Cha Yêu Nghiệt, Mau Buông Mẹ Ta Ra!

Chương 13: Trại bắt chó




   Tác giả : Lập Lập ( Lập Yết Hạ )

Chap 13 : Trại bắt chó

  Triệt Đông nhìn cô lắc đầu , cô và hắn mới cưới nhau về chưa được 2 tháng thì anh đã phải chữa trị vết thương cho cô không biết bao nhiêu lần đếm kể . Anh lắc đầu .

    Vết thương của cô bị nhiễm trùng , vì nhiễm trùng nên mới sốt mà ngất đi . May là không nặng lắm , anh cầm điện thoại lên gọi đi , tiếng chuông vừa đổ thì bên kia đã bắt máy :

-“ Gọi tôi có chuyện gì ?? ”

    Triệt Đông đi ra lan can nhìn xuống chỗ Ngạo Ngạo đang nằm , anh làm ra vẻ gấp rút nói  :

-“ Nhược Nhược , cô ấy ..  ”_ Triệt Đông cố tình ngập ngừng trêu chọc Thất Nghị .

   Ở bên đầu dây bên kia , Thất Nghị đang ăn tối cùng Thiết Kính , hai người đang bàn về bản hợp đồng thì nghe Triệt Đông nhắc tới Nhược Nhược , anh liền đặt ly rượu xuống , sắc mặt tái đi :

-“ Cô ấy làm sao ?? Chẳng phải trước khi tôi đi cô ấy rất khỏe sao ?? ”

    Thiết Kính đang cắt bò bít tết cũng buông dao xuống , lấy khăn lau miệng nhìn Thất Nghị . Triệt Đông bên kia đầu dây cố gắng nhịn cười đến đỏ mặt, anh hắng giọng điềm tĩnh rồi nói tiếp:

-“ Có phải hai người mới mua loại chó Ngao , đúng không ?? ”

   Thất Nghị nghe Triệt Đông nhắc tới Hổ Đầu thì lo lắng tăng lên gấp bội lần :

-“ Nó làm gì đã Nhược Di . Chết tiệt , cô ấy sao rồi ?? ”

    Triệt Đông biết anh không thể tiếp tục đùa giỡn với tên hung thần này nữa , nếu hắn biết anh đùa giỡn thì e rằng ngày mai bệnh viện của anh sẽ không thể tiếp tục làm ăn :

-“ Thất Nghị , cậu yên tâm cô ấy không sao . Chắc là trong lúc huấn luyện Hổ Đầu thì bị nó cào lấy , vết cào nhiễm trùng nên cô ấy ngất đi . Hẳn là lát nữa cô ấy sẽ tỉnh , tôi sẽ dặn cô ấy bôi thuốc tránh để lại sẹo ”

    Thất Nghị nghĩ đến Hổ Đầu tức giận nói :

-“ Lát nữa tôi sẽ cho người đến thanh toán nó đi . Về phần Nhược Di , cậu biết phải tự làm gì rồi đó  ”

   Triệt Đông “ ừ ” rồi tắt máy , anh đi xuống dặn dò đám người hầu phối hợp khẻo lộ .

  Cả đám mừng quýnh lên khi nghe Hổ Đầu bị thanh toán . Chiếc điện thoại vang lên bài “ Rời Sở Thú ” , Nhược Di nghe thấy liền tỉnh dậy với lấy điện thoại :

-“ Được được , hai cậu cứ qua . À mà tớ sẽ cho cậu xem bảo bối tớ mới có , haha ”

    Du Du biết tâm trạng cô đang rất tốt liền chọc ghẹo mấy câu rồi tắt máy . Cô quay sang hối thúc Đan Đan :

-“ Cậu mau lên , tớ muốn qua sớm xem bảo bối Nhược Nhược nói là gì ??  ”

   Đan Đan mau chóng xếp đồ vào vali , cả hai cô đã dự định là sẽ ở chỗ Nhược Nhược cả tuần . Nhược Nhược cũng đã nói qua Thất Nghị , anh ta cũng đồng ý .

   Nhược Nhược nằm trên giường xem tổng doanh thu tháng này thì Triệt Đông đi vào , cô vội chuyển sang trang Microblog* . Triệt Đông chỉ nhìn cô rồi đưa ly sữa . Cô cảm ơn rồi nhận lấy , Triệt Đông trò chuyện một tí với cô thì Du Du cùng Đan Đan đi vào .

   Anh chào rồi đi ra , để lại không gian riêng cho cô . Du Du chạy lại hỏi :

-“ Anh ta là viện trưởng Vũ An phải không ?? ”

   Nhược Di lườm Du Du rồi nói :

-“ Đúng thế mà cậu đừng tơ tưởng lấy , anh ta có vợ rồi ”

  Du Du tiếc rẻ chép miệng :

-“ Đẹp trai , tài năng nhưng thế mà lại có vợ sớm thế . Mà tay cậu bị gì phải băng bó như thế này ?? Còn bảo bối mới là thứ gì ?? ”

  Nhược Nhược lắc đầu rồi kéo hai cô bạn ra lan can đứng chỉ xuống . Tay cô bỗng vô định trên không trung :

-“ Đấy đ-.. ”   

