Tuy gã béo nhìn vô cùng xấu xí, nhưng Đỗ Long sau khi dùng dịch vụ nhận dạng mặt người trên Google đã tìm ra thân phận thực sự của gã, đó chính là một nhân vật rất có thế lực trong ngành xây dựng tỉnh Thiên Nam, Tổng giám đốc Tập đoàn Thần Húc, tên là Chu Tân Hoa.
Gã béo Chu Tân Hoa thường xuyên xuất hiện trên báo chí và truyền hình nên Đỗ Long dùng hình ảnh khuôn mặt mà hắn chụp trộm được, tìm kiếm ở trên mạng thì nhanh chóng tìm ra lai lịch của gã. Không ngờ gã béo này lúc bình thường thì đĩnh đạc oai vệ, nhưng dưới lớp vỏ ngoài hào nhoáng bóng bẩy đó lại là thứ tính cách xấu xa đê tiện đến như vậy.
Đỗ Long không kỳ thị người đồng tính, nhưng lại vô cùng khinh bỉ thứ giao dịch mua bán này. Trong mắt Đỗ Long, Chu Tân Hoa chẳng khác nào một gã khách làng chơi bỏ tiền mua dâm.
Chu Tân Hoa bị Đỗ Long dùng thủ pháp đặc biệt làm cho mê man đi, tay Đỗ Long tiếp tục xoa bóp trên đầu Chu Tân Hoa, rồi đột nhiên ấn mạnh lên huyệt thái dương của gã, Chu Tân Hoa liền rơi vào một trạng thái nửa tỉnh nửa mê.
- Tổng giám đốc Chu, vừa rồi nói chuyện với Cục trưởng Lâm thuận lợi chứ?
Đỗ Long khẽ thì thào bên tai Chu Tân Hoa.
Trên mặt Chu Tân Hoa lộ ra nụ cười hài lòng, môi khẽ động đậy, lẩm bẩm nói:
- Rất thuận lợi, công trình nhà xã hội đó cơ bản đã giải quyết xong!
Đỗ Long nói:
- Cục trưởng Lâm cũng chẳng phải kẻ tầm thường, chắc ông ta lại đòi ăn đậm lắm?
Chu Tân Hoa nghe Đỗ Long nói vậy, nói vẻ khinh thường:
- Đồ cáo già ăn thịt người không nhả xương đó, không bao giờ biết đủ cả. Lão mở miệng đòi 5%. Mẹ kiếp, tất cả công trình lên đến mấy tỉ tệ, lão cũng không sợ ăn tham chết nghẹn sao.
Đỗ Long cười lạnh nói:
- Chỗ dựa của lão sắp nghỉ rồi, lão cũng chuẩn bị cao chạy xa bay rồi, trước khi chạy phải vơ vét một chuyến cho đầy túi. Có lẽ cả nhà lão đều đã bỏ ra nước ngoài cả rồi.
Chu Tân Hoa lầm bầm nói:
- Đương nhiên rồi, tên quan nào dám thò tay đòi tiền mà không chuẩn bị sẵn đường rút? Thủ tục cho con trai lão di cư sang Canada đều do anh giúp làm cho cả. Con cáo già đấy vẫn muốn kéo anh cùng thuyền với lão, nhưng anh đâu có ngốc như vậy...
Được Đỗ Long dẫn dụ, Chu Tân Hoa nói ra rất nhiều, cuối cùng Đỗ Long rót cho gã một ly rượu vang, lấy ống hút cho hút, chẳng mấy chốc mà đã hút cạn hai chai rượu vang, nằm ngủ say mèm.
Đỗ Long nhanh chóng dọn dẹp phòng, lau xóa tất cả những chỗ hắn đã tiếp xúc vào, sau đó cầm lấy 5000 tệ mà Chu Tân Hoa đặt trên bàn, trước khi rời đi còn treo tấm biển “Miễn làm phiền” ra ngoài cửa.
