Cha Tôi Là Chiến Thần

Chương 24: Tôi mua thì anh mua?




Có người muốn mua vòng tay phỉ thúy, phục vụ lập tức cười tươi rói.

Đặc biệt là khi nhìn thấy thẻ Thái tử VIP của Vạn Phúc trên tay tên đầu trọc, hai mắt phát sáng!

Ngài muốn mua vòng tay phỉ thúy này đúng không ạ? Tôi sẽ gói cho ngài ngay.”

Dương Tiêu chau mày: “Ý gì vậy? Tôi nói muốn mua trước mà.”

Phục vụ nhìn Dương Tiêu một cái, cười ha ha rồi lại không thèm đếm xỉa.

Vị này là khách hàng có thẻ Thái tử VIP của Vạn Phúc Quốc Tế, chỉ cần phục vụ tốt, sau này sẽ thường xuyên mua sắm, chỉ nghĩ thôi đã khiến người ta hưng phấn.

Còn một tên shipper, ha ha, kệ thôi.

Tất cả mọi người đều coi thường Dương Tiêu, nhìn thấy phục vụ coi lời anh như gió thoảng bên tai, thậm chí có vài người còn cười trộm.

Thế nhưng người đẹp kia lại nhìn Dương Tiêu, khóe miệng nhếch lên chế nhạo.

“Bỏ đi, nếu vị shipper này đã nói muốn mua trước thì tốt xấu gì cô cũng hỏi anh ta có còn muốn nữa không đi chứ.”

“Nói không chừng người ta giao đồ ăn phát tài rồi đó.”

Lời vừa nói xong, cả tiệm tràn ngập tiếng cười.

Phục vụ nhìn Dương Tiêu một cái, mặt đầy khinh thường, cô hoàn toàn không tin shipper này có thể mua được.

Nhưng vì lịch sự, cô tùy tiện hỏi: “Anh còn muốn không?”

Dương Tiêu đột nhiên thay đổi: “Không.”

“Phụt.”

Quả nhiên không phải mua thật, bỗng chốc tất cả mọi người trong tiệm đều cảm thấy vừa ngớ ngẩn lại vừa hài.

Ánh mắt phục vụ nhìn Dương Tiêu càng thêm ghét bỏ, thầm nghĩ không có năng lực mua thì đừng tỏ vẻ.

Tên đầu trọc cố ý nhìn Dương Tiêu một lượt, sau đó mỉa mai cười.

“Tiểu Tiển này, sao tôi cảm thấy đẳng cấp của Vạn Phúc Quốc Tế mấy người càng ngày càng thấp thế?”

“Ôi, tôi phải suy nghĩ có nên hủy tấm thẻ Thái tử này không, sau này không tới mua sắm ở Vạn Phúc Quốc Tế mấy người nữa.”

Phục vụ tên Tiểu Tiển vừa nghe thấy lời này bỗng chốc tức tối trừng mắt với Dương Tiêu.

Nếu vì một tên shipper mà mất đi khách hàng lớn thì tổn thất lớn biết bao!

“Nếu anh không mua thì mau đi ra ngoài, còn đứng đây làm gì?” Phục vụ không kiên nhẫn nói với Dương Tiêu.

“Đẳng cấp của chiếc vòng này thấp quá rồi, làm sao mà mua đây, đồ tốt nhất của tiệm mấy người cũng chỉ có vậy?”

Dương Tiêu nhàn nhạt nói.

Lời vừa thốt ra, tất cả yên lặng như tờ.

Chỉ một tên shipper, có tư cách gì nói đẳng cấp của chiếc vòng này thấp?

Anh ta mua nổi không?

Người đẹp kia bỗng chốc có chút không vui, vừa nãy cô nói ở đây chỉ có chiếc vòng tay này xứng với cô.

Kết quả liền bị Dương Tiêu nói chiếc vòng này đẳng cấp thấp, chẳng khác nào nói cô ta rẻ tiền sao?

Tên đầu trọc càng không vui, hắn vừa mới khen mắt nhìn của vợ tốt, cuối cùng Dương Tiêu vừa mở miệng đã vả vào mặt hắn.

“Ha ha, ra vẻ làm màu cho cố, tên shipper như cậu thì có tư cách gì nói một chiếc vòng giá 188 vạn đẳng cấp thấp?”

Tên đầu trọc giơ tay chỉ mũi Dương Tiêu cười nói.

Kết quả đúng lúc này, một người đàn ông mặc đồ Âu màu đen, đeo bảng tên quản lý đến trước cửa hàng!

“Ai nói đồ của tiệm tôi đẳng cấp thấp!”

Phục vụ nhìn thấy quản lý Hoàng tới, lần lượt cười đi ra, chỉ Dương Tiêu: “Là tên này nói.”

Quản lý Hoàng nhìn Dương Tiêu một cái, vậy mà Dương Tiêu lại lạnh nhạt nói: “Thấp là thấp, còn không cho nói?”

Lời vừa nói, đám đông liền vang lên tiếng “xùy”, thậm chí có người còn trực tiếp mắng Dương Tiêu cứng miệng.

Quản lý Hoàng lại đẩy đẩy kính, bình tĩnh nhẹ nhàng nói: “Ý của anh là nếu như có đồ đẳng cấp cao hơn, anh sẽ mua đúng chứ?”

“Lầu hai chúng tôi có phòng cao cấp, vốn còn chưa mở cửa cho bên ngoài.”

