(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Ba năm trước, công ty của Phạm Chấn Phong giải tán, anh bơ vơ như kẻ không nhà, xin hoài chưa được chỗ nào. Phong có một người em trai, có cô vợ nghe nói làm ở một công ty truyền thông lớn. Thế là anh muối mặt qua nhà đứa em để nhờ vả em dâu, bình thường ít khi nào Phong ghé chơi, hôm nay lại cố tình ghé, hỏi vài câu qua loa nhạt toẹt, may quá có vợ của thằng em ở nhà, cả buổi chả liếc Phong được tẹo nào, mặt thì hầm hầm, hình như vừa cãi nhau với thằng chồng.
Nói chút về đứa em trai của Phong, cậu ta làm ở một tập đoàn Phúc Thiên cũng hơi to to, chức cũng kha khá nên đi tiếp khách, nhậu nhẹt suốt ngày, trách nhiệm nội trợ, việc nhà giao cả cho vợ, mặc dù vợ cũng làm công việc bận bịu không kém, thế mới thấy phụ nữ thật là khổ. Cô vợ tên Nguyễn Thị Bích Ngân, hai mươi ba tuổi đang làm ở một công ty truyền thông khá lớn, nhờ có cha là giám đốc nên em dâu vừa mới tốt nghiệp Đại học liền được bổ nhiệm làm trưởng nhóm quan hệ khách hàng, công việc khá hiện đại.
Lúc đó Chấn Phong cũng bấn quá nên đánh liều hỏi thăm công ty em dâu có tuyển người không, nếu có thì nói anh. Thật may, là vừa có một đứa bên phòng sáng tạo nghỉ, thế là trong cái liều có cái may. Phong nộp đơn và nhờ chút quan hệ nọ, đã chính thức thành nhân viên mới của công ty, mặc dù chỉ là một nhân viên quèn ở phòng sáng tạo, suốt ngày bị tụi phòng khách hàng "hiếp dâm".
Anh cũng biết thân biết phận, không muốn em dâu phải khó xử, nên cũng không công khai quá mối quan hệ, ai biết thì biết thôi, trong công ty, phần vì anh chỉ là lính quèn, phần vì em dâu, sau đó lên luôn chức Director của phòng khách hàng, một khoảng cách quá xa với anh. Ngày ngày nhìn em dâu váy áo công sở sang trọng, mùi nước hoa đắt tiền tỏa ra, lâu lâu đứng cùng thang máy cũng chỉ hỏi thăm vài câu xã giao. Còn trong công ty thì chỉ đứng xa nhìn em những lúc họp hành, sự kiện công ty, vì nàng có trong ban lãnh đạo mặc dù nàng nhỏ tuổi nhất, mặc nhiên không có tà niệm gì, vì anh có cảm giác quá xa so với tầm với của mình.
Nhưng mọi sự thay đổi cho đến đêm noel và kỳ nghỉ tết âm lịch năm ngoái, với hai sự kiện liên tiếp nhau, nó khiến cảm giác của Phong đối với Bích Ngân hoàn toàn thay đổi, và có lẽ nàng ấy cũng vậy.
Đầu tiên là ngày Noel, đúng hôm đó cả công ty được nghỉ, nhưng một khách hàng quan trọng của em dâu lại cần một mẫu thiết kế phải hoàn thành đúng ngày hôm đó, và có lẽ Chấn Phong, có vai vế là anh chồng với Ngân là người mà nàng nghĩ đến đầu tiên khi nhờ anh hôm đó đi làm và giải quyết cùng nàng. Thế là cả ngày và đêm đó nàng và Phong phải ở lại công ty làm cho xong, đúng đêm Noel mới là định mệnh chứ, cái đêm mà từng cặp từng cặp dập dìu vào khách sạn, còn Phong thì mới chia tay bạn gái mới là nhọ chứ.
Nhưng chính định mệnh đó khiến anh có cơ hội gần Bích Ngân, Phong chưa bao giờ nghĩ có dịp tiếp cận với em dâu gần đến thế. Vì khách hàng cực kỳ gấp nên làm tới đâu gửi mail tới đó rồi đợi phản hồi và phải xong trước sáng hôm sau để tiến hành sản xuất, công việc không phải khó, nên chỉ cần mình làm là xong nhưng mệt cái là phải gửi mail, chờ đợi trả lời và sửa rồi lại gửi mail lại suốt cả đêm.
Mới đầu cũng chỉ làm, nhưng trong thời gian rảnh chờ trả lời mail, cũng chẳng biết làm gì, đánh liều hỏi thăm về công việc về sở thích và cuộc sống gia đình của em dâu, vì Phong cũng khá tò mò về nàng, mặc dù là anh em ruột nhưng Phong hầu như ít liên lạc hay ăn nhậu với thằng em trai. Mới đầu Ngân cũng khá khó chịu, nhưng dần dần, chắc cũng thấy chẳng có gì để nói nên nàng cũng dần hé mở một chút về mình cho anh nghe. Hóa ra anh và nàng đều có một vài điểm chung như là thích xem phim, thích đọc sách và đặc biệt đều rất thích bộ phim truyền hình "Con đường bá chủ".
Thế là cả đêm hai anh em cứ nói về bộ phim ấy, Ngân cũng thoải mái hơn chia sẻ về gia đình nàng. Cũng kể lể việc chồng nàng đi công tác hoài, ít ở nhà, ở nhà nàng chỉ có nàng, bà giúp việc thôi, cuộc sống cũng khá là buồn tẻ nếu không có công việc ở công ty.
Cả đêm trôi qua cũng nhanh nhờ những câu chuyện và Ngân cũng dần vui vẻ và bớt e dè với Phong. Kết thúc buổi làm việc đó cũng khá ổn, khách hàng tương đối hài lòng do nàng đã bỏ cả ngày nghỉ để làm cho họ, và nàng có vẻ cũng để ý tới Phong hơn trước, lâu lâu có hỏi thăm này nọ, không còn tỏ ra xa lạ như trước kia.
Lâu lâu em ấy cũng hỏi Phong tải giùm mấy tập phim "Con đường bá chủ" mới cho nàng xem lúc rảnh, vì nàng ít có thời gian theo dõi trên mạng Internet.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");