Lúc người môi giới còn đang ngớ ra, Mạch Đinh đã cắn răng mà nói: “Anh đừng có dùng một cái vòng to như vậy để đe dọa em!” sau khi nói xong cậu thay đổi vẻ mặt, nụ cười tràn đầy nhìn sang người môi giới: “Không cần để ý anh ấy, chúng ta tiếp tục…” Mạch Đinh rất rõ ràng cảm nhận được, ánh mắt muốn chọc thủng sống lưng ở phía sau, cậu sợ, thay đổi nội dung nói chuyện: “Tôi trở về cân nhắc chút, có vấn đề gì sẽ liên lạc điện thoại lại.”
“Được, tôi vẫn sẽ giúp cậu tìm thêm xem sao.”
“Phiền bà rồi.”
Cả quá trình về nhà Mạch Đinh không cho An Tử Yến nét mặt dễ coi nào: “Thật hối hận kêu anh đi, nhà là thứ rất quan trọng, nói không chừng chúng ta phải ở cả đời làm sao có thể tùy tiện quyết định được, em cảm thấy nhà đó quá mắc, trang trí nhà cửa không cần quá phô trương lãng phí như vậy, dù sao cũng không gấp, chúng ta vẫn mua nhà mới đi, trang trí đơn giản, có giường, có thể ăn cơm là được, đừng có tốn quá nhiều tiền, sofa gì đó bình thường tan ca chúng ta cũng rất ít ngồi.”
“Anh không ở được, cũng sẽ không trả tiền.”
“Anh! Anh cưới em ngay cả một căn nhà cũng không mua cho em sao? Mạch Đinh học theo lời thoại giống như trong phim, nhưng An Tử Yến đại khái lại là nhân vật xấu trong phim, anh đem tay chỉnh gương chiếu hậu chuyển tới đúng Mạch Đinh: “Soi gương cho kỹ, em cảm thấy bản thân em đáng giá một căn nhà?”
“An Tử Yến!”
Đến dưới lầu, Mạch Đinh cũng không đợi An Tử Yến đỗ xe dưới bãi đậu xe ngầm đã đi lên lầu, lúc cậu chạy trên cầu thang, phát hiện Hứa Đức và Dư Dung Mĩ đang chuyển đồ, cậu kinh ngạc, không phải chứ, bọn họ tin tức cũng quá nhanh nhạy rồi, biết mình cùng An Tử Yến dự định mua nhà, cũng muốn dọn đi.
“Hey, cậu trở lại rồi, vừa nãy gõ cửa không có ai, còn lo lắng không cách nào cáo biệt với hai người.” Nghe thấy lời của Hứa Đức, Mạch Đinh mới phát hiện là mình nghĩ nhiều rồi, Mạch Đinh bày ra lễ độ gật gật đầu, hỏi: “Hai người muốn chuyển đi?”
“Phải đó.” Dư Dung Mĩ gượng cười kéo hành lý: “Chuyện chúng tôi không biết tại sao chủ nhà biết được, ông ta không chấp nhận có người trong nhà ông ta làm chuyện như vậy, không cho chúng tôi thuê nữa.”
“Hôm nay liền đi?”
“Ừ, có điều thật tiếc, cuối cùng cũng không thuyết phục được hai người, bây giờ không thể không nói tạm biệt rồi.” Hứa Đức quan tâm giúp Dư Dung Mĩ xách hành lý, lại cộng thêm đồ đạc khác trong tay, có chúng tốn sức đi đến thang máy, Dư Dung Mĩ đau lòng vội vàng tiến lên: “Đừng giả vờ thân sỉ, vẫn nên đưa em cầm một ít.” Bọn họ lách qua vai Mạch Đinh mà đi, xem ra cặp vợ chồng thông thường ân ái cũng không có khác gì mấy, bọn họ cũng không hẳn là người xấu, Mạch Đinh đột nhiên quay người lại, nhìn bọn họ xuống cầu thang: “Đem người mình yêu thương đưa cho người khác thật sự có khoái cảm sao, đối phương cũng thật sự vui vẻ sao?”
“Tại sao không chứ, sau khi nếm thử qua người ta cũng không bị người ta mê hoặc, hay là yêu đối phương sâu đậm, đây lẽ nào không phải là cách thức có thể thể hiện tình yêu sao, bất kể là anh ấy hoặc tôi trong vòng tay ai đó, cũng là yêu, cũng là nhớ, cậu không cảm thấy tình yêu của chúng tôi rất vĩ đại sao?”
Mạch Đinh không thể nghe lọt cái logic như vậy, một ngọn lửa giận dữ không tên bùng lên, cậu rõ ràng biết mình là quản quá nhiều chuyện, nhưng vẫn nắm chặt tay hét lên: “Tình yêu tại sao phải cần người khác đến nghiệm chứng, ở dưới thân người đàn ông khác, ở trên người phụ nữ khác, hai người muốn nghiệm chứng ra kết quả gì. Tình yêu của hai người nhất định phải không giống với người khác sao, nhất định muốn phải vĩ đại sao, tình yêu nhỏ bé thông thường thì làm sao, không xứng với hai người?” đối với lời của Mạch Đinh, Hứa Đức cùng Dư Dung Mĩ đều hiện rõ sự không quan tâm như vậy: “Âm thanh không tiếp nhận được nghe quá nhiều rồi, cậu cho rằng có thể thuyết phục chúng tôi sao, cũng giống như người khác không thuyết phục được cậu, đều giống nhau, Mạch Đinh, đừng phủ nhận, cậu trong mắt người khác cũng không được xem là cao thượng hơn chúng tôi, có được bao nhiêu người có thể chấp nhận hai người chứ.”
