Thứ bảy, ngày 11 tháng 2 năm 2012.
Zachary, các đồng đội của anh và các học viên thực tập của trường học đã dậy sớm trước 5 giờ sáng hôm đó. Họ lên chuyến bay của Scandinavian Airlines từ Sân bay Trondheim-Vaernes qua Oslo và hướng đến Riga, Latvia. Họ đang trên đường tham dự Riga Winter Cup, bắt đầu vào ngày hôm sau.
"Đội trưởng," Paul Otterson ngâm nga, quay lại đối diện với Zachary. Người Thụy Điển đã chọn một chỗ ngồi gần cửa sổ ở hàng ngay phía trước Zachary. "Bạn có biết những đội lớn nào sẽ tham gia không?" Anh truy vấn.
"Tôi đã nói với bạn là đừng gọi tôi là đội trưởng nữa." Zachary cau có với người bạn cùng phòng của mình. "Chỉ cần sử dụng tên thật của tôi," anh nói, cười gượng gạo.
Huấn luyện viên Johansen đã bổ nhiệm anh làm đội trưởng học viện NF trong suốt thời gian diễn ra giải đấu ở Riga. Paul và Kasongo đã ngay lập tức thay đổi cách xưng hô với anh, khiến anh khó chịu vô cùng.
"Chà, tốt hơn là bạn nên làm quen với nó. Vì từ giờ bạn đã là đội trưởng." Phao-lô hiên cười. "Bạn có biết đội manh5 nào sẽ tham gia không? Huấn luyện viên có tiết lộ gì về lịch thi đấu không?" Anh hỏi lại một lần nữa.
Zachary đầu. "Ông ấy nói rằng tất cả lịch thi đấu và các đội tham gia sẽ được tiết lộ trong cuộc họp trước giải đấu vào tối hôm nay. Nhưng tôi nghe ông ấy nói điều gì đó về các học viện VfB Stuttgart, Zenit, Tottenham và Genova."
"Đó là một số đội mạnht," Kasongo xen vào. Anh ngồi cạnh Zachary. "Tôi hy vọng chúng ta có được một bảng đấu dễ dàng. Tôi không muốn chúng ta gặp những đối thủ khó chơi ở bảng vòng." nói thêm.
Những cuộc trò chuyện tương tự diễn ra khắp khu vực hạng phổ thông của chiếc máy bay nhỏ. Các thủ thuật yêu cầu có thể thực hiện sự háo hức thi đấu tại giải đấu sắp tới. Cuộc hành trình trôi qua nhanh chóng và máy bay hạ cánh xuống sân bay Riga trong khoảng 11 giờ mệt mỏi sáng hôm đó.
Một chiếc xe điện do ban tổ chức Riga Cup sắp xếp đã đón Zachary và các đồng đội của anh từ sân bay. Họ đi xe tiễn qua cảnh quan đô thị trên đường đến khách sạn của họ ở trung tâm thành phố.
Zachary vô cùng ngạc nhiên khi thấy rất nhiều cây phủ tuyết mọc lên như những sinh vật trong truyện cổ tích màu trắng nơi miền mùa đông dọc theo đường cao tốc sân bay. Anh đã nghĩ sẽ thấy rất nhiều tòa nhà cao tầng trên đường phố Riga. Tuy nhiên, chuyến xe buýt kéo dài hơn mười lăm phút trước khi họ bắt gặp những công trình kiến trúc cao xếp hạng thành những ô vuông chính xác dọc theo các con phố. Nếu không phải là mùa đông, Zachary chắc chắn rằng anh ấy đã nhìn thấy rất nhiều không gian xanh.
Vài phút sau, chiếc xe dừng lại ở bãi đậu xe của một khách sạn tráng lệ, cao khoảng năm tầng, theo ước tính của Zachary. Nó được gọi là—Khách sạn Monika Centrum. Hướng dẫn viên của họ nhiệt tình thông báo với họ rằng đó là một trong những nơi sang trọng nhất trong toàn bộ Riga.
“Tôi không ngờ Riga lại lạnh thế này,” Kasongo phàn nàn khi họ xuống xe buýt. Mười lăm cầu thủ chen chúc quanh xe buýt và chờ hướng dẫn tiếp theo từ huấn luyện viên của họ. "Tôi tự hỏi làm thế nào chúng ta sẽ chơi với tất cả tuyết xung quanh! Họ sẽ tiếp tục dọn tuyết ra khỏi sân trong các trận đấu chứ?" Anh nói thêm, gấp chặt chiếc áo khoác nặng nề quanh người.
"Sân vận động trong nhà, anh bạn," Paul mỉm cười trả lời. "Chắc có rất nhiều trận đấu quanh thành phố này. Tôi biết thực tế là có một sân vận động lớn trong nhà ở Skonto Arena tổ chức nhiều trận đấu trong mùa đông."
"Bạn đa bao giơ đên đây chưa?" Zachary hỏi, ngạc nhiên trước sự hiểu biết sâu sắc của người bạn cùng phòng về Riga. Trong khi đó, anh thắt chặt chiếc khăn quàng màu xanh quanh cổ để bảo vệ bản thân khỏi cái lạnh tê tái.
