Cấp Trên Là Chủ Nhân Của Tôi (Over The Knee)

Chương 121: Kích Thích




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Hai chân mềm nhũn tê dại theo từng cú tát, muốn khuỵu chân nhưng lại bị chủ nhân âm thầm cảnh cáo. Hết lần này đến lần khác thẳng chân ra.

Thật sự là....quá mức kích thích.

Trần Tư Nhung cảm thấy một chất lỏng hơi loãng, mát lạnh từ từ trượt xuống đùi mình. Chủ nhân...hẳn là cũng thấy được nhỉ. Trần Tư Nhung xấu hổ đến mức không khỏi rên rỉ ra tiếng. Cái tát của chủ nhân dừng lại.

Trần Tư Nhung cố gắng co rút môi âm hộ lại để kiềm chế chất lỏng chảy ra từ người mình, hai cánh mông lại bị chủ nhân dùng sức tách ra.

Môi âm hộ vẫn còn mấp máy giống như bông hồng ướt át.

Chủ nhân nhẹ nhàng vuốt ve hai cánh môi âm hộ của cô. Ngón tay chìm xuống hoàn toàn rồi lại trồi lên, trồi lên rồi lại hoàn toàn chìm xuống, giống như đi qua một dòng sông nhiều nước.

Và sau đó, đến âm đế nhỏ bé của cô.

Nhào nặn, lôi kéo, đè ép, mài nghiền.

Cơ thể trắng như tuyết dường như đã tìm thấy công tắc, Trần Tư Nhung mất khống chế vặn vẹo chính mình.

Nhưng chủ nhân có vẻ thích thú làm không biết chán, kích thích âm đế của cô hết lần này đến lần khác, khiến cô tạo ra nhiều tiếng động khác nhau, nhưng không mang lại cho cô bất kỳ cao trào thực sự nào.

Trần Tư Nhung hết lần này đến lần khác không hài lòng với dục vọng, hết lần này đến lần khác khuếch đại giọng nói của mình.

Chủ nhân dừng lại, nói: "Grace, em nên nhỏ giọng một chút, vừa rồi hình như có người đi ngang qua nơi này."

Nhưng những lời như vậy không hề có tác dụng trấn tĩnh, Trần Tư Nhung đã rơi vào cạm bẫy của sắc dục từ lâu, cô chỉ có thể lắc mông, ý loạn tình mê nói với chủ nhân:

"Chủ nhân...... Grace muốn........"

Chủ nhân buông tay chạm vào da thịt cô.

Anh chậm rãi hỏi: "Grace, thực xin lỗi, thanh âm của em quá nhỏ, vừa rồi tôi nghe không rõ."

Sao cô lại không biết là chủ nhân cố ý chứ, nhưng lúc Trần Tư Nhung vươn tay về phía sau, kiểu gì cũng không thể chạm vào chủ nhân.

Trong giọng nói gần như mang theo nức nở, mông nhô cao.

"Chủ nhân...... Xin ngài cắm vào Grace."

"Grace, xin lỗi, thanh âm của em quá nhỏ."

Khi cơ thể vặn vẹo, chiếc váy dồn lại gần vai, đồng thời chôn vùi một phần giọng nói của Trần Tư Nhung.

Cơ thể tê liệt đến mức dường như sẽ sụp đổ trong giây tiếp theo, Trần Tư Nhung làm gì còn tâm trí quan tâm mấy thứ đó, chiếc váy bị chính cô vô thức cởi ra, chỉ có giọng nói vẫn còn rõ ràng:

"Chủ nhân, xin ngài...... Xin ngài cắm vào Grace."

Lòng bàn tay một lần nữa ấn vào lưng Trần Tư Nhung với tốc độ khiến Trần Tư Nhung không kịp phòng ngừa, môi âm hộ bị ấn mạnh, Trần Tư Nhung nghĩ rằng ba ngón tay sẽ vào trước.

Nhưng không phải, phần đỉnh nóng bỏng được dán chặt vào huyệt đạo, Trần Tư Nhung hét lên thành tiếng.

