Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài

Chương 423-425




Chương 423: Vợ của anh bị người ta bắt nạt rồi

Kiều Bích Ngọc mấy ngày nay cũng không hề

tới công ty mới đi làm, bởi vì vẫn chưa được úy

nhiệm chức vụ, cho nên tạm thời không có áp lực

công việc, giống như một tân sinh viên mới nhập

học vậy, khuôn mặt của cô tươi cười xinh đẹp,

tràn ngập sức sống.

Ông nội, cháu nói cho ông biết nè, phần mềm

làm đẹp này có thế biến lợn nái thành tiên nữ đó.”

“Không nghiêm túc chút nào cả.”

“Cháu còn nghe nói, phần mềm này có thể tái

hiện lại dáng vẻ thời còn trẻ của người già nữa đó,

cháu đang rất tò mò muốn biết rắng nó có thật sự

thần kỳ như vậy không, ông nội, ông ngồi ở đây,

sau đó nhìn thẳng vào camera, đừng động đậy đó

Nếu như ở ngoài gặp được những chuyện

mới mẻ gì, Kiều Bích Ngọc đều sẽ trở về chia sẻ

với ông cụ Quân.

‘Ông cụ Quân vốn không muốn phản ứng lại

cô, chỉ là không chịu nối sự nhiệt tình của Kiều

Bích Ngọc, nghe cô ra sức địa giảng giái, cuối

cùng một già một trẻ cùng nhau nghiên cứu món

đồ công nghệ mới này.

Ông cụ Quân cũng cảm nhận được sự nhiệt

tình và vui vẻ của cô,lâm tình của mọi người

cũng trở nên thoải mái vui vẻ hơn, đến ngay cả

Quách Cao Minh mấy ngày nay trên mặt cũng đã

xuất hiện nhiều nụ cười hơn rất nhiều.

Sáng sớm trên chiếc giường lớn, Quách Cao.

Minh đang ôm vợ của anh trong lòng, cúi mặt

nhìn cô gái đang ngủ trong lòng mình, khuôn mặt.

xinh đẹp của Kiều Bích Ngọc, đôi mày thanh tú

giãn ra, dáng vẻ điềm tĩnh yên bình, không anh

không khỏi mím môi cười khẽ.

Kiều Bích Ngọc chính là loại người không sợ

cô đơn một mình, hơn nữa còn có thể tự mua vui

cho bản thân mà không cần người khác, còn làm

cho người bên cạnh cảm nhận được sự vui vẻ

của cô và còn có thể cùng cô vui vẻ cười đùa nữa.

Bọn họ vì cuộc sống, mà không ngừng cổ

gắng nổ lực, muốn đạt được tiền tài địa vị danh

vọng, nhưng thứ mà con người thật sự khát vọng

lại chỉ đơn giản là một cuộc sống vui vẻ hạnh

phúc mà thôi.

Trong đôi mắt thâm trầm của Quách Cao.

Minh được rót thêm một chút ôn nhu, anh nhẹ

nhàng ôm lấy cô, giống như ôm một vật báu vậy

Cô là bảo bối mà anh rất vất vả mới có thể tìm

được.

“Con trai à, mẹ của con phải đi kiếm tiền rồi”

Tinh thần của Kiều Bích Ngọc sảng khoái

mười phần, hôm nay công ty sẽ an bài công việc.

cho cô, trước khi đi làm cũng không quên óm

song mao thai nhà cô một, rồi lại hôn một cái.

‘Vẫn như thường lệ là Quách Cao Minh sẽ lái

một chiếc xe sang trọng đưa cô đến công viên Kỹ

Nghệ ở Tây Ninh, ở cách cửa công ty mới của cô

vài trăm mét thì dừng xe lại để cô xuống.

lâu Bích Ngọc có chút oán hận, cô cảm giác

Quách Cao Minh là đang đây dưa không mua cho

cô một chiếc xe bình thường có rèm che, còn nói

là do tí than toàn của nó không tốt, nhưng mà xe

của nhà họ Quách thì cô lại không dám lái đi làm.

“Anh nói người đại diện của công ty em chính

là Lục Khánh Nam, nhưng tại sao em lại nghe mấy

nhân viên cũ trong công ty nói mặt nhân sự của

công ty đã có sự thay đối, đã sa thải một nửa số

nhân viên cũ, ngoài ra cũng có cả những quy định.

mới đã được đưa vào thực hiện”

Hình như là đột nhiên có một vị quản lý cấp.

cao đã tiếp nhận vị trí và thay đổi nó

Kiều Bích Ngọc nhận thấy thời gian vẫn còn

sớm, nên ở bên trong xe cùng Quách Cao Minh

hàn huyên một chút chuyện ở công ty của cô.

“Người đại diện pháp luật trước đây là Lục

Khánh Nam, là điều chỉnh nhân sự bình thường”

Quách Cao Minh giải thích với cô: “Công tự

nếu phát triển không thuận lợi, sẽ mời những

nhân tài về đầu quân, việc điều chỉnh nội bộ công

ty là một chuyện rất bình thường”’

Anh cũng cũng không có quá đế ý đến anh

Lục kia đã tìm được đối tác như thế nào, mục.

đích thương nhân suy cho cùng cũng chỉ là vì lợi nhuận.

Quách Cao Minh vẫn là câu nói như lúc trước:

‘Công việc nếu không hài lòng thì về nhà

Kiều Bích Ngọc nghe thẩy anh nói như vậy,

liền ra vẻ hờn dối hói anh: “Có phải anh rất mong

vợ của anh phải cuốn gói ra khỏi công ty đúng không:

Quách Cao Minh dương dương tự đắc nâng

mi mắt, nhìn về phía cô, cười nhẹ.

Đọc thêm Này Bác Sĩ Hư Hỏng Em Yêu Anh

Anh sẽ nhúng tay vào xử lý cái vị cấp trên kia

của cô.

“Tóm lại, chuyện này anh đừng quản em, em

có thể làm tốt” Kiều Bích Ngọc bước xuống xe, đi

được ba bước thì quay đầu lại, lớn tiếng lặp đi lặp

lại dặn dò: “Không căn nhúng tay công ty vào

chuyện công ty của người ta, tránh việc Lục

Khánh Nam lại nói em là tai họa *

Quách Cao Minh lơ đểnh, sau khi nhìn thấy cô

đi vào công ty mới chậm rãi lái xe rời đi

Không thể không nói, làm việc ở công ty này rất nhàn hạ.

