(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Trang trại về đêm cực kỳ yên tĩnh, Trần Tư Nhung khoác tay Caesar đi về phía biệt thự cách đó không xa.
Giọng cô nhẹ nhàng và vui vẻ, cô đang nói chuyện với Caesar về game tối nay.
Tuy nhiên, giọng nói của chủ nhân không còn rõ ràng như trước.
Anh im lặng một lúc lâu mới đưa ra câu trả lời ngắn gọn cho Trần Tư Nhung.
Trần Tư Nhung đã ngửi thấy mùi rượu từ trên người chủ nhân rất lâu chưa hết.
Đi đến biệt thự, Trần Tư Nhung là người đầu tiên bật đèn.
Chủ nhân ở cửa thay giày, sau đó nhẹ nhàng gọi tên Trần Tư Nhung: "Grace."
Trần Tư Nhung ngước nhìn chủ nhân.
Ánh mắt của chủ nhân vẫn kiên định và trong trẻo, nhưng giọng điệu của chủ nhân lại trở nên rất chậm rãi.
Như đang tự hỏi, cũng như đang.... hơi say.
Trần Tư Nhung ôm thắt lưng chủ nhân, cảm giác được chủ nhân giơ tay chạm vào má cô.
Tay chủ nhân hơi nóng.
Căn phòng yên tĩnh, bầu không khí ấm áp hơn một chút dưới sự vuốt ve âm thầm của chủ nhân.
Chủ nhân hỏi: "Tối nay em có vui vẻ không, Grace?"
Trần Tư Nhung gật đầu: "Chủ nhân... Chủ nhân thì sao? Tối nay chủ nhân có vui không?"
Caesar giơ ngón cái lên, nhẹ nhàng vuốt ve hàng mi mảnh mai của Trần Tư Nhung.
Anh không nói gì, chỉ nhìn cô chăm chú.
Sau đó, lòng bàn tay chậm rãi trượt xuống đầu vai trơn mịn của Trần Tư Nhung.
Ngón cái mơn trớn qua lại, mang đến bầu không khí quyến rũ.
Ngón tay chạm vào chiếc cổ thon dài của cô, rồi lặng lẽ rời đi.
Nhẹ nhàng trượt xuống cánh tay của cô, nhéo nhẹ bàn tay mềm mại của Trần Tư Nhung, vuốt ve xoa bóp từng ngón tay một.
Dịu dàng đến mức Trần Tư Nhung không khỏi muốn ỷ lại.
Cô hơi ngẩng đầu lên và được chủ nhân chào đón bằng một nụ hôn.
Với mùi rượu thoang thoảng không thể xua tan, Trần Tư Nhung gần như say mê.
Hơi thở ấm áp phả vào má Trần Tư Nhung, chủ nhân hỏi cô:
"Grace, em vẫn muốn chơi game à?"
Trần Tư Nhung nghi hoặc: "Chủ nhân nói xbox ——"
Lời nói dừng lại dưới cái nhìn gần như rực lửa của chủ nhân, tất nhiên chủ nhân không có ý nói đến các trò chơi trên xbox.
Hôm nay cô "bỏ bê" chủ nhân quá lâu rồi.
Chủ nhân vẫn nhẹ nhàng không ngừng nhào nặn các ngón tay của Trần Tư Nhung, Trần Tư Nhung cảm giác được chân mình sắp nhũn ra, liền ngã vào trong ngực chủ nhân.
"Chủ nhân... Ngài muốn chơi game gì?" Thanh âm tự nhiên biến thành nước đường tan chảy, ấm áp nhỏ giọt vào trong lòng chủ nhân, Trần Tư Nhung muốn bồi thường chủ nhân.
Chủ nhân nói: "Cứ diễn lại cốt truyện sắm vai lần trước chưa có hồi kết. Em quên mất chủ nhân vì nghiện chơi game với các bạn trẻ.....À, không đúng.
Xin lỗi Grace, anh nhớ nhầm nội dung cốt truyện, phải là em không cảm giác được sự sung sướng từ chồng mình nên lựa chọn ngoại tình."
Có trời mới biết chủ nhân có cố ý hay không, Trần Tư Nhung run rẩy cả người khi chủ nhân nói:
"Em bỏ quên chủ nhân vì nghiện chơi game với các bạn trẻ".
Tất nhiên, Trần Tư Nhung không hề lừa dối anh, nhưng sự "cố ý nhắc nhở" của chủ nhân khiến hai người có mối liên hệ mật thiết với nhau, hôm nay cô đã có được niềm vui từ người khác mà chủ nhân không thể cho cô, tuy Trần Tư Nhung không phải kiểu "có mới nới cũ"... nhưng chủ nhân đã nếm trải sự ghen tị giống như vậy.
Hiện thực và nội dung cốt truyện sắm vai đan xen, trong lòng Trần Tư Nhung cảm thấy mình có "tội lừa dối".
Mà ánh mắt của chủ nhân cũng trở nên phức tạp, có lẽ chủ nhân thật sự say rồi.
Anh kéo Trần Tư Nhung vào phòng tắm.
"Rửa tay trước đã, Grace."
Chủ nhân ôm lấy Trần Tư Nhung từ phía sau, Trần Tư Nhung quan sát biểu cảm của chủ nhân qua tấm gương.
"Em có thể cho anh biết lý do tại sao tối qua em không về nhà không, Grace?" Chủ nhân nhẹ nhàng hỏi.
Trần Tư Nhung ngay lập tức nhớ lại ngày đầu tiên họ đến Melbourne.
Chủ nhân đã đưa cô ra ngoài đường trong khi cô đang đeo một món đồ chơi mà cô đang mãnh liệt mút vào.
Trần Tư Nhung lên đỉnh ở bên đường, món đồ chơi từ giữa hai chân cô rơi xuống.
Sau đó, cô được đưa về căn hộ.
Màn hình TV to rộng chiếu cảnh cô đang thủ dâm, tiểu huyệt chật hẹp đang cố gắng đưa gậy th*t giả trong suốt vào cơ thể.
Bụng dưới của Trần Tư Nhung lập tức như bị đốt cháy.
Trong phòng tắm kín gió, tiếng người nói chuyện trở nên trống rỗng và vang vọng.
Cô khẽ mở miệng, hít sâu một hơi, nhẹ nhàng nói: "Em... Em đến nhà một người bạn."
Với kinh nghiệm đầu tiên, Trần Tư Nhung dễ dàng đắm chìm trong nội dung cốt truyện.
"Người bạn nào?" Chủ nhân hỏi.
"...... Bạn là con gái." Trái tim Trần Tư Nhung đập trong lo sợ, dường như thật sự tiếp nhận chất vấn từ chủ nhân.
Dòng nước mát lạnh đã bị chủ nhân tắt đi, nhưng chủ nhân vẫn không buông cô ra.
Lòng bàn tay ướt át nhẹ nhàng vuốt ve cánh tay của Trần Tư Nhung, làn da của Trần Tư Nhung nhanh chóng xuất hiện những vết sưng nhỏ.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");