“Nhưng hôm nay tôi muốn phá lệ mời mọi người lên trên, sản phẩm bên trên đều là bảo vật của tập đoàn Vạn Phúc chúng tôi.”

“Tin rằng sẽ có món đồ hợp với anh.”

Lời này vừa nói, mọi người đều sững sờ.

Không chỉ là báu vật của riêng cửa tiệm mà là của cả tập đoàn Vạn Phúc, vậy thì đẳng cấp đến mức nào đây?

Thậm chí có người không nhịn được mà nói với quản lý Hoàng, không cần so đo với tên shipper này, còn định mời anh ta lên phòng cao cấp sao?

Anh ta chỉ tới tỏ vẻ mà thôi.

Nhưng theo kinh nghiệm ba mươi năm của quản lý Hoàng, có người thân phận bất phàm, nhà giàu lại ăn mặc giản dị, mộc mạc.

Không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài, đây là bài học mà cuộc sống đã dạy cho anh.

Dù sao đến phòng cao cấp một chút cũng không sao, nếu vì vậy mà mất đi một khách hàng lớn mới gọi là tổn thất thực sự.

“Đi.” Dương Tiêu lời ít ý nhiều, sau đó, quản lý Hoàng liền đưa mọi người tới phòng cao cấp trên lầu hai.

Đèn sáng, bất ngờ phát hiện toàn bộ lầu hai đều được xây bằng thủy tinh, vừa nhìn đã có thể thấy được tất cả sản phẩm trưng bày.

Chỉ thấy sản phẩm không nhiều, một tay đã đếm hết, nhưng mỗi một món đều là tuyệt phẩm!

Không ít người nhìn thấy giá đều đi không vững nữa.

Trong phòng cao cấp này, cho dù là món đồ rẻ nhất cũng lên đến hơn tám con số…

Vậy mua được cái gì!

Họ nhìn Dương Tiêu, thầm nghĩ nhìn tới giá cả, tên shipper này có lẽ đã bị dọa tới mềm nhũn hai chân rồi.

Kết quả, thứ họ nhìn thấy lại trái ngược hoàn toàn.

Chỉ thấy Dương Tiêu đi lại trong phòng, nhìn trái rồi lại nhìn phải.

Thoải mái như đang đi chợ rau vậy!

Khi tên đầu trọc ôm cô em xinh đẹp kia nhìn thấy giá liền lẩm bẩm một lát.

Tuy giá này bất chấp thì hắn cũng mua được, nhưng chắc chắn đau lòng cả nửa năm mất.

Hắn lập tức cười nhạo Dương Tiêu: “Sao rồi, shipper, vừa nãy không phải oai lắm, nói vòng tay bên dưới đẳng cấp thấp sao?”

“Ở đây không thấp nữa rồi? Cậu vẫn mua chứ?”

Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều như xem kịch mà nhìn Dương Tiêu, thầm nghĩ xem tên này xấu mặt.

Dương Tiêu nhìn một vòng, quay đầu lại cười ha ha: “Không phải tôi mua thì anh cũng mua đó chứ?”

“Được rồi đấy, đừng ra vẻ ta đây nữa.”

Tên đầu trọc nhanh chóng đổi chủ đề, hắn thực sự sợ rằng Dương Tiêu nói mua, vậy thì đến lượt hắn xấu mặt rồi.

Đương nhiên, hắn tin rằng sẽ không xảy ra chuyện đó.

Kết quả Dương Tiêu đến trước một chuỗi ngọc lục bảo, nói với quản lý Hoàng: “Tôi muốn chuỗi này.”

Lời vừa nói xong, mọi người đều kinh ngạc!

Vừa nhìn giá lại càng kinh sợ hơn!

38888888!

“Thế nào, bây giờ tôi mua rồi, đến lượt anh biểu diễn đấy.” Dương Tiêu dí dỏm nhìn tên đầu trọc.

Nhất thời, mọi người đều nhìn sang tên đầu trọc.

Tên đầu trọc bỗng cảm thấy vô cùng mất mặt, người phụ nữ trong lòng hắn lại càng tức đến nghiến răng, vội vàng huých huých người đàn ông.

Thầm nghĩ tên đàn ông này sao hôm nay lại keo kiệt như vậy, để một tên shipper lên mặt, còn không ra tay!

Tên đầu trọc nhìn tứ phía, rất nhanh đã nhắm được một mặt dây chuyền rẻ nhất, lập tức mở miệng nói.

“Ha ha, cậu nói mua là mua sao? Cậu còn chưa trả tiền đấy, tôi lại muốn xem cậu trả thế nào!”

“Bây giờ tôi muốn mua thật rồi, nào, em yêu, xem có thích cái này không.”

Hắn kéo người phụ nữ đến trước mặt dây chuyền, cô ta nhìn giá: 10666666, món rẻ nhất trong căn phòng.

Nhưng mà chồng đã nói vậy, cô ta cũng không tin Dương Tiêu thật sự sẽ mua chuỗi ngọc lục bảo đó, mặt dây chuyền này đã là không tệ rồi.

Thế là cô ta lập tức cất giọng; “Chồng ơi, em thích quá đi mất, mặt dây chuyền này đẹp quá!”

Tên đầu trọc lập tức vẫy tay với quản lý Hoàng: “Tôi muốn thanh toán, quẹt thẻ.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.