Bao gồm Kiều Bích Ngọc cô và Châu Mỹ Duy.

ở trong nhóm sáu người nhân viên mới, bọn họ

mấy ngày nay đi làm đều là nhàm chán nhìn nhìn

thời gian trôi qua chờ đến giờ tan làm, bởi vì hiện

tại văn hóa sói đang rất thịnh hành trong các.

công ty mới nổi, tăng ca cả ngày nghỉ là chuyện

rất bình thường, cho nên các nhân viên mới đều

nơm nớp lo sợ chờ đợi cấp trên phân công công

việc xuống.

Nghĩ rắng hôm nay sếp sẽ ra đòn ra oai phủ

đầu đám nhân viên mới bọn họ, kết quả cả buối

sáng cũng chưa thấy mặt vị lãnh đạo mới kia đâu.

Vi thế Kiều Bích Ngọc và mấy người nhân viên

mới bọn họ lại nhàn nhã ngồi chơi tới tận buổi

trưa, những nhân viên cũ đều nghỉ trưa đi ăn cơm,

mấy người bọn họ nhàn rỗi không đói bụng liền tụ

ở trong phòng uống nước ăn chút đồ ăn vặt, nói

chuyện phiếm.

“Cái công ty này hình như có điểm gì đó

không đáng tin” Có một người đàn ông trong số.

họ cấn thận lên tiếng.

“Năm nay công việc khó tìm như vậy, mấy,

nhân viên mới nhận chức thì lấy đâu ra nhân

quyền, sẽ bị thành nô dịch dưới mọi hình thức,

mấy công ty đa quốc gia lớn lại càng khủng bố.

hơn, đi đường cũng phải chạy bước nhỏ để có thể

đuổi kịp tiết tẩu, áp lực cạnh tranh rất lớn, làm sao

có thế giống công ty này, có thế nhàn hạ lười

nhác như vậy:

Một vị khác là một người phụ nữ đã có ba

năm công tác kinh nghiệm cũng nhíu mày, gật

đầu: “Tôi cũng thấy kỳ quái. Ngay cả thử việc

cũng không cần làm, trực tiếp cho chúng ta

chuyển lên chính thức luôn”

Kiều Bích Ngọc là người không có kinh

nghiệm làm việc gì cả, nên chỉ lựa chọn trầm mặc.

Châu Mỹ Duy trong lòng lại có tính toán riêng,

nơi này tốt xấu gì cũng là công ty của nhà họ Lục,

hắn là sẽ không có vấn đề gì

Nhưng mà đã ở công ty nhàn nhàn hạ cả một

tuần, bọn họ cũng chủ động tìm chút việc để làm,

nhưng cấp trên lại nói không cho phép bọn họ.

can thiệp vào, thế cho nên mỗi ngày đều nhàm

chán vô vị như thế này.

“Nghe nói năm trước công ty này có 30 mấy

nhân viên làm giờ hành chính, tuần trước vừa cho.

nghỉ việc mất một nửa, trước mắt mới chỉ tuyển

thêm sáu người mới chúng ta, sổ nhân viên làm

giờ hành chính đã giảm bớt một phần ba, hiện tại

cũng chỉ còn lại 20 nhân viên mà thoi.

Mọi người đều bàn luận rôm rả, luôn cảm thấy

công ty này có chỗ không hợp lý

“Kinh tế không tốt, giảm bớt nhân viên làm ca

hành chính cũng là một chuyện rất đối bình

thường …Nhưng mà ngày hôm qua tôi nghe

ngóng được mấy người nối tiếng trên mạng cũng

đã chủ đông giải trừ hiệp ước với công ty chúng

ta, mọi người nói xem có phải nguồn vốn đầu tư.

của công ty chúng ta xảy ra vấn đề rồi không?”

“Cho nên sẽ không có chuyện đến ngay cả

tiền lương cũng không phát cho nhân viên đó.

chứ, vậy chúng ta đây chẳng phải là bị hãm hại rồi sao?”

Mọi người hai mặt nhìn nhau, đáy lòng đều có

chút suy tư.

khẳng định là do công ty thiếu tiền

Kiều Bích Ngọc cũng không quá đồng ý với

suy nghĩ của bọn họ, cô quay đầu nhìn về pi

quầy pha cà phê kia, bồng nhiên mở miệng: “Món

đồ kia là thứ được sản xuất tại Tây Ban Nha, có

giá hơn ba trăm năm mươi triệu một chiếc đó”

“A2” Trừ bỏ Châu Mỹ Duy ra, tất cả mọi người

đều kinh ngạc đưa mắt nhìn về hai chiếc máy pha

cà phê mới được đặt trên quầy pha cà phê ở bên

kia, đây là công ty mua về với mục đích cho nhân.

viên sứ dụng miễn phí đó nha.

“Thật hay giả vậy? Công ty nào có thể bỏ tiên

ra mua hai chiếc máy pha cà phê đắt như vậy chỉ

để cho nhân viên dùng thôi chứ”

Kiều Bích Ngọc đương nhiên nói đây là sự

thật, ở nhà họ Quách cũng có vài máy như vậ

nghe nói chiếc máy pha cà phê này có thể cho ra

hương vị cà phê chính thống nguyên chất nhất,

cô không nhớ rõ sản phẩm đó như thế nào, chỉ

nhớ rõ trên máy có in LOBO.

“Đúng là kỳ lạ nha, thu nhập của hầu hết các

người nổi tiếng trên mạng ký với chúng ta đều

thông qua tiền hoa hồng, công ty chúng ta ký với

bọn họ vốn không có mức giá nhất định nào, bây

giờ lãnh đạo mới hình như chê có quá nhiều

người, trực tiếp giải ước với tám mươi phần trăm

người nối tiếng, nhưng những người không bị giải

ước thì ngược lại còn được tăng lương nữa”

“Ai, có chút phiền phức đó, hiện tại công việc.

về kinh tế rất khó tìm, gia nhập vào cái công ty kì

lạ này rồi vẫn không biết bản thân rốt cuộc sẽ làm

công việc gì?”

