Cậu Dám Không Thích Tôi

Chương 27: Học móc len




Từ hôm đó cô hành động rất kỳ lạ, hai người có những cử chỉ thân mật. Cô thì luôn miệng nói thích cậu kết quả là cả trường đều nói hai người là người yêu, đã vậy còn là couple được yêu thích nhất. Công chúa nóng tính yêu chàng hoàng tử nhút nhát. Cô như đang muốn chứng minh cho cả trường biết cậu là của cô, nhưng có điều là cậu vẫn không biết cô thích cậu. Trêu người à, ai cũng biết là cô thích cậu nhưng chỉ có cậu là không biết, thật là chọc chết cô mất.

" Ngốc "

" Hả? "

" Hả cái gì mà hả. Tôi nói cậu đấy tên ngốc. Đồ ngốc "

Ngày nào cô cũng giận cậu còn cậu thì mãi vẫn không biết vì sao cô giận, chả biết cậu giả ngốc hay ngốc thật nữa.

" Tôi thích cậu "

" Ừ tôi cũng thích cậu lắm "

“…”

" Tên đần nhà cậu "

Đã nói đến vậy luôn rồi mà cậu vẫn không hiểu, cô vừa tức giận vừa ấm ức đem chuyện này về nhà kể cho hắn và cậu ta nghe. Nhờ có gia đình cậu giúp đỡ ba người họ đã tốt hơn, tìm được một phòng trọ lớn hơn thu nhập ổn định và sắp trả hết nợ. Họ bắt đầu sống thoải mái hơn, càng ngày càng phát triển bản thân. Đặc biệt là hắn, hắn đích thị là một thiên tài về công nghệ được nhiều công ty mời họp tác, cả cô và cậu ta cũng đã phát triển hơn các thiết kế của cậu ta được nhiều người đón nhận và yêu thích. Cô được nhiều nhà đầu tư và tuyển dụng mời làm việc.

" Có lẽ cậu ta ngốc thiệt "

" Vậy tôi đang thích một tên ngốc sao? "

" Tao nghĩ chắc mày đủ thông minh để nhận ra hoặc có thể là không "

" Cmn "

Chuyện hiếm thấy cô đang ngồi mày mò học đan len cảnh tượng này làm hắn và cậu ta cũng phải ngạc nhiên, người trước mắt chắc không phải là cô. Có lẽ hôm nay là ngày tận thế rồi chẳng nên.

" Mày là con mẹ nào mà vô nhà tao "

" Con gái mẹ mày nè. Đm "

“…”

Do lúc trước cô nói thích ăn bánh nên cậu đã đi đăng ký một lớp dạy làm bánh, với cậu còn đăng ký thêm một khoá nấu ăn khác nữa để nấu đồ ăn cho cô. Cô cũng muốn làm gì đó cho cậu tình cờ cô lướt thấy móc khóa bằng len trên mạng, nên tính học móc len để làm tặng cậu.

" Mé nó. Nuôi nó mấy năm nay nó không giúp gì được, giờ ngồi học móc len để làm tặng trai"

" Pé con vậy là không được nha "

" Thì giờ móc cho hai người nữa là được chứ gì "

" Rồi làm được cái gì chưa? "

" Chưa "

“…”

" Mày đùa tao à? "

Cô đã ngồi mày mò cũng gần cả tiếng rồi nhưng vẫn chưa làm được gì, có vẻ mấy công việc này không thích hợp với cô cho lắm thì phải. Vậy mà chả hiểu cái động lực nào có thể giúp cô kiên trì được như vậy, cô vốn chả phải một người khéo léo không ngờ có ngày cô phải ngồi học làm những công việc mà trước giờ cô rất ghét.

" Đm. Sao móc vài đell được vậy "

" Pé con mỏ hơi hỗn nha "

" Fuck "

“…”

Ngày nào đi học về cô liền tập móc len, người bình thường mới học sẽ tập móc thứ gì đơn giản cô chơi móc luôn một con gấu bông cho cậu.

" Nguyệt Nguyệt đi xem phim với tôi không? "

" Không "

“…”

" Nguyệt Nguyệt hôm nay tôi có hai vé đi khu vui chơi cậu đi với tôi không "

" Để lần khác, hôm nay tôi có việc bận "

Đây đã là lần thứ tư cô từ chối đi chơi với cậu rồi, điều này làm cậu lo lắng rằng mình có làm gì sai hay không. Liệu cô giận cậu việc gì.

" Nguyệt Nguyệt cậu giận tớ á? "

" Không có "

Cậu thì lo lắng cô giận cậu nhưng cô nào có tâm trạng để giận cậu. Ngày nào học xong cô điều về nhà để hoàn thành con gấu bông cho cậu, cô cũng đem theo len đến quán cà phê để tranh thủ khi nào lấy ra móc tiếp. Cậu thì hay xuất hiện bất thình lình làm chả biết giấu len ở đâu, xém tý là bị cậu phát hiện.

" Chăm chỉ gớm. Phải chi mà làm gì cũng chăm chỉ được như vậy thì hay biết mấy "

" Cô im đi "

Vậy là cô đã mất một tuần để hoàn thiện nó, làm xong cô liền khoe với hai người họ. Chủ nhật cô tính rủ cậu đi chơi rồi sẽ tặng cho cậu. Ai dè cậu lại nhanh tay hơn.

" Nguyệt Nguyệt mai cậu có rảnh không, vé đi khu vui chơi lần trước vẫn còn sử dụng được…"

" Mai tôi rảnh "

" Vậy mai tôi qua đón cậu "

Cô thắc mắc sao cậu lại vui đến vậy, vui cũng đúng thôi ai biểu cô từ chối đi chơi với cậu mấy lần rồi. Làm cậu tưởng cô giận cậu, bữa giờ nghĩ đủ cách xin lỗi cô.

- Khu vui chơi -

Cậu làm một đống bánh tặng cho cô.

" Tớ xin lỗi, mặc dù tớ cũng không biết tớ làm gì sai nhưng tớ có làm ít bánh tặng cậu. Đừng giận tớ nữa "

Cô nghe vậy liền cười lớn, xoa xoa đầu cậu.

" Tôi không có giận cậu. Đồ ngốc "

" Vậy sao cậu không đi chơi với tớ "

" Tặng nè con này tôi tự làm đấy "

Cô đưa con gấu bông ra cho cậu, cậu nghe vậy liền vui vẻ nhận lấy không ngờ cô lại làm gấu bông tặng cho cậu. Hai người đang vui vẻ thì ở một góc gần chỗ hai người đang đứng.

" Đm nó tặng mình cái móc khoá nhỏ xíu, tặng trai nguyên con gấu bông "

" Anh hai à bớt nóng "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.