*Chương có nội dung hình ảnh
Bên tai vang lên giọng nói của Trương Hân Như, sắc mặt của ba tên to con ngồi trong xe bao gồm cả mặt sẹo đều biến đổi!
Trong đó, tên lái xe bởi vì quá khiếp sợ mà hai tay run lên, khiến ô tô thoáng loạng choạng dữ dội một hồi, thiếu chút nữa chệch ra khỏi con đường.
ô tô thiếu chút nữa không khống chế được, nhưng mặt sẹo và mấy tên to con khác không chút lay động, mà kinh ngạc nhìn Trương Hân Như.
Người có tên, cây có bóng.
Thân là một ông lớn ở Đông Hải, Trương Bách Hùng ở vùng tam giác Trường Giang thậm chí là cả thế giới ngầm của Hoa Hạ cơ hồ đều được mọi người biết đến.
Đặc biệt, sự trỗi dậy đã thành huyền thoại của ông ta và câu nói “trắng đen có thể hỗn độn, tình nghĩa phải rõ ràng” được lưu truyền rộng rãi.
Ba người mặt sẹo đều là thủ hạ của Lưu trọc, cũng xem như người trong giới ngầm, đối với uy danh của
Trương Bách Hùng như sấm bên tai.
Đêm nay bọn họ nghe theo chỉ thị của Lưu trọc mà bẳt người, chỉ nhìn ảnh chụp của Trương Hân Như chứ hoàn toàn không biết gì về thân phận của cô.
Giờ phút này nghe Trương Hân Như nói về thân phận của mình là con gái Trương Bách Hùng, trực tiếp dấy lên một làn sóng dữ dội trong lòng chúng!
“Xem ra các người đều biết bố tôi”.
Nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của ba người bọn họ, nỗi sợ hãi trong lòng Trương Hân Như giảm đi một chút, giọng nói của cô cũng bất giác lớn hơn: “Tôi khuyên các người hiện tại lập tức đưa tôi trở về, tôi sẽ xem như
chưa từng xày ra chuyện gì. Nếu không để bô’ tôi biết mấy người bắt cóc tôi, tỏi cam đoan cho dù các người có chạy đến chân trời góc bể, bô’ tôi cũng không tha cho đâu!”
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
">
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!