“Tôi nghĩ thông rồi, nếu hôm nay còn không

sắp xếp công việc, tôi sẽ tạm rời cương vị công

tác đi tìm một công việc khác”

Vài người thương lượng với nhau một chút rồi

lập tức tan, còn lại Kiều Bích Ngọc và Châu Mỹ.

Duy đĩnh nhàn nhã ở lại, tiếp tục ngồi ăn đồ ăn vặt

và hoa quả miễn phí mà công ty cung cấp.

“Tôi cảm thấy được công ty này không thiếu tiên,

Châu Mỹ Duy gật đầu đồng ý: ‘Lục Khánh

Nam bình thường tiêu tiền như nước vậy, vô cùng

sảng khoái, anh Lục chắc sẽ không áp bức công

viên đầu.”

“Không biết anh Lục tìm ai làm bạn hợp tác?”

Xem ra vị lãnh đạo mới này thích công việc tỉnh

giảm nhân viên.

Bất luận là tìm ai, thì tâm thái của bọn họ, đã

đến đây rồi thì phải an tâm mà sinh sống.

“Quách Cao Minh vẫn luôn cầu mong tôi bị

lãnh đạo sa thải.

Châu Mỹ Duy cũng cùng cô nói chuyện của

nhà họ Bùi, cười nói: “Bùi Thanh Tùng buổi sáng

hôm nay còn không được tự nhiên hỏi mình công.

ty có mấy người đồng nghiệp nam, có đẹp trai hay không”

Kiều Bích Ngọc thở dài vòn mình hiện tại

phái mỗi ngày đều phải đeo chiếc nhắn này” Nói

rồi lập tức giơ tay trái lên, ngón áp út của cô chỉ

đơn giản đang đeo một chiếc nhẫn bạch kim.

Châu Mỹ Duy nhìn cô không khỏi cười, Kiều

Bích Ngọc từ trước đến nay không thích đeo

những món đồ trang sức nhỏ, cô cảm thấy ngại

và trông không được tự nhiên, lúc trước Quách

Cao Minh cũng mặc kệ chuyện cô có đeo nhần

cưới hay không, xem ra đàn ông cũng rất biết bảo

vệ đồ ăn của mình.

Vào lúc ba giờ chiều, công ty rốt cục cũng đã

sắp xếp công việc cho đám người mới bọn họ.

Châu Mỹ Duy phụ trách tài vụ của công ty, bởi

vì cô trước kia ở IP&G từng có kinh nghiệm làm kế

toán, phần công việc này cô ấy cũng dễ dàng

đảm nhiệm. Mà Kiều Bích Ngọc lại được sắp xếp

để làm một người live streams.

Nguyên nhân cũng rất đơn giản, bởi vì dáng

người và khuôn mặt của Kiều Bích Ngọc rất xuất

chúng, khí chất cũng tốt, hơn nữa ngày trước cô

cũng đã từng tham gia một hoạt động người mẫu

ở IP&G, tuy rằng cuối cùng bị loại nhưng suy cho.

cùng cũng là đã có kinh nghiệm, hiện tại công ty

có suy nghĩ muốn bồi dưỡng cô trở thành một

người live streams nổi tiếng cũng là chuyện hợp

tình hợp lý.

Tôi không muốn làm live stream Kiều Bích Ngọc không muốn,

cô vào công ty là chỉ muốn làm một nhân viên văn phòng bàn

giấy mà thôi.

Châu Mỹ Duy cùng những người khác tự tìm

vị trí làm việc của riêng mình , còn lại Kiều Bích.

Ngọc cùng với quản lý nhân sự ở trong phòng giằng co

“Anh hãy sắp xếp cho tôi một công việc bàn giấy đi”

“Gõ cho rằng công ty này là của nhà cô mở ra

à” Người quản lý nhân sự là một người đàn ông

trung niên, ông ta có chút tức giận, hướng về phía

cô rống lên: “Hiện tại kinh tế đang bị đình trệ

những công việc tốt như vậy rất khó tìm, công ty

chúng ta tuy rắng quy mô nhỏ nhưng thực lực lại

vô cùng lớn, cô muốn làm thì làm, không làm thì

cút”

Đã lâu không có bị người khác mắng, sắc mặt

Kiều Bích Ngọc tối sầm lại, vô cùng ẩn nhãn để

không phát bực tức ra ngoài.

“Ngay từ đầu khi công ty các người tuyển

nhân viên cũng đã ghi rất rõ ràng là tuyển nhân

viên văn phòng làm giờ hành chính, live streams

phải đi công tác ở chỗ này chỗ kia, tôi không thích

làm live streams? Cô kiêm chế lại giọng nói, tận

lực thương lượng cùng vị quản lý nhân sự.

Quản lý nhân sự thấy cô tốt xấu gì cũng là

một đại mỹ nữ, ngữ khí hơi hòa hoãn lại một chút

“Người khác muốn làm còn không có cơ hội đâu,

hiện tại công ty không hề ký ước với bất kỳ người

nổi tiếng trên mạng nào, trọng điểm là muốn bồi

dưỡng mọi người

“Vậy cô nói đi, cô không làm người live

streame, vậy cô còn có thể làm cái gì?” Lời này nói

ra có chút khinh miệt

Dù sao sơ yếu lý lịch cúa Kiều Bích Ngọc cũng

nói rõ chuyên ngành của cô là y học lâm sàng,

hơn nữa là hệ cao đẳng, lại còn chả dính dáng gì

tới nghiệp vụ cúa công ty, hơn nữa sau khi cô tốt

nghiệp cũng không hề có kinh nghiệm làm việc gì

cả, hazz, trừ bỏ được khuôn mặt xinh đẹp thân

hình chuẩn ra, còn có tác dụng gì nữa chứ.

Kiều Bích Ngọc nghe thấy những lời này liên

cảm thấy bị nhục nhã, tức giận muốn phán bác

lại, nhưng đúng lúc này lại có một thân ảnh diễm.

lệ xinh đẹp tiến vào, người phụ nữ này đột nhiên

dơ tay lên hướng về phía má phải của Kiều Bích

Ngọc rồi cho cô một cái bạt tai

“Con tiện nhân vô sỉ này, mày đã dùng thủ

đoạn gì, mà dám cướp công việc của tao”

Ba, một bạt tai này trong nháy mắt đã đánh

lên mặt của Kiều Bích Ngọc, khiến cho cô bị giật

mình, không nghĩ tới sẽ có người dám đánh cô,

ngẩn người mất một giây, nhìn thấy người phụ nữ

trang điểm đậm trước mặt, cô ta để một bộ tóc

dài màu hồng phấn, bộ mặt dữ tợn hùng hùng hổ.

