Cha Tôi Là Chiến Thần

Chương 205




Tranh Khải Thái, Lưu Đạt Thành cũng tỏ ra hung tợn!

“Chú Cố, yên tâm đi, chúng cháu cũng có thù hận sâu nặng với tên Dương Tiêu này!”

Dương Tiêu là cái gai trong mắt họ.

“Dương Tiêu này năm lần bảy lượt phá hỏng việc tốt của chúng ta, có một ngày nhất định phải trả giá đắt!”

Lúc này, đột nhiên, điện thoại di động của Tranh Khải Thái vang lên.

Sau khi nhấc máy và nghe một lúc, mắt thường cũng có thể thấy hai mắt anh ta sáng lên, toàn thân rung lên một cái.

Sau khi cúp điện thoại, Tranh Khải Thái kích động nói với bọn họ: “Tôi có một tin tốt cho mọi người đây!”

“Anh trai tôi cuối cùng cũng từ châu Âu về rồi!”

Vừa nghe thấy lời này, dù là Lưu Đạt Thành hay Cố Vĩ Nghiệp đều sửng sốt trong giây lát, sau đó khóe miệng hiện lên một nụ cười đắc ý!

Cậu ấm đệ nhất của Đông Hải, Tranh Vân Phong oai phong một cõi đó cuối cùng đã trở lại!

Không nói hai lời, Tranh Khải Thái trực tiếp mời họ đến Câu lạc bộ Huy Hoàng dưới quyền của Tranh thị Đông Hải!

Không lâu sau, một chiếc Rolls Royce Silver Phantom đỗ ở ngoài lối vào sang trọng của câu lạc bộ.

Cửa xe chậm rãi mở ra, hai người trợ lý đứng ở cửa khom người chín mươi độ hành lễ.

Từ trong xe, một người đàn ông nghiêm nghị và ngạo nghễ bước xuống xe với những bước quý tộc.

Áo đặt riêng làm thủ công ở Milan Ý, quần theo chủ nghĩa tự nhiên Paris, cà vạt Lion Tony do Thụy Sĩ sản xuất!

Chân mang Berluti, tay đeo Patek Philippe duy nhất trên thế giới do thợ thủ công Thụy Sĩ chế tạo…

Nếu cởi bộ đồ này ra có thể đổi lấy một bộ Tomson Yipin!

Lưu Đạt Thành và Cố Vĩ Nghiệp nhìn thấy người thì thoạt tiên là sững sờ, sau đó vừa lo lắng vừa vui mừng.

Mà Tranh Khải Thái thì đã vui đến mức tim muốn bay lên tận trời.

Anh trai vô địch của mình cuối cùng đã về rồi.

Sau vài câu hàn huyên, Tranh Khải Thái định kể cho anh ta nghe mọi chuyện xảy ra ở Đông Hải mấy ngày nay và kết quả.

“Không cần lắm lời, anh biết hết rồi!”

Tranh Vân Phong nói với giọng điệu thờ ơ.

Nghe vậy, tất cả mọi người lại một lần nữa sửng sốt.

Không hổ là cậu ấm đệ nhất Đông Hải, Tranh Vân Phong!

Người ở Châu Âu xa xôi nhưng vẫn rõ mọi thứ về Đông Hải như lòng bàn tay.

Tranh Khải Thái có chút tiếc nuối nói: “Anh à, người phụ nữ anh thích muốn tiến vào thị trường Đông Hải, suýt chút nữa chúng em đã nhân cơ hội này khiến cô ấy đi theo anh được rồi.”

Nghe đến đây, Tranh Vân Phong lộ ra sự tự tin vô hạn.

“Chỉ là chuyện vặt, cần gì phải lo lắng?”

“Người phụ nữ này đã sớm nằm trong lòng bàn tay của anh!”

Không ngờ ngay cả việc này anh ta cũng đã tính toán kỹ lưỡng?

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều nhìn anh ta với ánh mắt như nhìn một vị thần.

Tranh Khải Thái tò mò hỏi: “Anh, anh đã lên kế hoạch hết rồi hả?”

Tranh Vân Phong cười ngạo nghễ: “Đúng vậy, anh đã nắm được mấu chốt vấn đề. Người phụ nữ này chỉ có thể thuộc về anh!”

“Mấu, mấu chốt vấn đề là gì?”

Lưu Đạt Thành và Cố Vĩ Nghiệp đều hết sức tò mò.

“Tất cả ngồi xuống, nghe cho kỹ lời tôi nói!”

Nói xong, Tranh Vân Phong cùng họ ngồi giữa đại sảnh tráng lệ của Câu lạc bộ Huy Hoàng, rót một ly rượu vang đỏ 1976.

“Tin rằng các người đã nghe nói về người chồng bất lực của người phụ nữ đó, chuyện Trần Khải Hoàng, và cả chuyện thụ tinh nhân tạo.”

Lưu Đạt Thành gật đầu: “Đúng vậy, ban đầu chuyện này rất nổi tiếng ở Giang Thành, cũng bởi vì chuyện này mà mọi người mới biết người phụ nữ đó vẫn trong sạch!”

Tranh Vân Phong gật đầu: “Tuy nhiên, kể từ khi Trần Khải Hoàng bị bắt giam, cô ta ở bên ngoài sống như một quả phụ.”

“Điều quan trọng nhất là người phụ nữ này vẫn không có bất kỳ tình cảm gì với Trần Khải Hoàng, ầm ĩ đòi ly hôn.”

“Đương nhiên lúc đầu nhà họ Trần không chịu, nhưng sau đó do số trời xui rủi mà nhà họ Trần thỏa hiệp.”

“Vì vậy, tôi đã dự kiến trước và sắp xếp người bảo lãnh cho Trần Khải Hoàng ra ngoài trước!”

Nghe đến đấy, tất cả họ đều giật mình. Không ngờ còn có thủ đoạn như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.