Cô đã ướt sũng như vậy rồi nhưng chủ nhân thì chỉ vào một phần nhỏ của quy đầu.

Nhưng bàn tay to lớn chủ nhân vẫn gắt gao bắt lấy cơ thể đang muốn trốn tránh về phía trước của Trần Tư Nhung, gậy th*t lại đẩy vào thêm lần nữa. 

Đầu và cổ của Trần Tư Nhung không thể kiểm soát được.

Khi chủ nhân từng chút từng chút tiến vào xem thử được không, cơ thể cô lại run lên bần bật.

Nhưng chủ nhận đã không cho cô bất kỳ cơ hội nào để trốn thoát nữa.

Bàn tay to lớn không ngừng ấn vào mông cô, véo mông rồi dùng sức banh rộng ra. Như muốn dùng ngoại lực để mở rộng hoa huy*t của cô lần nữa.

Phần đầu khấc của gậy th*t bị kẹp chặt nhưng chủ nhân không đút vào mà cứ giữ nguyên tại chỗ rồi bắt đầu thọc vào rút ra vừa nông vừa mở rộng.

Cảm giác tê dại tràn ngập, hoàn toàn nhấn chìm Trần Tư Nhung như một cơn lũ. Khoái cảm mãnh liệt, trực tiếp, liên tục khiến đầu óc cô trống rỗng, đôi môi hoàn toàn thất thủ, bắt đầu không ngừng rên rỉ. Bộ ngực mềm mại run lên khi va chạm, mái tóc đen xõa ra sau lưng.

Ánh trăng hoàn toàn chiếu vào người Trần Tư Nhung, cô lại hét lên những tiếng rên rĩ ngắt quãng.

Chủ nhân đã vào hoàn toàn.

Trần Tư Nhung cảm thấy trống rỗng trong giây lát, suy nghĩ của cô bị đập tan thành từng mảnh. Cơ thể cô co rút kịch liệt.

Mà tệ nhất chính là khoái cảm hoa huy*t gần như trùng khớp với cảm giác muốn đi tiểu, Trần Tư Nhung bắt đầu không thể phân biệt được.

Chủ nhân kiềm chế mà đưa đẩy vài lần, động tác chậm rãi, dường như để Trần Tư Nhung có thể quen với nó.

hoa huy*t mềm mại nhanh chóng tràn đầy dịch thể, như nhiệt liệt chào đón chủ nhân.

Sau đó mỗi lần đâm vào sẽ luôn đâm vào nơi sâu nhất. Trần Tư Nhung mất khả năng kiểm soát cơ thể, mềm nhũn ngã vào cốp xe.

Hai tay bị chủ nhân nắm chặt kéo ra sau lưng khiến thân thể lung lay.

Tay phải của chủ nhân luồn qua cánh tay phải của Trần Tư Nhung rồi tóm lấy cổ cô.

Trần Tư Nhung buộc phải đứng thẳng người.

Tiểu huyệt của cô bị chủ nhân đẩy vào một cách thô bạo, phần thân trên của cô được điều khiển bởi chủ nhân, dựa vào người anh.

Bàn tay to lớn kia gắt gao nắm lấy cổ của Trần Tư Nhung, đồng thời mang lại điểm tựa để Trần Tư Nhung có thể dựa vào.

Hết thảy mọi giác quan đều bị ngưng đọng, ngoại trừ hoa huy*t của cô.

Vách thịt nhạy cảm bên trong được lấp đầy đều đặn, đôi môi của Trần Tư Nhung mở rộng trong hơi thở cực kỳ gấp gáp.

Chất lỏng phát ra tiếng chậc chậc, đây đơn giản là bản nhạc nền tốt nhất để gia tăng ham muốn. Trần Tư Nhung của anh được làm bằng nước. Lúc này Caesar khá chắc chắn về điều đó.

Không ai rảnh quan tâm đây là ở đâu, cũng không ai rảnh quan tâm ℓiệu có thể phát ra âm thanh hay không.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.