Tao có ba triệu fan hâm mộ, mày dựa vào cái

gì mà đòi thay thế được tao, mày là con hồ ly tính

lên giường với ông chú còn dám giành mất công

việc của tao, đúng là không biết xấu hổ là gì

Sắc mặt Kiều Bích Ngọc lúc này rất khó coi,

cô mặc kệ đối phương đang mắng chủi cái gì, tay

trái nhanh chóng năm lấy mái tóc dài của cô ta,

nắm chặt lấy một túm, người phụ nữ kia không

kịp phản ứng, Kiều Bích Ngọc nhanh tay đưa tay

phái lên đánh trả lại cho cô ta một cái bạt tai.

Cô chưa bao giờ là một người dễ bị bắt nạt cả,

bị người ta đánh, cô nhất định sẽ đánh trả lại.

Một cái tát này của Kiều Bích Ngọc đã đánh

cho đối phương thấy choáng váng, hai chân loạng

choạng, đứng không vững mà ngã ngồi trên mặt

đất.

Người nổi tiếng trên mạng kia vô cùng chật

vật, phân hận lập tức đứng lên: “Mày dám, mày.

dám đánh tao à, tao sẽ khiến mày phải hối hận…”

Cô ta lại đi về phía Kiều Bích Ngọc, liều mạng

đem móng tay hướng về khuôn mặt của Kiều Bích

Ngọc, trông cô ta lúc này giống như nữ quỷ vậy.

Trong lòng Kiều Bích Ngọc ngập đầy lửa giận,

bắt được cô ta, xoay người, dùng lực một cái, trực

tiếp đêm cô ả nổi tiếng này vật ngã, khiến cô ta bị

bị văng đi xa cả mét, chỉ nghe thấy tiếng phịch

một cái, sau lưng của cô gái nối tiếng trên mạng.

bị đập vào chỗ nhô ra của cái giá bằng kim loại.

Cô ta đau đớn kêu từng đợt thám thiết, đã

không còn sức lực để động đậy nữa, mà đồn sức

khóc lớn: “Bắt lấy người phụ nữ đó, bắt lấy cô ta,

báo cánh sát, tôi phải báo cảnh sát!”

Chương 424: Em muốn trở thành một người ưu tú hơn

Người quản lý nhân sự ở bên cạnh lúc này đã

bị dọa cho sợ rồi, ông ta không ngờ rằng hai

người phụ nữ này lại dám ở trong công ty động

tay động chân.

Bởi vì tất cả mọi người đều làm việc ở cùng

một tầng, cho nên động tĩnh ở bên này rất nhanh

đã khiến cho mọi người tụ tập lại xem, có người

lập tức đi tới xem thương tích của cô gái nối tiếng

trên mạng kia thế nào, một số khác lại lập tức đến

bên phía của Kiều Bích Ngọc và vị quản lý nhân

sự kia mở lời giảng hòa chuyện này.

“Sao lại thế này a, công ty là nơi mà mấy cô có

thể tùy ý làm căn à!”

“Còn có anh nữa đó, đường đường là một

người đàn ông vậy mà nhìn thấy hai cô gái đánh

nhau cũng không biết đường tới khuyên can ài

Cơn giận giữ của Kiều Bích Ngọc vấn còn sót

lại chưa tiêu tan hết, không thèm để ý đến những

người này, vẫn trầm mặc không nói chuyện.

Mà người quản lý nhân sự nhìn Kiều Bích

Ngọc, muốn nói là vị nhân viên mới này đánh

nhau rất chuyên nghiệp, anh ta căn bản là không

kịp khuyên can. Cuối cùng lựa chọn yên lặng

quan sát, với chức vị của anh ta ai dám đắc tội chứ

Cô gái nổi tiếng trên mạng kia cũng thật sự.

không dám báo cảnh sát, bộ phận quản lý ra mặt,

chuyện nhỏ này rất nhanh đã bị dẹp lại.

Châu Mỹ Duy bởi vì cùng một số nhân viên cũ

đến phòng tạp vụ để tìm kiểm những tư liệu của

năm trước, cho nên không biết chuyện này, buối

chiều lúc năm giờ, mọi người đều rất đúng giờ tan làm.

Châu Mỹ Duy chỉ cần dùng có hai giờ đồng hồ

là đã có thể làm thân được với những nhân viên

cũ trong công ty, cùng nhau sóng vai cùng nhau

cười nói, Kiều Bích Ngọc thì lại một người một

góc, ngẩng đầu nhìn Châu Mỹ Duy bên kia, trong

lòng có một loại cảm giác mất mát.

“Làm sao vậy?”

“Có phải không quen đi làm ở bên ngoài phải

không?” Châu Mỹ Duy cũng chú ý tới cảm xúc của

cô không được tốt lâm, quan tâm một câu: ” Quán.

lý nhân sự cho cậu làm người live streams, cậu

không thích công việc đó sao? Quản lý nhân sự

cũng là làm việc theo chỉ thị của cấp trên, ông ta ÿ

vào bản thân là nhân viên cũ của công ty nên lúc.

nói chuyện có thể sẽ hơi lên lớp một, cậu đừng

để ở trong lòng, nếu không thì tìm Lục Khánh

Nam nói một câu…” Mỹ Dung vội vàng an ủi cô.

Kiều Bích Ngọc không biết phải nói gì, cô cảm

giác bản thân rất thất bại.

“Đế mình suy nghĩ một chút” Cô rầu rĩ nói.

Châu Mỹ Duy nghĩ đến đây, cô ẩy có là đang

suy nghĩ có nên từ chức hay không, dù sao Kiều

Bích Ngọc cũng là người có thể rời đĩ bất cứ lúc

nào.

Nhà họ Quách cho lái xe đến đây đón cô tan

làm, Kiều Bích Ngọc cự tuyệt không lên xe, kêu

Mỹ Duy đưa cô trở về nhà.

