(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Nửa tháng sau
Lê Gia kéo rương hành lý, thần sắc thoải mái tươi tắn mở cửa nhà mình đi vào. Đặt rương hành lý xuống, còn chưa kịp bật đèn, giây tiếp theo, nàng đã bị một cái bóng xông tới ôm lấy, hơn nữa còn bị nhấc lên dựa vào cánh cửa sau lưng. Nàng bị người nọ ôm gắt gao vào trong ngực.
Trong nhà tối đen không có ánh sáng, làm Lê Gia không có cảm giác an toàn.
Nàng nhẹ tránh đi, nhưng đôi tay ôm lấy nàng kia lại càng chặt. Hơi thở quen thuộc vờn quanh Lê Gia.
Phiêu đãng bên ngoài lâu như vậy nàng giống như cũng bắt đầu có loại cảm giác tâm an.
Trong bóng đêm Lê Gia kêu hắn: “Viêm Cam Đường” Âm thanh trầm thấp đáp lại Lê Gia:“Vâng?”
“Chúng ta ở bên nhau đi”
“Về sau em chính là bạn trai của chị.”
Đáp lại Lê Gia chính là nụ hôn không màng tất cả của Viêm Cam Đường.
Hắn hung hăng hôn lấy Lê Gia.
Tay cũng bắt đầu đi theo cởi bớt quần áo trên người Lê Gia. Tất cả động tác đều không quá vội vàng.
Chờ khi hai người toàn thân trần trụi hôn môi, Viêm Cam Đường nhấc
vòng eo Lê Gia lên, động người một cái, tiến vào nơi ngon ngọt vô bờ. Hắn hôn môi nàng, nhẹ giọng nỉ non: ” Em yêu chị, Lê Gia”
HẾT.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");