(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Đoàn tàu vẫn tiếp tục đi, tới ngày thứ ba là tới đồng bằng Tây Xibia. Lâm Hiến mở mắt ra là có thể thấy một mảnh xanh lam lấp lánh của hồ Baikal. Anh nằm nhoài trước cửa sổ, như muốn hòa chính mình vào trong đó.
Núi rừng xanh um thi thoảng lọt vào mắt, cả một ngày Lâm Hiến đều nằm trong màu xanh đó.
Mà Yuri thì luôn ngủ, y như lúc trước, bỏ lỡ hồ Baikal, bỏ lỡ đường sắt ở Slyudyanka, cả ngày không ăn gì, chỉ yên tĩnh ngủ thẳng tới đêm.
Lần này Lâm Hiến không đi quấy rầy ý, có chỗ nào đó không đúng, ý nghĩ này quanh quẩn trong lòng anh.
Ngay lúc anh muốn nghĩ sâu hơn, cơn đau dạ dày đột nhiên kéo tới, đánh anh không kịp đề phòng ngã xuống đất.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");