Châu Mỹ Duy lái chiếc xe ô tô mà cô đã mua

trước khi kết hôn, Mỹ Duy một bên lái xe, một bên

an ủi cô về chức vụ và quan hệ giữa các đồng

nghiệp trong công ty, kỳ thật có rất nhiều đều

không thể vượt qua được hai chữ ích lợi, rất nhiều

người có những giao dịch dơ bẩn: “Những nhân

viên cũ thì ỷ thế ăn hiếp người mới là chuyện rất

bình thường trong xã hội bây giờ rồi, không cần

phải để ý tới mấy loại người tiểu nhân đó làm gì

Nghe Châu Mỹ Duy kiên nhắn giáng giải, Mỹ

Duy càng an ủi, thì tâm tình của cô lại càng phức.

tạp.

Tới trước cửa lớn nhà họ Quách, Kiều Bích

Ngọc đột nhiên hỏi một câu: “Cậu xem trên mặt

mình có in hình bàn tay không?”

Châu Mỹ Duy bị cô hỏi đến ngẩn cả người ra,

dùng sức hướng lên trên mặt cô hỏi chuyện gì ?

Mỹ Duy thực sự cũng không nghĩ tới, cô chỉ

mới rời đi hai giờ đồng hồ, Kiều Bích Ngọc lại có

thế bị một người phụ nữ đánh cho một cái bạt tai

Kiều Bích Ngọc tùy ý nói một câu: “Gặp được.

một người phụ nữ điên thôi” Thở dài, sau đó bước

xuống xe

Sau khi về nhà được một lúc, Kiều Bích Ngọc.

chạy tới phòng của trẻ con thăm hai đứa con bảo.

bối cúa cô, nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu của hai

đứa trẻ đang nô đùa nói chuyện, cô cười cười, bất

quá trong lòng vẫn có chút rầu rĩ từ,

“Không thấy vui vẻ thì đừng đi làm nữa” Phía

sau, Quách Cao Minh đi về phía của cô.

©ô quay đầu lại, nhìn thấy anh, áp chế lại hết

những cảm xúc hỗn loạn trong lòng

Hỏi một đẳng trả lời một néo: ‘Anh đi làm về.

rồi à?” Mới vừa về tới nhà, đì Phương mới nói cho.

cô biết, Quách Cao Minh tối nay sẽ không về nhà

ăn cơm tối.

Đọc full tại AzTruyen.net nhé Không giống với một người

nhân viên nhàn hạ như cô, Quách Cao Minh phải xử lý rất nhiều

sự vụ cho nên anh vẫn luôn rất bận rộn.

Có thể là do cô có tâm sự, Quách Cao Minh

lại nhìn cô với ánh mắt đầy nóng bỏng, Kiều Bích

Ngọc lúc này lại có cảm xúc trốn tránh, đứng dậy

liền hướng về phía cửa lớn đi ra, miệng lớn tiếng

ồn ào : ‘Em đói bụng rồi, xem xem có thể ăn cơm

sớm được hay không.

Nhưng cô còn chưa bước tới cửa phòng của

phòng trẻ con, tay phải đã bị Quách Cao Minh

túm lại

Kiều Bích Ngọc không muốn cho anh biết

chuyện buổi chiều hôm nay cô gặp phái ở công ty,

dùng ngữ khí bình thường, rất không khách khí

nói: “Làm gì vậy, mau buông tay em ra, em lúc

trưa không ăn cơm, nên hiện tại cảm thấy rất đói bụng”

Giọng nói Quách Cao Minh bình tĩnh nói với

cô: “Em nghỉ việc ở công ty đi, trong khoảng thời

gian này sẽ có rất nhiều việc phải làm, phải

tiệc rươu, chụp ảnh cưới nữa

Kiều Bích Ngọc nghe thấy anh đột nhiên nói

như vậy, biểu tình có chút ngạc nhiên.

Năm trước bọn họ đã lĩnh chứng kết hôn, bởi

vì chuyện cô mang thai nên đã không làm tiệc

rượu cũng không chụp ảnh cưới, Kiều Bích Ngọc

từ trước đến nay đối với mấy chuyện hình thức gì

đó cũng không quá để ý tới, nhưng mặc trên mình

một bộ váy cưới, là giấc mộng của mỗi một người

phụ nữ.

“Lúc trước ông nội có nói qua với anh rồi, cỗ

bàn tiệc rượu ít nhất cũng phải mất nửa năm để

chuẩn bị, hơn nữa mấy việc vặt vãnh này, lại

không cần anh tự tay đi làm, anh có thế tiếp tục đi làm…

“Bọn họ chuẩn bị hôn lễ, chúng ta ra nước

ngoài hưởng tuần trăng mật

Kiều Bích Ngọc tìm lấy một cái cớ: “Còn ra.

nước ngoài nữa á, lần trước đi Thụy Sĩ thì gặp

phải tuyết lở, thời gian không được may mắn

thuận lợi, em không muốn ra nước ngoài”

“Bị người ta đánh rồi, còn muốn ở lại cái nơi

như vậy sao”

Quách Cao Minh đã không còn tính nhẫn nại

nữa, ánh mắt nóng rực trừng lên nhìn cô, giận

đến không thể nén lại được nữa: “Không cho em

tiếp tục đi làm nữa.

Kiều Bích Ngọc mình ngạc nhiên, hóa ra

anh đã biết chuyện.

Cúi đầu, nhỏ giọng nói: ‘Kỳ thật em cũng

không hắn là bị bắt nạt”’

Kỳ thật cẩn thận ngắm lại, cái cô nổi tiếng

trên mạng kí tát cô một cái với sức lực khá bình.

thường, mà cô trả lại cho đối phương một cái bạt

tai mà lực lại gấp mười lần cô ta, hơn nữa cô †a

còn bị cô đánh cho bị thương, cái oô nổi tiếng

trên mạng đó ít nhất cũng phải nấm bệnh viện

mất một tuần.

Ánh mắt Quách Cao Minh vẫn như trước vô.

cùng sắc bén, anh cũng không quản được nhiều

như vậy,

Anh bình thường cho dù có tức giận đi chăng

nữa cũng sẽ nhẫn nhịn lại, để tránh cho bọn họ

làm ầm ï lên, không nghĩ tới lại có một người phụ

nữ không biết từ đâu tới lại chán sống động tay

đánh cô.

Ngữ khí của Quách Cao Minh vô cùng quả

quyết: “Công ty kia em không cần phải đi làm nữa,

nếu em văn muốn tiếp tục đi làm, thì ngày mai

anh sẽ khiến cho nó phải đóng cửa!”

