Cậu Chủ Đợi Một Chút

Chương 34: Đường ai nấy đi




Không biết có phải ông ta chấp nhận lời cầu xin của cô không mà đám người đang đánh đập tàn nhẫn lập tức dừng lại.

Một người tiến lên báo cáo: ” Ngài mau rời khỏi đây, bọn chúng sắp kéo đến ”

Smith cau mày, ra lệnh:

” Rút ”

Cả tốp người nhanh chóng chạy về hướng đông dẫn đến con đường mòn bí mật.

Sau đó bọn chúng chia làm hai nhóm. Một bên lôi Tiêu Đình đi tiếp sâu vào rừng còn lại cùng Smith đem Tuệ Đường xuyên qua một hang động. Bên trong hang động tối đen không hề có ánh sáng lọt qua, qua rất nhiều khúc rẽ, cuối cùng đám người Smith cũng thoát ra ngoài.

Cùng lúc đó, một đoàn người khác cũng đồng loạt tiến đến nơi Smith vừa rời khỏi. Đoàn người này khá đông, ăn vận quần áo chỉnh tề tiếp tục tìm kiếm dấu vết.

Dẫn đầu là một người đàn ông có đôi mắt xanh đen hiếm có, các góc cạnh trên gương mặt anh ta đều rất khó trộn lẫn với bất kì ai. Từ người anh ta toả ra luồng sát khí nồng đậm.

Một thuộc hạ của anh ta đột nhiên hô lên ” Boss, ở đây có vết máu ”

Người đàn ông vội tiến lại gần xem xét, sau đó anh ta trầm giọng ra lệnh:

” Lục soát toàn bộ. Cho dù lật tung cả cánh rừng cũng phải tìm được người ”

” Tuân lệnh, Boss ” Cả đám đồng thanh

Người được gọi là Boss không che giấu phẫn nộ. Dù là ai cũng không thể tha thứ, dám qua mặt Mark này, không dễ vậy đâu.

…..

Khu rừng ở tít đằng sau

Khi bản thân đã an toàn, ông ta cất giọng chửi thề.Thiếu chút nữa thôi kế hoạch của ông ta đã sôi hỏng bỏng không. Nếu không phải ông ta thông thuộc địa thế khu rừng tìm ra lối đi mật này, người sẽ tuột khỏi tay, không những thế còn gặp rắc rối to.

Chết tiệt! ” Mark ” là ai chứ. Đó không phải là một nhân vật tầm thường mà là người đứng đầu tổ chức Hanus luôn hành động trong bóng tối, có địa vị không nhỏ trong thế giới ngầm. Ông ta không thể hiểu tại sao thằng nhóc họ Tiêu kia lại có thể nhờ Mark ra mặt giúp đỡ.

Tiêu Đình có thể dễ dàng chỉ trong vài ngày biết được tung tích Tuệ Đường không phải ngẫu nhiên. Chính Smith đã cố tình tuồn nguồn tin này để dẫn dụ anh tới đây. Nhưng tính toán kĩ tới đâu ông cũng không ngờ Tiêu Đình biết được tin tức thông qua tổ chức Hanus.

Ông ta quay đầu nhìn Tuệ Đường vẫn không ngừng khóc, đôi mắt cô đã sưng đỏ, mái tóc loà xoà hơi rối. Đuôi mắt ông ta nheo lại với vẻ hài lòng.

” Cô bé, không cần quá đau lòng. Thằng bé đó vẫn chưa chết được ”

Tuệ Đường nghe vậy ngước mắt nhìn ông ta, trong mắt ánh lên ngọn lửa giận dữ nhưng vẫn cố nén nhịn:

” Xin ông thả anh ấy, mục tiêu của ông là tôi anh ấy không liên quan gì tới chuyện này ”

Smith liền bật cười to:

” Haha, cô bé nhầm rồi. Mục tiêu của ta không phải cô, cũng không phải vị hôn phu của cô … ” Ông ta nheo mắt:

” ….mà là cả hai người ”

Tuệ Đường cho rằng mình nghe lầm, cô hoàn toàn bất ngờ khi nghe ông ta nói vậy. Tại sao mọi chuyện lại thành thế này.