“Tôi không quan tâm người khác, ít nhất người nhà tôi và người nhà anh ấy…”
“Bọn họ là thật sự chấp nhận sao, hay là cậu đơn phương tình nguyện nghĩ như vậy, cậu có từng nghĩ qua bọn họ vì yêu cậu hoặc là An Tử Yến nhượng bộ, bọn họ không phải cam tâm tình nguyện, bọn họ vì sự ích kỷ của hai người, len lén che giấu đau khổ?” lúc Mạch Đinh muốn phủ nhận mới phát hiện mình không cách nào phủ nhận chắc như đinh đóng cột, cậu chưa bao giờ dùng góc độ này suy nghĩ tới, hoang mang không biết trong chớp mắt dâng lên. Hứa Đức chú ý thấy An Tử Yến đang ngừng trên cầu thang, vẻ mặt của anh lạnh lùng, nhìn chằm chằm thẳng vào bọn họ, Hứa Đức kéo kéo Dư Dung Mĩ, hai người không nói nữa, vội vàng lách qua An Tử Yến mà đi xuống. Đôi giày khủng bố của An Tử Yến giẫm lên rìa cầu thang, không ngừng đi lên kéo gần khoảng cách hai người, lúc đến trước mặt Mạch Đinh, vẫn không đợi cậu mở miệng, An Tử Yến đã khom người vác Mạch Đinh trên vai: “Về nhà.”
“Em sẽ rơi xuống!” Mạch Đinh hoảng sợ, không dám động, tư thế như vậy nhìn cầu thang vẫn có chút đáng sợ.
“Sẽ không đâu.”
Anh chỉ nói có 3 từ mà thôi, không phải lời nói lãng mạn, không có nội dung ấm áp, nhưng, Mạch Đinh chớp mắt cảm thấy cầu thang trước mắt thật sự không có đáng sợ đến như vậy.
An Tử Yến sẽ không để cậu rơi xuống.
Nghỉ tết ngắn ngủi phải đi làm lại thật đáng thương, còn chưa bắt đầu chìm đắm thì đã kết thúc rồi. Chuyện nhà vẫn chưa chắc chắn, bây giờ càng không có thời gian, hơn nữa Mạch Đinh không muốn mượn tiền An Tử Yến, lúc không có áp lực vay mua nhà nhắc nhở, cậu lo sợ mình sẽ trở nên lười biếng mà thả lỏng, trong nhà đã có một người hết thuốc chữa rồi, không thể lại tăng thêm được. Mạch Đinh mang phiền não ngập đầu đi vào công ty, thời gian không gặp đồng nghiệp rất ngắn, bộ phận quan hệ xã hội cũng sẽ không có thay đổi gì.
“Chào mọi người năm mới vui vẻ, năm nay chúng ta lại cùng nhau phấn đấu, nỗ lực làm việc.” Mạch Đinh lại phát ngôn khiến mọi người lúng túng, mọi người liếc mắt nhìn cậu: “Cậu sao còn chưa bị khai trừ, còn tưởng rằng sang năm mới đến làm việc sẽ không nhìn thấy cậu.”
“Là nói ngược rồi, mọi người nói ngược rồi!”
“Lại bứt đầu tự thôi miên bản thân.”
“Đáng sợ nhà chính là loại người này, bị mọi người xung quanh ghét mà còn không cảm nhận được.”
Vừa đến công ty còn chưa đến mười phút Mạch Đinh đã muốn rời khỏi, nhưng cậu không có loại tính khí đó, chỉ có thể ngồi trở lại vị trí, Phạm Thiếu Quân hỏi: “Mạch Đinh, thành thật khai báo, nghỉ tết đã đi chơi với bao nhiêu cô gái?” uổng công Mạch Đinh mang nhiều nguyện vọng như vậy, kết quả năm nay hay là năm trước cũng không thoát khỏi danh hiệu tra nam, Mạch Đinh ngẩng đầu lên chút ý đến khuôn mặt trắng đến phát sáng của Phạm Thiếu Quân, không nhịn được hỏi: “Mặt cậu sao vậy, đi thẩm mỹ viện hả?”
“Chỉ là đi tiêm kích trắng thôi, làm sao, hiệu quả không tồi chứ.” Phạm Thiếu Quân vỗ vỗ gương mặt trắng tinh của mình, Mạch Đinh quê mùa phát ra tiếng kinh sợ: “Tôi còn cho rằng chỉ có minh tinh mới có thể tiếp xúc đến loại kỹ thuật cao như vậy.”
“Lạc hậu.”
“Bây giờ kỹ thuật phát triển nhưu vậy có phải là lúc nào cũng có thể làm được không?” Mạch Đinh hiếu kỳ hỏi.
“Cậu muốn làm cái gì?”
“Có loại tiêm kích trắng tâm hồn không, sau khi tiêm vào người thì người ta có thể trở nên cực kỳ đáng yêu, siêng năng hòa đồng?”
“Cậu muốn tiêm người ai?”
“Tôi muốn…” Mạch Đinh còn chưa nói khỏi miệng, đối tượng cậu muốn tiêm lên người đã đứng trước mặt, An Tử Yến mặt lạnh:
“Có thời gian nói chuyện, chẳng bằng đi viết đơn từ chức?” �
“Xin lỗi.” cậu ngoài miệng xin lỗi, trong lòng lại nói: em nhất định sẽ tiêm cho anh một mũi kích trắng tâm hồn! Haiz, năm mới, thật sự một tấc thay đổi cũng không có.