Kiều Bích Ngọc ngẩng đầu trộm nhìn sắc mặt

lạnh lùng âm trầm của anh, anh thực sự tức giận.

Hai người trầm mặc giắng co trong chốc lát

Cô bỗng nhiên nói: “Kỳ thật từ rất lâu trước

đây em đã muốn được mặc áo cưới một lần.

Cô từng lĩnh giấy kết hôn tới hai lần, lần đầu

tiên là khi cô vừa mới tốt nghiệp đại học gả cho.

Doãn Thành Trung, khi đó ngay cả nhà họ Kiều

cũng không hề biết chuyện cô kết hôn, không có

tiệc rượu cũng không có hôn lễ, cô chỉ cảm thấy

cô nợ Doãn Thành Trung một ơn cứu mạng, kết

hôn ba năm anh đều lạnh nhạt với cô, cô vẫn cam

tâm tình nguyện chờ đợi.

Lần thứ hai là gặp Quách Cao Minh, cũng là

một cuộc hôn nhân chóng váng, không tiệc rượu

cũng không có hôn lễ, cũng giống như trước kia,

chưa được mặc lên mình váy cưới lấy một lần.

Thanh âm Kiều Bích Ngọc rất bình tính: “Từ

nhỏ, nhà họ Kiều và nhà họ Cung cũng đã giúp.

em trải sẵn đường đi, em không cần phải suy nghĩ

hay lựa chọn gì cả chỉ cần làm theo là được rồi

Em của trước kia vô cùng khờ dại, em có thế chỉ vì

báo ân mà kết hôn, em và Châu Mỹ Duy là bạn bè

cùng tuổi, nhưng cuộc sống của em thực sự rất

nhạt nhẽo…Mẩy ngày nay em đi theo Châu Mỹ.

Duy đi phỏng vấn, em nhìn thấy những thực tập

sinh vừa mới tốt nghiệp, bọn họ rất có sức sống

có cố gắng, khiến em cảm thấy rằng em đã bỏ lỡ

rất nhiều cơ hội lớn”

Quách Cao Minh vốn dĩ là cả người tràn đầy

tức giận, nhưng sau khi nghe cô nói như vậy, ánh

mắt của anh chăm chú nhìn về phía của cô đánh

giá, đãn dần trong lòng xuất hiện những suy nghĩ

sâu xa.

Nhưng phần nhiều chính là kinh ngạc, Quách

Cao Minh lần đầu tiên nghe thấy cô nói, cô muốn

mặc áo cưới.

Kiều Bích Ngọc nhìn thấy ánh mắt này của

anh, cô biết người đàn ông này thực sự rất yêu cô.

Cô hạ mắt cúi đầu tiếp tục nói: ‘Quách Cao

Minh, anh thực sự rất vĩ đại…Em cũng muốn bản

‘thân trở nên ưu tú hơn” Cô chỉ muốn mình có thể

xứng đôi với anh.

Chương 425: Những chuyện bịa đặt vô căn cứ ở công ty

Quách Cao Minh đồng ý để cô cô tiếp tục ở

bên ngoài đi làm.

Kiều Bích Ngọc cảm giác được có điểm gì đó

không đúng, nhất là quản gia còn nói với cô, sau

này Quách Cao Minh cũng không ép buộc cô phải

để anh đưa cô đi làm nữa, mà cô có thể dùng một

chiếc xe bình thường mà cô muốn để lái đi làm.

Nhưng mà Kiều Bích Ngọc cũng không hề

hay biết, tối hôm qua sau khi Quách Cao Minh

nghe được lời tâm sự của cô, cả một buối tối ngày hôm đó không ngủ được.

Vào sáng hôm nay Kiều Bích Ngọc mớ cửa xe

mới của cô xe ra để đi làm, Quách Cao Minh còn

theo đuôi cô cả một đoạn đường, thật sự là phí

công phí sức mà.

“Kiều Bích Ngọc, buổi chiều ngày hôm qua

cậu…. đánh nhau với người ta à?”

Châu Mỹ Duy tới công ty sớm nửa tiếng, sau

khi cô ấy nghe được các đồng nghiệp trong công

ty nói ra những chuyện bịa đặt vô căn cứ kia, vô.

cùng khiếp sợ, canh giữ ở ngoài cửa lớn của công

ty chờ cô,

Mỹ Duy vẻ mặt khẩn trương nhìn chấm chấm

eô nói: “Rốt cuộc sao lại thế này a, chuyện này xảy

ra sao hôm qua cậu không nói cho mình biết,

nghe nói người phụ nữ nổi tiếng trên mạng kia

còn đang phải nằm viện

Kỳ thật Châu Mỹ Duy không hề quan tâm chút

nào đến chuyện người phụ nữ kia có bị thương

nặng hay không, suy nghĩ hiện tại của cô lại là, cái

công ty này có phải sẽ bị đóng cửa hay không?

Với tính cách của Quách Cao Minh mà nói,

như vậy rồi mà vẫn còn đồng ý đế cho cô tiếp tục

đi làm, chuyện này thật sự là kỳ tích

Kiều Bích Ngọc vô cùng bình tĩnh tóm tắt lại

câu chuyện: “Người phụ nữ kia không biết từ đâu

xuất hiện đột nhiên lao đến đánh mình một cái

bạt tại, nên mình đánh lại cô ta một cái, cô ta lại

muốn cào lên mặt mình, nên mình mới quật ngã

cô ta ra mà thôi”

Châu Mỹ Duy nghe cô nói lại câu chuyện mà

lại nhẹ nhàng như vậy, nhất thời cảm thấy dớ.

khóc dở cười.

“Cũng chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi” Kiều.

Bích Ngọc lơ đềnh, cầm thẻ nhân viên đi điểm

danh.

Buối chiều ngày hôm qua vô duyên võ cớ bị

người phụ nữ nổi tiếng trên mạng đánh cho một

cái bạt tai, đương nhiên, Kiều Bích Ngọc cũng

nhân cơ hội mà đánh trả lại cô ta rồi, còn thuận

tiện giúp cô ta tới bệnh viện nghỉ dưỡng nữa.