” Ông có ý gì? ”

Smith thản nhiên nói:

” Xe đến rồi. Vào trong xe ta sẽ nói cho cô biết ta có ý gì. ”

Tuệ Đường mang theo nghi hoặc lên xe. Vừa bước vào, đập vào mắt cô là một màn hình lớn. Trên đó chiếu hình ảnh người đàn ông tóc đen khắp người toàn máu, áo trên người đã rách nát, trên mặt đều có vết bầm tím xanh đáng sợ, khoé môi còn đang rỉ máu …

Cô bịt chặt miệng ngăn tiếng khóc thất thanh bật ra. Người con trai đó vì cứu cô mà bây giờ toàn thân đầy vết thương, cơ thể nằm trên nền đất lạnh lẽo, hai mắt nhắm chặt.

” Cô thấy rồi chứ? ” Smith hỏi

” Ông định làm gì? ” Tuệ Đường nghẹn ngào hỏi. Cô dường như đã mất đi toàn bộ sức lực, yếu ớt hỏi.

Smith ung dung tựa vào ghế quan sát cô, giọng nói vô cùng nghiêm túc:

” Tôi cũng rất hy vọng chuyện này nhanh chóng chấm dứt cũng không muốn dây dưa với tập đoàn Phong Đình của cậu ta. Trong kế hoạch của ta, mục đích thứ nhất chính là cổ phần,… còn điều thứ hai chính là cô ” Ông ta liếc nhìn Tuệ Đường đầy ẩn ý:

” Cô bé, kế hoạch này của ta cần đến sự trợ giúp của cô đấy. Ta tin cô sẽ không từ chối thỉnh cầu này đâu… ”

….

Tiêu Đình từ trong cơn mê man tỉnh lại, thấy cơ thể vô cùng đau nhức ngay cả cử động cũng khó khăn. Anh cố ngồi dậy để nhìn rõ xung quanh nhưng xương cốt rã rời không chút sức lực khiến anh nhanh chóng gục xuống.

Anh không biết bọn khốn đó đã cho mình uống thứ thuốc quái quỷ gì.

Tiêu Đình đột nhiên nhớ ra gì đó, đột nhiên đưa mắt tìm kiếm xung quanh rồi hoảng hốt gọi:

” Đường Đường, Đường Đường ” Ánh mắt Tiêu Đình chợt trở nên ảm đạm. Bọn chúng bắt cô ấy đi rồi.

Đột nhiên có tiếng bước chân bên ngoài vọng lại, Tiêu Đình chợt ngẩng đầu, chống tay cố ngồi dậy.

Nhìn thấy người vừa bước vào, Tiêu Đình không che giấu sự chán ghét, nhàn nhạt nói:

” Ông tới để xem tôi thảm hại đến thế nào sao? ”

” Xem ra cậu vẫn còn sức chiến đấu nhỉ, ăn nói vẫn rất hùng hồn ” Smith giễu cợt nói.

Tiêu Đình nhìn ông ta nhếch môi: ” Ông sẽ phải hối hận vì ngày hôm nay. Còn nữa, nếu ông dám làm cô ấy bị thương, hôm nay tôi có xuống địa ngục cũng không tha cho ông ”

Smith không hề thay đổi nét mặt:

” Tôi sẽ chờ xem ngày đó đến. Cô Lâm, cô có nghe thấy không? Sao cô còn không vào đây, có phải cô đang rất cảm động? ”

Ông ta vừa dứt lời, Tiêu Đình liền trông thấy một bóng hồng yểu điệu bước vào. Trên người cô mặc một bộ váy áo màu hồng nâu phối cùng một chiếc áo choàng lông màu trắng. Mái tóc dài được uốn xoăn đài các ôm lấy gương mặt xinh đẹp được trang điểm tinh tế. Trông cô hệt như một vị tiểu thư nước Anh đoan trang cao quý.

Tiêu Đình dường như không tin nổi vào mắt mình, khẽ gọi:

” Đường…. Đường? ”

Tuệ Đường từ trên cao nhìn xuống, đôi mắt vốn trong veo giờ sâu thẳm không thấy đáy:

” Là tôi! ” Tuệ Đường liếc mắt nhìn Tiêu Đình một cái sau đó quay sang nhìn Smith mở miệng giọng oán trách:

” Sao ngài không tự mình giải quyết còn bắt tôi đến đây.Phiền phức! ”

Vừa nói cô vừa giơ tay tháo chiếc nhẫn trên tay xuống, ném xuống trước mặt Tiêu Đình, nói dứt khoát:

” Cái này trả lại cho anh. Tôi và anh từ giờ đường ai nấy đi, tốt nhất là không gặp lại ”

Cô đứng ở đó, lạnh lẽo thốt ra những lời tàn nhẫn.