Đỗ Long nhanh chóng rời khỏi Trung tâm giải trí Hạo Thiên, 5000 tệ hắn để lại trong tủ quần áo của gã nhân viên đã tráo đổi thân phận với hắn.
Lúc quay về nhà, Đỗ Long còn hái ít lá bưởi, nấu nước tắm rửa sạch sẽ mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Rồi hắn quay vào ngồi trước màn hình máy tính, tìm kiếm thông tin về nhà ở xã hội của thành phố Ngọc Minh, phát hiện thành phố Ngọc Minh chuẩn bị thực hiện một kế hoạch xây dựng nhà ở xã hội mới, tiền đầu tư giai đoạn 1 đã lên tới 500 triệu, tổng vốn đầu tư lên tới 6 tỷ, đó quả thực là một kế hoạch vô cùng to lớn.
5% của 500 triệu đã là 25 triệu tệ, nếu là 6 tỷ... Đỗ Long cũng không khỏi thầm rùng mình, thảo nào mà gã béo Chu Tân Hoa gọi Lâm Diễm là con cáo tham lam ăn không biết no.
Gã béo Chu Tân Hoa đã được Lâm Diễm tiết lộ cho biết giá thầu thấp nhất, cũng như lời hứa hẹn của ông ta, nếu không có gì bất ngờ thì công trình nhà ở xã hội kia sẽ nằm trong tay của Chu Tân Hoa.
Ngay sáng sớm hôm sau, Đỗ Long đã thông báo tin này cho Chủ tịch thành phố Mã Quang Minh. Mã Quang Minh hừ một tiếng trong điện thoại, nói:
- Thảo nào lão nhiệt tình thúc đẩy kế hoạch này như vậy, đòi hỏi phần trăm cao như vậy, nhà xây ra chắc chắn sẽ là nhà bê tông cốt tre. Việc này tôi sẽ xử lý, cậu tiếp tục điều tra, tốt nhất là tìm được chứng cứ cụ thể gì đó.
Đỗ Long tiếc nuối nói:
- Cơ hội hôm nay vốn dĩ rất tốt, đáng tiếc là không có thiết bị chuyên nghiệp, dùng điện thoại chỉ chụp được mặt của gã béo Chu Tân Hoa, không chụp được Lâm Diễm.
Mã Quang Minh nói:
- Việc này cậu tự nghĩ cách, cẩn thận, đừng để bọn chúng bắt được. Tình thế hiện nay là địch không động ta cũng không động, làm tốt việc của mình, ngồi quan sát biến động tình hình. Để cho mấy con tép đó nhảy nhót thêm mấy ngày cũng không sao.
Gọi điện xong, Đỗ Long hẹn Hạ Hồng Quân ra. Anh ta cũng đã xin thôi việc ở Khách sạn Kim Long, chuyên tâm chuẩn bị thành lập Công ty vệ sĩ, nghe nói anh ta đã gọi mấy người bạn mình lại, chuẩn bị làm ăn lớn.
Đỗ Long nói:
- Chuyện làm thủ tục anh mời luật sư làm giúp là xong, chuyện này quan trọng nhất là quan hệ, mà thứ này anh chẳng thiếu, tôi cũng chẳng thiếu, bởi vậy chúng ta không cần lo lắng. Việc điều tra Đổng Kỳ Cương của anh thế nào rồi? Tối hôm qua tôi đã bắt giam con trai lão ta rồi.
Hạ Hồng Quân cười nói:
- Sáng sớm nay gã đã được thả ra rồi, nghe nói là phóng thích chờ xét xử, nhưng tôi thấy chẳng khác nào tuyên bố vô tội thả ra. Căn cứ vào kết quả điều tra theo dõi mấy ngày vừa rồi của tôi, lão Đổng Kỳ Cương đó có năm chỗ ở tại thành phố Ngọc Minh, đều đứng tên của mấy người họ hàng của lão. Lão ít nhất bao ba em sinh viên làm bồ nhí, hơn nữa còn có quan hệ rất mờ ám với MC nổi tiếng của Đài truyền hình thành phố Ngọc Minh Dương Ngọc Hàm, chúng tôi đã chụp được không ít ảnh, nếu anh cần thì để tôi đưa cho.