Tuy rằng không quá thỏa mãn, nhưng với tính

cách của Kiều Bích Ngọc, bị người đánh, sau đó

còn đánh trả lại, cũng không phải một chuyện lớn

gì, ngủ một giấc, ngày thứ hai liên quên luôn

chuyện này đi

Nhưng ở công ty bắt đầu có lời đồn, cái cô nổi

tiếng trên mạng kia không biết đã đắc tội với ai,

mà bị tất cả công ty trong ngành phong sắt.

Bởi vì lúc trước Kiều Bích Ngọc và người phụ

nữ nối tiếng kia từng có xung đột, cho nên đồng

nghiệp trong nhóm đều nhìn cô với ánh mắt vô

cùng cẩn thận, lẫn cả chút kỳ quái đánh giá.

Trong lòng mọi người tràn đầy phỏng đoán và

hoài nghỉ nhưng không ai dám đến trước mặt hỏi

cô, làm cho Kiều Bích Ngọc ở trong công ty rơi

vào tình cảnh hết sức xẩu hổ, cô bị mọi người cô lập.

Mọi người đều biết, phòng rửa tay của nhân

viên nữ là nơi khởi đầu của mọi câu chuyện bát

quái trong công ty.

Lúc này, mấy người phụ nữ đang ở bên trong

người thì trang điểm người thì rửa tay, bọn họ

cùng nhau nói chuyện phiếm

“Nghe nói, cô ấy không hài lòng với sự sắp

xếp của công ty, còn nói chuyện với quản lý nhân

sự rất ngạo mạn nữa, tám phần là họ hàng thân

thích với lãnh đạo của công ty.

“Có sao? Cô ấy hiện tại hình như đã nghe.

theo sự sắp xếp của công ty làm người live

streame rồi, chị phương còn nói cô ấy học hành

rất nghiêm túc nữa

Giọng nói càng lúc càng xa, tận đến khi các

cô ấy rời khỏi toilet, hai cánh cửa nhà vệ sinh ở’

góc trong cùng lúc này mới chậm rãi mở ra, Kiều

Bích Ngọc mặt không chút biếu cảm gì đi ra.

Châu Mỹ Duy cũng đi lên trước rửa tay, ngẩng

đầu liếc mắt nhìn cô một cái

Nếu là một người có tính cách nóng nảy,

khẳng định là sẽ nhịn không được mà lao tới cùng

mấy người đồng nghiệp đó mảng chửi một trận,

hoặc nếu là người nhát gan sợ phiền phức đích,

thì bản thân sẽ nín nhịn uất ức.

Nhưng Kiều Bích Ngọc không phải là một

trong hai loại người đó, vẻ mặt của cô thế hiện rõ

cô là người không liên quan tới chuyện mà mấy

người kia bàn tán.

“Các cô ấy lại còn nói cậu là họ hàng thân

thích của lãnh đạo, đúng là nói hưu nói vượn”

Kiều Bích Ngọc cũng không thèm để ý, bình

tĩnh nói một câu: ‘Miệng mọc trên người của bọn

họ mà trên người” Không liên quan đến cô.

Mỹ Duy sớm biết rắng cô sẽ không vì mấy

chuyện như thế này mà tức giận, chê cười cô:

“Kiều Bích Ngọc à cậu có cảm thấy rắng, duyên

qua đường với những người cùng phái của cậu

rất kém không”’

Đọc thêm Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi Kiều Bích Ngọc

nghĩ nghĩ, cô quả thật có rất ít bạn bè là con gái

Mỹ Duy chủ yếu là muốn khuyên nhú cô: “Phụ

nữ khi ở chung với nhau, yếu đuối sẽ dễ dàng hòa

nhập với tập thể hơn, phần lớn mọi người trong

cái xã hội này, từ trong tiềm thức đều muốn kết

giao bạn bè với những người có địa vị thấp hơn

mình hoặc những người kém hơn mình”

“Minh không cảm thấy bản thân là một người

mạnh mẽ, mình chỉ là không quá thích giao tiếp

cùng mấy người bọn họ mà thôi

Mỹ Duy thở dài: “Mình khẳng định là cậu từ

nhỏ đã bị ảnh hưởng bởi tính cách của ông ngoại

và bố của cậu rồi”

Kỳ thật Châu Mỹ Duy chỉ muốn nói với cô, ở

trong vòng tròn xã hội, có thể không để ý đến

người khác, kỳ thật cũng cần phải có tư bản sau

lưng.

“Mình cùng ông ngoại không có quan hệ gì

cả.” Thần sắc Kiều Bích Ngọc có chút suy ngẫm,

trầm mặc trong chốc lát: “Có thế là bởi vì… Nhóc

Thanh không thích nói chuyện, mình ở cùng với

cậu ấy nên cũng bị ảnh hưởng tính cách không

thích nói chuyện theo thôi”

“Nhóc Thanh?” Châu Mỹ Duy nhất thời không

phản ứng lại kịp

Kiều Bích Ngọc mím môi, không được tự

nhiên địa nói: “Đường Tuấn Nghĩa”

Mỹ Duy thở dài: “Mình khẳng định là cậu từ

nhỏ đã bị ảnh hưởng bởi tính cách của ông ngoại

và bố của cậu rồi”

Kỳ thật Châu Mỹ Duy chỉ muốn nói với cô, ở

trong vòng tròn xã hội, có thể không để ý đến

người khác, kỳ thật cũng cần phải có tư bản sau

lưng,

“Mình cùng ông ngoại không có quan hệ gì

cả. ” Thần sắc Kiều Bích Ngọc có chút suy ngẫm,

trầm mặc trong chốc lát: “Có thế là bởi vì… Nhóc

Thanh không thích nói chuyện, mình ở cùng với

cậu ấy nên cũng bị ảnh hưởng tính cách không

thích nói chuyện theo thôi”

““Nhóc Thanh?” Châu Mỹ Duy nhất thời không

phản ứng lại kịp

Kiều Bích Ngọc mím môi, không được tự

nhiên địa nói: “Đường Tuấn Nghĩa”

*A, mình thiếu chút nữa thì quên mất, hai

người các cậu thật ra chính là thanh mai trúc mã,

hai đứa nhỏ vô tư…Đường Tuấn Nghĩa từ khi còn

học nhà trẻ đến tiếu học, cấp hai đều là bạn trí kỷ

học cùng lớp ngồi cùng bàn.”

