Đồng thời, anh cũng hoàn toàn trái ngược với đám đàn ông ẻo lả trong quán.
“Xem ra cô gái đó thích đàn ông vạm vỡ”.
Những cò gái bồi rượu trong bar nhìn thấy Tân Tranh thì đoán vậy.
Bọn họ lăn lộn ở chốn phong trần, ngoại trừ bồi rượu cùng để khách hàng đụng chạm ra thì còn cùng khách đi thuê phòng.
Điều kiện là khách hàng phải bỏ ra một số tiền lớn, độ dày của xấp tiền tương đương với mức độ tận tâm tận lực khi trên giường của họ.
Tính chất đặc thù của công việc khiến bọn họ tiếp xúc với đủ loại dàn ông, kinh nghiệm trên giường phong phú nên đương nhiên biết cùng loại đàn ông cường tráng như Tân Tranh lên giường thì sướng đến mức nào.
Trong lúc đám đàn ông xung quanh vừa ghen tỵ vừa ngưỡng mộ, những cô gái bồi rượu tỏ vẻ “tôi hiếu mà”, Tân Tranh một hơi uống cạn một chai bia, sau đó không nhìn Vương Mộng Nam nữa mà cầm chai bia thứ 3 lên uống một mình.
Với anh mà nói, việc nhờ phục vụ đưa Vodka cho Vương Mộng Nam chỉ là vì muốn dùng rượu giá trừng phạt việc cô ta cứ quấn lấy anh lúc trước mà thòi.
Nhưng anh cảm thấy Vương Mộng Nam không thường uống rượu, hoàn toàn không biết ly Vodka đó là giả vì thế mất đi hứng thú “giao lưu” với cô ta.
Hả?
Thấy vậy, Vương Mộng Nam cau mày, có cảm giác bản thân bị đùa cợt.
Điều này khiến cô ta rất không vui!
Cô ta theo dấu Tân Tranh đến đây, một mặt là vì lúc trước bị Tân Tranh trêu đùa trong phỏng thấm vấn ở đồn cảnh sát.
Ngoài ra, cô ta đã dùng các mối quan hệ trong quân đội cũng không thể tra ra được hồ sơ về Tân Tranh, điều này khiến cô ta vô cùng kinh ngạc. Cô ta muốn xác định rốt cuộc anh có phải là bộ đội “Lợi kiếm” tiếng tăm lừng lẫy hay không.
Quan trọng hơn là cô ta muốn biết một người thân là bộ đội tinh anh như Tân Tranh tại sao lại có quan hệ với Trương Bách Hùng.
Với cô ta mà nói, Tân Tranh vô cùng bí ấn khiến cô ta muốn tìm hiểu.
Mặc dù cô ta cảm thấy mình bị Tân Tranh đùa bỡn nhưng Vương Mộng Nam không có hành động quá khích mà chỉ rót cho mình thêm một ly Vodka nữa, chuẩn bị uống một mình như Tân Tranh.
Điều này khiến những người đàn ông quan sát Tân Tranh và Vương Mộng Nam cảm thấy kỳ lạ, không biết hai người đang làm gì, nhưng bọn họ cũng không vội hàng động mà chỉ tiếp tục quan sát.
Cùng lúc đó lại có ba người nữa đến Dovvntempo bar.
Khác với Tân Tranh và Vương Mộng Nam, dẫn đường cho ba người này không phải phục vụ mà là một người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên này dường như là quản lý cấp cao của quán bar Quốc Vương, tất cả các phục vụ nhìn thấy đều phải khom lưng chào hỏi.
Người đàn ông trung niên làm như không thấy mà chỉ tận chức tận trách dẫn đường cho ba vị khách, ông ta nhiệt tình tươi cười như thế nô tài đang hầu hạ chủ nhân trong các bộ phim cung đình thời nhà Thanh.
“Cậu Hoàng, hôm nay mặc dù không phải cuối tuần nhưng trong sảnh cũng có rất nhiều cô gái xinh đẹp”.
Người đàn ông trung niên là một trong những quản lý của quán bar Quốc Vương, ông ta vừa dẫn đường, vừa cung cúc nói chuyện với một thanh niên ở bên cạnh.
Người thanh niên khoảng 20 tuổi, cả người mặc hàng hiệu, tay trái đeo đồng hồ Patek Philippe, tay phải đeo vòng tay gồ sưa Hoàng Hoa Lê.
Hai món đồ đó cộng lại giá phải hơn triệu tệ!
Nhưng đây không phải lý do khiến người đàn ông trung niên cúc cung tận tụy như vậy.
Quán bar Quốc Vương là quán bar đạt chuẩn hạng 1 duy nhất ở Đông Hải, không hiếm những cậu ấm cô chiêu lắm tiền nhiều của đến nơi này chơi, người đàn ông trung niên tiếp xúc không ít với họ nhưng chưa từng có thái độ kính cẩn như hiện tại.
Nhưng hôm nay ông ta phá lệ bởi bố của cậu Hoàng mà ông ta nhắc đến là người có máu mặt trong thương giới ở Đông Hải, miên cưỡng được xếp vào giới thượng lưu, quan trọng hơn là cậu chủ Lương Bác một cậu ấm có tiếng ở Đông Hải.
Hơn nữa ông ta nghe nói bố của Lương Bác là bạn tốt với Trương Bách Hùng – ông chủ của quán bar Quốc Vương, đồng thời cũng là người tiếng tăm lừng lẫy ở Đòng Hái, thậm chí còn có tin đồn rằng Lương Bác đang theo đuổi con gái Trương Hân Như của Trương Bách Hùng.
Hôm nay, Lương Bác dẩn theo một đám cậu ấm đến quán bar Quốc Vương tìm vui, cậu Hoàng là một trong những người đi cùng.
Vốn Lương Bác đã thuê một căn phòng xa hoa bậc nhất ở tầng thượng nhưng cậu Hoàng lại câm thấy “đám hoa cỏ ven đường” quỳ gối trước đồng tiền đó quá nhạt nhẽo vì thế xuống dưới săn con mồi.
“Gái xinh thì không ít, nhưng ngoại trừ đám hầu rượu, phẫu thuật, trang điểm lòe loẹt, nhìn không rõ mặt thì còn mấy người xứng với hai chữ “xinh đẹp”?”
Hoàng Giai Vĩ hoàn toàn không nể mặt người quản lý trung niên của quán bar Quốc Vương, gã quét mắt nhìn khắp đại sảnh.
Hử?
Ngay sau đó Hoàng Giai Vĩ đã nhìn thấy Vương Mộng Nam mặc bộ quần áo thể thao, ánh mắt gã sáng lên.
“Cậu Hoàng, người đẹp đó xứng với hai chữ “xinh đẹp” rồi chứ?”