giọng biếng nhác , mặt không biến sắc nói :

-“ Bởi vì anh có chỉ số IQ gần đạt tối đa !! ”

 ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

 Lập Lập : Hôm nay ta post sớm một chút , giờ ta đi ngủ trưa đây ~~~ Ô ô .. lát chiều còn phải làm bài tập nữa  o(╥﹏╥)o

        Đừng quên bấm vote đó cho ta đó ٩(^‿^)۶

         


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.