Châu Mỹ Duy quen Kiều Bích Ngọc là khí vào.

học cấp ba, về chuyện của Đường Tuấn Nghĩa thì

cũng chỉ biết một ít qua lời kế của Kiều Bích Ngọc.

Theo cách nói của Kiều Bích Ngọc thì những

năm tháng cô đi nhà trẻ, học tiểu học, trung học

đều không có một người bạn bè nào cả, chỉ có

duy nhất một người là cái cậu ‘bé Thanh kia mà

thôi.

“Bời vì khi còn nhỏ Đường Tuấn Nghĩa đã trải

qua một trận sốt cao rất nghiêm trọng, sau thì

tính cách của cậu ấy liền thay đổi trở nên khép kín

hơn, những cậu nam sinh bên cạnh đều thích chê

cười cậu ấy, lúc đó mình cảm thấy mấy người

nam sinh kia không phải là người tốt”

Kiều Bích Ngọc nhớ lại những ký ức tuổi thơ

và cả thời niên thiếu của cô, bố sung thêm: “Còn

có một số nữ sinh, bọn họ kết bạn với mình

nhưng thật ra là muốn tiếp cận với Đường Tuấn

Nghĩa mà thôi, nên mình cũng không thích các cô

ấn

Châu Mỹ Duy nớ nụ cười: “Nếu không phải bởi

vì nhà họ Đường, không chừng Đường Tuấn

Nghĩa hội vẫn sẽ cùng cậu học cấp ba, rồi học đại

học…” Thậm chí hai người hiện tại có lẽ cũng ở

bên nhau rồi

“Ai nói là cậu ta bầu bạn với mình, là mình bầu

bạn cùng cậu tai”

Kiều Bích Ngọc nhớ tới Đường Tuấn Nghĩa

liền có chút phiền não.

“Lúc ấy tên khốn ấy không phải là vì mình

mảng cậu ta một câu, đừng xuất hiện ở trước mặt

mình nữa, sau đó cậu ấy liền thật sự biến mất,

sau này mình muốn tìm cậu ấy để giải thích, thì đã

không biết cậu ấy chạy đi đâu mất rồi…Hiện tại

cũng vậy, suốt ngày không thấy bóng dáng đâu”

Châu Mỹ Duy rất ít khi thấy tâm tình cô dao.

đông, có lẽ là vấn đặt chuyện này ở trong lòng , dù

sao Đường Tuấn Nghĩa cũng từng là bạn từ thủa

nhỏ, bất luận là ai cũng rất khó để quên đi.

‘Từ nhỏ đến lớn có Đường Tuấn Nghĩa ở bên.

cạnh cậu, chá trách cậu lại không thèm đếm xia

gì đến những người khác”

Có lẽ xung quanh cô từng có hoa đào nở rộ,

nhưng sau khi gặp được Đường Tuấn Nghĩa, tất

cá đều yên lặng biến thành hoa cúc, rời đi theo

dòng chảy ý nghĩ của nó hết rồi.

Có một người ưu tú như Đường Tuấn Nghĩa là

tầm mắt của cô.

Hai người cùng nhau đi ra khỏi toilet, Châu.

Mỹ Duy có chút trầm tư vỗ vỗ bả vai cô, bỗng

nhiên nghĩ đến nói: “Mình cảm nhận được Quách

Cao Minh thật sự là không dễ dàng mà”

Trong ký ức thời thơ ẩu của cô, có một người

thanh niên Đường Tuấn Nghĩa ưu tú tựa nam thần

làm bạn, tình cảm được bọn họ bồi dưỡng trong

thời gian đó vô cùng sâu đậm, nếu không phải

Đường Tuấn Nghĩa bỗng nhiên rời đi, phỏng

chừng cũng không có chuyện gì với Quách Cao

Minh cả

Suy nghĩ của Kiều Bích Ngọc bị trì độn trong

chốc lát, đang muốn nói điều gì đó.

“Kiều Bích Ngọc, lãnh đạo gọi cô tới phòng

khách” Một vị nữ đồng nghiệp vội vội vàng vàng

chạy tới, ngữ khí không quá thân mật nói

Lãnh đạo?

Vốn đĩ những đồng nghiệp trong công ty

cũng chỉ là âm thầm suy đoán mà thôi, nhưng

không biết vì sao, mọi người đều nhìn Kiều Bích

Ngọc với ánh mắt mang theo địch ý ẩn giấu bên

trong, ‘Cho dù có là người nhà đi chăng nữa, cô ấy

lại chỉ là một người nhân viên mới đến lại đưa cho.

cô ấy một hạng mục lớn như vậy mà cũng không

sợ cô ấy làm hỏng mất, lại còn chỉ định nhất định

phải là cô ấy tiếp nhận hạng mục này, hừ, cuối

cùng còn không phải nhờ bọn họ ở đẳng sau dọn

tác saơ’

Kiều Bích Ngọc một bên đi theo đông nghiệp.

đi tới trước cửa phòng khách, một bên nghe

những lời nói lảm nhảm bên tai

“Đại diện bên khách hàng ở bên trong, đây là

hạng mục lớn nhất từ khi công ty chúng ta mở ra

đến nay có được, cô phải cẩn thận một chút,

đừng khiến cho công ty chúng ta bị mất mặt” Nữ

đồng nghiệp đi cùng liếc nhìn cô một cái đầy ý tứ,

sau đó liền lập lập tức đạp giày cao gót tức tức

giận rời đi

Trên mặt Kiều Bích Ngọc cũng thấy được sự

vui sướng cho lâm, dùng sức đấy cách cửa thủy

tỉnh ra, bước vào bên trong.

Cô có thể cảm nhận được, đối phương có thể

là cổ ý giúp cô chuốc thêm hận thù.

Cái hạng mục chó má gì thế không không

biết, cái gì mà bắt buộc phải là cô tiếp nhận mới được.

Mà làm cho Kiều Bích Ngọc cảm thấy ngoài ý

muốn nhất đó là, cô nhìn xung quanh một vòng

cũng không thấy có ai là lãnh đạo ở đây cả, đến

khi cô nhìn rõ người phụ nữ tóc ngắn ở trước mặt,

đáng người cao gầy kia không ai khác chính là

LUCY, khuôn mặt vốn dĩ đầy sự phẫn nộ của Kiều

Bích Ngọc, nhanh chóng chuyến thành kinh ngạc.

“Sao cô lại xuất hiện ở chỗ này?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.