Cha Tôi Là Chiến Thần

Chương 216




Thấy mấy người lạ mặt không biết từ đâu tới xông vào công ty một cách tự nhiên như vậy, đã thế còn cầm giấy chứng nhận gào thét liên mồm: “Chúng tôi là người bên phòng Kinh doanh Thương mại Đông Hải!”

“Giấy phép kinh doanh của các người sẽ bị thu hồi và hủy bỏ, lập tức dừng mọi hoạt động của công ty để tiếp nhận điều tra!”

Mấy người kia vừa dứt lời, Trương Gia Giai khẽ nhăn mày nói: “Mấy người đang nói cái gì vậy? Tại sao lại yêu cầu chúng tôi tạm ngừng công việc!”

Nhân viên điều tra nói với điệu bộ không kiên nhẫn: “Muốn biết tình hình cụ thể đến gặp thẳng người phụ trách của công ty các người đi!”

Hết cách, hai cô phải chạy tới văn phòng tổng giám đốc tìm Lương Nhã Trân, để xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Sự việc ầm ĩ này cũng đã ảnh hưởng tới Dương Tiêu đang trong phòng nghỉ.

Khi anh đi tới văn phòng, nhìn thấy mười mấy nhân viên điều tra đang bao quanh, trái tim anh khẽ run lên.

Những người này… Có gì đó không đúng lắm!

Đúng lúc này, ba người Lương Nhã Trân cũng từ văn phòng tổng giám đốc đi ra.

“Cô chính là người phụ trách công ty?”

Trong đó, một nhân viên điều tra đứng đầu nhìn Lương Nhã Trân một lượt từ trên xuống dưới hòng đánh giá, nói với điệu bộ lạnh lùng.

“Công ty của cô làm trái với điều lệ kinh doanh, lập tức dừng mọi hoạt động thương mại, hơn nữa, cô cần đi theo chúng tôi để hợp tác điều tra!”

Người kia vừa dứt lời, Trương Gia Giai lên tiếng phản bác đầu tiên: “Công ty chúng tôi không làm chuyện gì trái với quy định cả, các người có chứng cứ gì không?”

“Ha ha, còn ở đó giảo biện à?” Một nhân viên điều tra khác há miệng cười ha ha, lôi một phần tài liệu ra rồi ném lên mặt bàn.

“Chứng cứ mấy người muốn đây!”

Lương Nhã Trân nhanh chóng cầm tài liệu lên lật giở mấy lần, xem xong, cô nghiến răng nghiến lợi nói: “Cái này, tất cả những gì ghi trong đây đều là bịa đặt, biến không thành có!”

“Chỉ với một thứ thế này, sao các người dám ép không cho công ty chúng ta tiếp tục kinh doanh hả?”

“Ha ha, có phải bịa đặt từ không thành có hay không phải điều tra mới biết được, đi!”

Nhân viên điều tra không nói hai lời, lập tức kéo Lương Nhã Trân đi!

Lâm Minh Tâm vội bước lên che chở cho cô, giận dữ trừng mắt liếc đám người kia: “Các người dám động thử xem?”

“Ha ha, được thôi, vậy các cô cứ từ từ chuẩn bị đi, dù sao thì nơi này cần phải ngừng mọi hoạt động kinh doanh ngay lập tức.”

Dứt lời, anh ta ra lệnh: “Mau tắt công tắc bên kia đi!”

Chỉ cần cúp điện, vậy đồng nghĩa với việc công ty không thể hoạt động được nữa.

Trương Gia Giai tức giận bất bình: “Không thể đóng cửa!”

Nếu công ty bị ép dừng hoạt động vào thời điểm mấu chốt thế này thì sẽ nhận thiệt hại vô cùng lớn!

Nhân viên điều tra nhìn Trương Gia Giai một lượt từ trên xuống dưới, mở miệng nói: “Ồ? Giấy phép kinh doanh của công ty các cô đã bị thu hồi và hủy bỏ rồi, chẳng lẽ các cô vẫn định cho công ty hoạt động mà không có giấy phép sao?”

“Có tin tôi báo cảnh sát ngay bây giờ không?”

“Đến lúc đó, các cô không phải chỉ nhận điều tra đơn thuần từ chúng tôi đâu! Mà cả đám sẽ vào tù ngồi ngay tức khắc đấy!”

Đương nhiên, hai chữ ngồi tù vừa vang lên, mọi người đều hít hà một hơi, bầu không khí lặng ngắt như tờ!

“Cậu, lập tức qua tắt công tắc điện ngay!” Nhân viên điều tra đứng đầu chỉ vào một tên đứng đằng sau, há miệng ra lệnh.

“Ai dám ngăn cản thì chính là gây trở ngại công việc điều tra của nhân viên chính phủ, đến lúc đó tự gánh lấy hậu quả!”

Thật không ngờ đám người này lại bá đạo kiêu căng như vậy!

Nhưng bọn họ cũng chỉ làm theo đúng chức trách, lại là nhân viên chính phủ, nên mọi người cũng hết cách.

Chỉ đành nghiến răng nghiến lợi ôm bụng tức, nhìn bọn họ chuẩn bị bước tới sập nguồn công tắc điện.

Đúng lúc này, một nhân viên nhỏ ăn nói khép nép dò hỏi: “Có thể, có thể chờ thêm hai phút nữa rồi tắt được không?”

“Tài liệu tôi dồn công sức cả ngày để làm chỉ cần hai phút nữa là sao lưu xong rồi.”

“Nếu giờ cúp điện ngang thế này, thì công sức làm việc cả ngày nay của tôi sẽ đổ sông đổ biển hết.”

Người nọ còn chưa kịp dứt lời, đối phương đã nói thẳng: “Ha ha, chuyện đó thì có liên quan gì tới chúng tôi? Ngắt!”

Người kia vừa dứt lời, tức khắc, vô số ánh nhìn oán hận đều đổ dồn về phía anh ta.

Nhân viên điều tra đã mở hộp chứa công tắc nguồn điện, tình thế rơi vào cảnh ngàn cân treo sợi tóc.

“Không được ngắt!”

Đúng lúc này, giọng nói dứt khoát như chém đinh chặt sắt của người đàn ông vang lên.

Mọi người lập tức quay qua nhìn.

Là Dương Tiêu!

Nhân viên điều tra đứng đầu kia trừng mắt nhìn thằng nhóc bất ngờ xuất hiện này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.