Chỉ là Tiêu Đình lúc đầu tuy rằng có hơi sửng sốt nhưng nghe cô nói xong lại không nhịn được thở dài :

” Ông đã nói gì với cô gái của tôi mà khiến cô ấy bị doạ sợ thành như vậy. Đừng quá đắc ý, sẽ có người đến đây cứu chúng tôi.”

Sau đó anh quay sang nói với Tuệ Đường:

” Đừng sợ, có anh ở đây ”

Tuy rằng chỉ có năm chữ nhưng lại ấm áp vào tận tim, làm người ta có một loại cảm giác an tâm.

Nghe được những lời này, đáy mắt Tuệ Đường hơi dao động nhưng chẳng mấy chốc đã trở nên yên tĩnh như hồ nước. Cô chậm rãi mở miệng:

” Tiêu Đình, những lời tôi nói đều là thật. Hôn ước kia, có lẽ phải huỷ bỏ. Tôi không muốn kết hôn với anh cũng không muốn có bất kỳ liên quan gì đến anh nữa. ” Cô không đợi anh nói thêm điều gì, xoay người bỏ đi, thân hình nhỏ nhắn nhanh chóng biến mất ở sau cánh cửa.

Tiêu Đình đầu tiên là ngẩn người, sau đó không để ý đến thương tích trên người, hoảng hốt muốn đứng dậy. Anh toàn thân đều vô lực, sợ hãi khàn giọng gọi:

” Đường Đường, Đường Đường …”

Smith đứng nãy giờ ở một bên đột nhiên bước tới, nhếch môi cười sau đó ngồi xuống đối diện với Tiêu Đình, giọng nói đầy chế giễu:

” Thiếu gia Tiêu Đình, cô gái của cậu hình như đối với cậu rất tuyệt tình. Cậu đáng thương thật đấy”

Ánh mắt Tiêu Đình đã chứa đầy tia máu, đôi mắt như hai ngọn lửa bùng cháy giận dữ nhìn ông ta:

” Đồ khốn, mày đã nói gì với cô ấy? Tao phải giết mày ” Nói xong anh đưa tay xiết lấy cổ Smith nhưng chỉ giơ ra một nửa thì vô lực buông xuống không có hơi sức.

” Haha, không ngờ người thừa kế tập đoàn Phong Đình quyền lực bậc nhất ở châu Á lại có ngày rơi vào tình cảnh này.Nhưng tôi không có ý gì khác, chỉ muốn cho cậu hiểu, cậu đã hao tổn tâm tư vô ích rồi, tất cả những gì cậu đang phải chịu đựng đều vì Lâm Tuệ Đường nhưng mà thực chất tất cả những cái đó đều là âm mưu của cô ta cùng ta sắp đặt. Tiêu thiếu gia thông minh như thế chắc hẳn khi nãy phải nhận ra rồi chứ. ”

Lời nói kia như dội một gáo nước vào lòng Tiêu Đình, anh chấn động toàn thân, đôi mắt nhuốm màu thù hận cùng chán ghét:

” Khốn kiếp, ông cho rằng tôi sẽ tin lời của ông nói hay sao? Tôi sẽ khiến ông phải hối hận vì việc làm ngày hôm nay, Tiêu Đình tôi nói được chắc chắn làm được. ”

Smith cũng không hề tức giận trước lời nói của Tiêu Đình, ông ta vẫn cười rất ôn hoà:

” Smith tôi sẽ không dài dòng với cậu, tin hay không do cậu quyết định thế nhưng tôi cũng nhắc nhở cậu một chút: Chỉ vì một cô gái mà khiến bản thân chật vật như vậy thực sự không giống tác phong của người lãnh đạo Phong Đình trong tương lai ” Ông ta dùng ánh mắt thâm thuý nhìn Tiêu Đình

” …Có những chuyện chỉ cầu chứ khó đạt được, học cách chấp nhận cũng là một cách giải quyết. ”

Dứt lời ông ta không đợi Tiêu Đình có bất cứ phản ứng gì, rời đi.

Không bao lâu sau khi đám người Smith đi khỏi, căn phòng cũng nhanh chóng khôi phục sự yên tĩnh, không một bóng người ….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.