  Cô tưởng mình hoa mắt nên cô dụi dụi , Đan Đan cố gắng nheo mắt lại nhìn , Du Du cũng nheo mắt lại nói :

-“ Đâu cơ , sao tớ không thấy ”

  Câu nói của Du Du giúp cô xác định rõ hơn . Cô vội chạy xuống lầu , hai cô bạn ngỡ ngàng rồi nhanh chóng chạy theo :

-“ Nhược Nhược , đợi tớ ”

   Đám người hầu kẻ thì lau dọn , kẻ thì nấu ăn , thấy cô hấp tấp chạy xuống thì tim ai cũng treo lửng lơ lo sợ . Nhược Nhược chạy thẳng ra sân , nhìn xung quanh rồi gọi thật lớn :

-“ Ngạo Ngạo , Ngạo Ngạo ”

  Du Du , Đan Đan đứng đó khó hiểu nhìn cô rồi nghe thấy đám người hầu bàn tán :

-“ Chết rồi , làm sao bây giờ ?? Cô chủ mà biết Ngạo Ngạo bị bắt đi thì sẽ nổi giận mất ”

  Đan Đan lo lắng chạy lại cạnh cô , giữ miếng gạc trên tay cho cô . Chắc chắc là khi nãy cô dụng phải cánh cửa .

-“ Nhược Nhược , tay cậu chảy máu kìa ”

   Tay , tay , chắc chắn là Triệt Đông đã gọi cho Thất Nghị . Với tính của Thất Nghị thì thế nào Ngạo .. hôm qua Thất Nghị đã không đồng ý mua Ngạo Ngạo .

   Mắt Nhược Nhược cay cay , Ngạo Ngạo của cô . Đan Đan thấy cô khóc liền hối thúc Du Du :

-“ Du Du , làm sao Nhược Nhược khóc rồi ?? Nhược Nhược có chuyện gì thì bình tĩnh rồi nói được không ?? ”

  Ngạo Ngạo chắc chắn đang bị người ta hành hạ , không được , cô phải mau cứu nó . Cô chạy lại trước mặt đám người hầu hỏi :

-“ Ngạo Ngạo bây giờ đang ở đâu ?? Nói mau ”

   Ngạo Ngạo , nó rất đáng thương , nó mất mẹ từ khi sinh ra . Đến cả tình thương cũng chưa từ được nhận , cô chưa kịp trao cho nó một tí nào tình thương thì nó đã bị người khác đối sự tệ bạc .

    Lần đầu tiên thấy cô chủ lớn tiếng , mọi người ai nấy đều khiếp sợ :

-“ Cô chủ .. cái này .. ”

-“ Là ở trại bắt chó  , lúc nãy đến khu Nội Mông dừng lại mua đồ cho Đan Đan thì tớ đã thấy chiếc xe đứng ở đó ”_Du Du đi lại phía Nhược Nhược nói .

-“ Trại đó ở đâu ?? ”_ Nhược Nhược gằn giọng .

-“ Là chiếc xe đó , chiếc xe đó , tớ đã đi qua rồi ”

  Lúc Đan Đan mới tới đây đã dắt Bon Bon đi dạo cho quen đường thì đi lạc , vô tình đi ngang qua đó thì Bon Bon sợ hãi vội núp vào chân cô . Cô nhìn sang bên trái , đằng sau chiếc xe thì thấy ..

    Nhìn sắc mặt Đan Đan không tốt cô liền có cảm giác xấu .

-“ Mau đi ” _Nhược Nhược kéo tay hai cô ra khỏi tòa nhà Yên Tịnh rồi gọi taxi đến đó .

     Ngạo Ngạo xé rách chiếc bị nhốt nó , liền sửa âm ĩ . Hai ba người đứng xung quanh cười chế giễu .

-“ Sủa à , sắp chết đến nơi rồi còn sủa . Đợi một lát chúng tao sẽ cho mày tắm rửa .. hahahaha ”

    Một trong số người đứng đó , đang cầm roi quất tới tấp vào người Ngạo Ngạo rồi cười chế giễu . Máu chảy trên nền nhà xi măng dơ bẩn . Nền nào vẫn còn những vệt máu khô khác .

   Loài người thật tàn bạo .

   Là loài vật chúng tôi có trước , là chúng tôi được sinh ra trước . Đứng trên mảnh đất này trước cũng là chúng tôi . Mà bây giờ ..

   Loài Vô Ơn !!

    Nhược Di vừa chạy tới cửa thì đã thấy Ngạo Ngạo nằm gục dưới đất , toàn thân bê bết máu thì cô vội chạy lại ôm lấy nó . Ngạo Ngạo ư ử rồi im lặng , âm thanh tĩnh lặng đến đáng sợ . 

    Ngạo Ngạo , xin lỗi . Chị đến chậm .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

     Loài người ..  !!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Lập Lập : Ta nhầm khúc Ngạo Ngạo sinh ra được 1 tháng tuổi ở Chap 11 >"< .. thực ra là 3 tháng tuổi mới đúng !! 

  - Ngạo Ngạo còn sống không ?? Nga , ta sẽ nói cho mọi người biết ngay ~~~~~~~~~~~ ở chap sau >///<

Nhớ đón xem chap 14 : Số phận Ngạo Ngạo . 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.