Paul cười gượng—trong khi Kendrick, cách đó vài bước, lắc đầu và giả vờ quan sát khung cảnh đầy tuyết với một sự háo hức mới tìm thấy.
"Chà, có chuyện gì vậy?" Kasongo hỏi. "Bạn đã từng đến Riga trước đây hay chưa?" Anh nghi ngờ nhìn anh chàng cùng tên với mình.
"Tôi không ngại kể cho bạn nghe về kinh nghiệm trước đây của chúng tôi ở Riga," Paul ngâm nga, lắc đầu. "Chúng tôi là một phần của đội học viện đã tham gia Riga Cup ba năm trước với tư cách là những người dưới 14 tuổi. Nhưng chúng tôi đã thua tất cả các trận đấu của mình với cách biệt 3 bàn trở lên. Khi kết thúc vòng bảng, chúng tôi không có điểm nào và hiệu số bàn thắng bại là âm 15. Các cầu thủ học viện có mặt vào thời điểm đó không muốn nói về kinh nghiệm."
"Hiệu số bàn thắng bại âm 15 bàn chỉ sau ba trận!" Kasongo lầm bầm mà không che giấu sự ngạc nhiên trong giọng nói của mình. Zachary cũng bối rối nhưng vẫn im lặng. Hiệu số bàn thắng bại như vậy có nghĩa là đội dưới 14 tuổi đã để thủng lưới ít nhất sáu bàn trong một số trận.
"Đừng nhìn tôi như vậy." Paul quắc mắt nhìn Kasongo. "Các trận đấu ở đây rất cạnh tranh và diễn ra liên tục không nghỉ trong vòng chưa đầy mười ngày. Các học viện lớn có các đội lớn và có thể đổi đội cho mỗi trận đấu. Đội của chúng tôi lúc đó chỉ có mười sáu cầu thủ. Chúng tôi không thể sánh được với các đội khác. "
“Nhưng vẫn còn 15 bàn…” Kasongo lắc đầu và nhỏ giọng.
"Vậy, để tôi nói thẳng ra," Zachary chen vào. "Có những hạng tuổi khác trong giải đấu ở đây không?" Anh đã không moi được nhiều thông tin từ Huấn luyện viên Johansen trước khi họ khởi hành. Anh ấy vẫn không chắc chắn về toàn bộ quá trình tổ chức Giải đấu Riga.
"Có nhóm của chúng tôi thuộc nhóm dưới 18 tuổi," Paul trả lời. "Nếu tôi nhớ không nhầm thì cũng có giải đấu dành cho lứa tuổi dưới 12 và sau đó là lứa tuổi dưới 14. Nhưng, các trận đấu dành cho lứa tuổi dưới 18 mới là điểm thu hút chính. Chúng có sự tham gia của những người chơi sắp trở thành chuyên nghiệp. Vì vậy, hãy mong đợi rất nhiều của người hâm mộ, đặc biệt là trong các trận đấu với các đội Latvia."
Họ tiếp tục thảo luận về giải đấu cho đến khi Huấn luyện viên Johansen trở lại. Anh ấy ngay lập tức hướng dẫn họ ổn định trong phòng sau khi đưa cho họ chìa khóa điện tử. Ban tổ chức sự kiện đã phân bổ phòng đôi cho tất cả mười lăm người chơi và nhân viên của học viện NF. Zachary rất vui vì anh ấy sẽ ở chung phòng với Kasongo sau khi được phân bổ.
Căn phòng của họ rất lớn và chứa đựng những thứ xa xỉ như một chiếc TV 36 inch với video và DVD và hai chiếc ghế sofa bọc da trải dài. Ở trung tâm của nó là hai chiếc giường cỡ king, được trang trí bằng những tấm ga trải giường bằng vải bông trắng tinh có thể khiến bất kỳ tâm hồn nào say giấc vào ban ngày. Hệ thống sưởi ấm bên trong cho phép kiểm soát tốt nhiệt độ, giữ cho mùa đông không bị lạnh. Một bên của căn phòng được bao phủ bởi cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn với tầm nhìn rõ ràng ra đường phố bên dưới.
"Họ chắc chắn đã cho chúng ta một khách sạn tốt," Kasongo nhận xét sau khi xem qua.
Zachary gật đầu đồng ý. Anh ấy cũng hài lòng với chỗ ở. Anh ấy chỉ có thể duy trì trạng thái đỉnh cao của mình bằng cách nghỉ ngơi đầy đủ trong một môi trường thoải mái.
"Trước tiên tôi sẽ ngủ một lúc," anh nói với Kasongo trong khi mở hành lý. "Tối qua tôi ngủ khá muộn vì phải chuẩn bị cho hành trình hôm nay." Điều anh không nói thêm là anh ấy đã luyện tập Bend-it giống như Beckham Juju trong trình giả lập cho đến quá nửa đêm.
"Vâng đội trưởng, anh không phải tham dự cuộc họp trước giải đấu sao?" Kasongo hỏi, cau mày nhìn Zachary.
"Huấn luyện viên thông báo với tôi rằng cuộc họp sẽ diễn ra vào lúc 3 giờ chiều. Chỉ cần đánh thức tôi dậy khi bạn chuẩn bị ra ngoài ăn trưa. Điều đó sẽ cho tôi đủ thời gian chuẩn bị cho cuộc họp. "