Cha Tôi Là Chiến Thần

Chương 174: Chương 174




Nếu lần này có thể kết giao và hợp tác với nhà họ Tranh, nói không chừng sẽ có cơ hội thăng cấp lên gia tộc hạng hai!

Không ngờ nhà họ Khương lại bỏ ra số tiền lớn như vậy để lấy lòng nhà họ Tranh!

Mọi người đều có chút kinh ngạc trước sự táo bạo của nhà họ Khương.

Ngay khi Khương Phong Phàm nghĩ rằng ông ta đã nắm chắc phần thắng.

"50 triệu.

"

Một giọng nói truyền đến một cách nói nhẹ nhàng.

Hiện trường lại nổ ra một hồi chấn động.

Ai, là ai sẵn sàng trả giá cao như vậy để làm lấy lòng nhà họ Tranh chứ?

Mọi người đều nhìn sang nơi phát ra giọng nói, người vừa hô giá 50 triệu thế mà lại là một tên nhóc.

Dương Tiêu!

Dương Tiêu đã nói 50 triệu khiến nhiều người có mặt tại hiện trường bị sốc.

Khương Phong Phàm càng khó chịu hơn và trừng mắt với Dương Tiêu.

Tên nhóc này dám hớt tay trên của mình sao?

Không để nhà họ Khương vào mắt sao?

Khương Phong Phàm đã thầm ghi nhớ khuôn mặt này.

Bị nẫng tay trên trước mặt nhiều người như vậy, làm sao Khương Phong Phàm có thể chịu được?

Phải biết rằng, điều này có liên quan đến sự phát triển trong tương lai của nhà họ Khương đấy!

Hơn nữa, mấy chục triệu mặc dù là nhiều, nhưng đối với cả làm sao của ông ta mà nói chung thì chẳng là gì cả.

Ông ta lại dứt khoát giơ thẻ!

"70 triệu!"

“Uầy!” Lại một trận náo động vang lên.

Dương Tiêu cười thầm.

Anh nhất định phải lấy dược liệu, về phần tiền bạc, ở trong mắt anh, chẳng qua chỉ là một dãy số mà thôi.

Vừa định hô tiếp thì Linh Ân đột nhiên túm lấy anh.

"Ông chủ, để tôi chơi cho.

"

Thấy Dương Tiêu không giơ thẻ lên, Khương Phong Phàm nhếch khóe miệng, cho rằng Dương Tiêu đã đầu hàng, trong lòng cười nhạo: Không phải người nào cũng có tư cách khiêu chiến với nhà họ Khương tao đâu!.

harry potter fanfic

Ngay khi ông ta nghĩ rằng mình đã thắng thì đột nhiên…

"Tôi ra giá 100 triệu!"

Giọng nói lảnh lót của Linh Ân vang lên.

"Hít!"

Vô số người há hốc mồm!

Họ không bao giờ ngờ rằng, chỉ là một cơ hội để lấy lòng nhà họ Tranh mà lại có rất nhiều người bỏ tiền ra tranh giành như thế?

Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào người đẹp trẻ tuổi Linh Ân, họ thầm nghĩ, đây là ai thế?

Khương Phong Phàm liếc nhìn Linh Ân với ánh mắt kinh ngạc, tại sao hết một tên nhóc, giờ lại đến một con nhóc muốn đấu với mình chứ?

Hoặc là không làm, nếu đã làm thì phải làm đến cùng, ông ta chỉ còn cách nghiến răng giơ biển hiệu!

"120 triệu!"

Linh Ân không chút do dự: "Hai trăm triệu!"

"! "

Nhất thời, tất cả mọi người đều ngây người!

Nhiều cuộc thảo luận lần lượt xuất hiện.

"Cô gái này là ai thế?"

"Tôi đoán có thể là thiên kim tiểu thư của danh môn nào đó.

"Theo tôi thấy, rất có thể cô gái này đã thích một cậu chủ của nhà họ Tranh, định nhân cơ hội này leo lên nhà họ Tranh!"

"Đúng đúng, tôi nghĩ đây là khả năng cao nhất đấy!"

200 triệu đã là mức giá cao nhất cho đến nay trong cuộc đấu giá hôm nay.

Khương Phong Phàm mặc dù không muốn, nhưng ông ta cũng không đủ tinh lực để chơi tiếp, chỉ có thể hung hăng trừng mắt liếc nhìn Linh Ân.

"200 triệu lần một, 200 triệu lần hai! "

"Thành giao!"

Mọi người chăm chú nhìn người bán đấu giá xinh đẹp bước xuống sân khấu và trao chiếc hộp pha lê cho Linh Ân.

Linh Ân ngay lập tức quẹt thẻ để thanh toán và hoàn tất giao dịch.

Lúc này, vô số người dần dần chuyển sang ánh mắt mong đợi.

"Xem này, chắc là cô ta sẽ lập tức đưa thuốc cho ông cụ Tranh đấy!"

"Xem cô ta sẽ lấy lòng nhà họ Tranh như thế nào!"

"Lấy lòng trước mặt mọi người, đây là cơ hội ngàn năm có một, cô ta nhất định sẽ không bỏ qua đâu!"

"Tôi rất mong đợi phản ứng của ông cụ Tranh khi nhận được vật phẩm này!"

Nghe những cuộc thảo luận này, ngay cả Tranh Kiến và Tranh Triêu Tịch cũng không khỏi tò mò.

Tranh Kiến chỉ nhìn cô gái trẻ và xinh đẹp kia, tò mò hỏi: "Cha, cha nghĩ cô ấy là ai?".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.