Câu Dẫn Bạn Gái Cũ Của Cháu Trai

Chương 15: Hẹn Gặp Lại Em




Sau một hồi ho giả vờ đến mức mặt mũi đỏ bừng, cuối cùng anh ấy cũng nhịn được cười: "

Sở tổng, chúng ta phải đi rồi."

Sở Vân Kiêu giơ tay lên nhìn đồng hồ: "Ừ."

Anh quay người rời đi, vừa đi được mấy bước lại quay đầu nhìn cô."

Chăn lông." Anh làm như lơ đãng nói một câu: "

Nhớ trả lại cho tôi."

Hướng Ca hơi ngẩn người, lúc này mới nhớ đến chuyện trả chăn lông cho anh.

Cô vội vàng nói: "

Tôi lên lấy ngay bây giờ đây! Nhưng mà... tôi vẫn chưa mang chăn đi giặt."

Cảm giác cứ để nguyên như thế mang trả cho người ta không ổn lắm, nhưng cô không biết lần sau còn có cơ hội gặp lại hay không, trả luôn hôm nay là hợp lý nhất.

Sở Vân Kiêu cụp mắt không lên tiếng.

Giang Khâm gọi Hướng Ca: "

Lát nữa Sở tổng phải đi gặp một khách hàng rất quan trọng, không có thời gian chờ cô đâu."

Nói xong, anh ấy lấy từ trong túi ra một tấm danh thϊếp, tiến đến đưa cho Hướng Ca: "

Như vậy đi, khi nào cô rảnh thì cứ mang đồ đến thẳng công ty, trên này có cả địa chỉ và phương thức liên lạc."

Hướng Ca nhận lấy tấm danh thϊếp.

Trợ lý riêng của tổng giám đốc tập đoàn Sở thị, Giang Khâm.

Không phải danh thϊếp của Sở Vân Kiêu.

Trong một khoảnh khắc nào đó, Hướng Ca đã cảm thấy hơi hụt hẫng."Được, khi nào giặt sạch tôi sẽ mang đến trả ngay. Cảm ơn anh." Hướng Ca nói lời cảm ơn.

Giang Khâm cười nói: "

Mong lần sau sẽ gặp lại cô."

Sở Vân Kiêu lạnh lùng liếc anh ấy một cái: "

Có đi không đây?" Ánh mắt đó như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy.

Giang Khâm không khỏi rùng mình một cái, nụ cười trên môi tắt ngúm: "Đi!"

Anh ấy vội vàng chạy lên phía trước dẫn đường, không dám quay đầu nhìn Hướng Ca thêm một lần nào nữa.

Sau khi lên xe, bỗng nhiên Sở Vân Kiêu hỏi Giang Khâm: "

Nghe nói dạo này cậu đang tìm vé vào nhà hát Opera."

Giang Khâm rầu rĩ nói: "

Vâng, sắp tới trong nước sẽ có màn biểu diễn vở Opera mà bạn gái tôi thích, cô ấy muốn đi xem nhưng vé vào khó mua quá!"

Ngón tay Sở Vân Kiêu gõ nhẹ vào mép cửa xe, tiết tấu rất nhẹ nhàng.

Anh thản nhiên nói: "

Hai tấm có đủ không?""Đủ..." Giang Khâm nói xong mới phản ứng lại, quay đầu nhìn Sở Vân Kiêu với ánh mắt khó tin: "

Sở tổng?"Ý là Sở tổng định mua vé hộ mình sao? Giang Khâm được sủng mà kinh.

Sở Vân Kiêu nhướng mày, nói với giọng điệu nhàn nhạt: "

Nhân viên có biểu hiện tốt, tôi không nên thưởng sao?"

Giang Khâm: !!!"

Nên chứ!" Bây giờ ngẫm lại, vừa nãy đưa danh thϊếp của mình cho Hướng Ca quả là việc làm sáng suốt."

Sở tổng..." Tài xế nói nhỏ, nếu tính như vậy thì Sở tổng cũng nên thưởng cho ông chứ."

Tăng hai tháng tiền lương.""

Cảm ơn tiên sinh!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.