Đỗ Long nói:
- Chỉ mấy thứ đó chưa lật đổ được lão đâu, còn có phát hiện gì nữa không?
Hạ Hồng Quân nói:
- Chúng tôi nghe được rất nhiều lời đồn về Đổng Kỳ Cương. Lão này lấy cớ khống chế dư luận, moi tiền của rất nhiều doanh nghiệp và cá nhân, ví dụ như năm kia Công ty thép Ngọc Minh có sự cố nồi hơi, chết mười mấy người, nghe đồn Đổng Kỳ Cương đã nhận của Công ty đó 1 triệu tiền bịt miệng dư luận, bởi vậy nên giới truyền thông của thành phố Ngọc Minh tuyên truyền rất ít về vụ việc này.
Đỗ Long nói:
- Những lời đồn này không có tác dụng, đối phó với hạng tham quan này phải có chứng cứ xác thực mới được.
Hạ Hồng Quân nói:
- Chuyện như thế này muốn có chứng cứ xác thực thì phải dùng các biện pháp đặc biệt, anh là cảnh sát, anh có dám làm như vậy không?
Đỗ Long nói:
- Bởi vì tôi là cảnh sát, bởi vậy có lúc vì chính nghĩa, bất đắc dĩ phải làm một vài việc vi phạm quy định. Anh có kế hoạch gì không?
Hạ Hồng Quân cười nói:
- Anh nói như vậy thì tôi yên tâm rồi. Tôi còn đang lo lúc tôi đột nhập vào nhà người ta tìm chứng cứ giúp anh, anh lại tiện tay bắt luôn tôi đi tù cũng nên.
Đỗ Long cười nói:
- Nếu tôi mà có khả năng đó thì tôi đã sớm đi làm rồi. Nói xem, có phải anh đã có mục tiêu gì rồi không?
Hạ Hồng Quân gật gật đầu, nói:
- Tiền tham ô và sổ sách ghi lại việc nhận đưa hối lộ, bọn chúng chắc chắn không dám để ở trong nhà. Căn cứ vào manh mối thu được qua mấy ngày theo dõi vừa rồi, trong số năm nơi ở của Đổng Kỳ Cương, có hai chỗ con trai lão đã từng tới ở, bởi vậy có thể loại trừ. Có một nơi Đổng Kỳ Cương gần đây đã dẫn một cô sinh viên đến, bởi vậy cũng có thể loại trừ. Còn hai chỗ thì một chỗ quá xa hoa, hơn nữa lại cách xa trung tâm thành phố, khó có khả năng là nơi cất giấu tang vật. Chỗ cuối cùng ở khu Bạch Hoa, tuy chỉ là một căn hộ nhỏ có hai phòng ngủ, nhưng so với những căn hộ lớn thì lại đáng nghi hơn nhiều.
Đỗ Long quả quyết:
- Chắc chắn là căn hộ hai phòng ngủ đó rồi. Anh chuẩn bị bao giờ đi xem.
Hạ Hồng Quân cười nói:
- Hôm nay tôi định đi xem!
Đỗ Long hai mắt sáng rực:
- Tôi cũng đi!
Hạ Hồng Quân nghĩ một lát, nói:
- Cũng được, anh là chuyên gia điều tra, khả năng quan sát có lẽ khá hơn tôi, cùng đi sẽ hiệu quả hơn.
Đỗ Long đứng lên, nói:
- Có cần chuẩn bị gì không? Tôi rất muốn bây giờ có thể đi luôn.
Hạ Hồng Quân lắc đầu:
- Làm gì mà hưng phấn đến vậy, không có việc gì thì về nhà ngủ đi. Dụng cụ tôi sẽ tự chuẩn bị đầy đủ, đợi tối tôi gọi anh là xong