Cân Cả Thiên Hạ

Chương 41




72 đầu mục, dẫn theo thành viên riêng của mình phân tán ra khắp nơi, bay lượn đầy trời, người dân mới bị trận chiến lúc trước hù cho, bây giờ lại thấy quá nhiều nguyên anh tu sĩ vậy thì càng run sợ hơn.

Xuân Đức nhìn thấy 3 người lúc trước lấy hắn làm cục thịt quảng cho cẩu rồi nhân cơ hội chạy mất tích, bây giờ lại còn dám quay lại nhìn cuộc vui,chiến lực hắn càng mạnh thì lục giác mọi thứ càng mạnh hơn rất nhiều nên tóm 3 cọn muỗi kia không thành vấn đề. hắn đạo với tiểu Y

" Muội muội, ở đây xem nhé, ta đi bắt 3 con chuột dám mưu hại huynh muội chúng ta"

"Vâng, ca ca"

Nói xong Xuân Đức biến mất ngay tại chỗ, không bao lâu sau hắn lại xuất hiện, tiện tay vứt 3 người xuống đất.

3 người trên mặt đất run như cầy sấy, bọn họ sợ hãi vì không biết điều gì đang xảy ra, ba người bọn họ từ xa nhìn về tới nơi này cũng không phải là thiện tâm gì mà muốn xem cuộc chiến thuần túy là vui vẻ mà thôi, rồi ba người bị sức mạnh khủng bố chế trụ rồi bị bắt tới đây.

Giờ bọn họ nhìn về phía thanh niên mặc cả người là tử sắc kia đầy sợ hãi.

Vũ Y đạo:

" Ca ca mấy người này tính sao? " nói xong nàng cầm con dao nhỏ lướt qua cái cổ của mọi người. Nhìn muốn bao nhiêu ngây thơ thì có bấy nhiêu ngây thơ, nhưng khiến tất cả mọi người lạnh run.

Xuân Đức đạo: " tạp ngư thôi, hỏi xem coi bọn họ là người nào xong rồi lấy máu ra làm tiệc tối, ta còn phải qua gia tộc bọn họ hỏi thăm sức khỏe một chút "

Mọi người ở đây thấy 2 huynh muội này nói chuyện mà khiến nhiệt độ cũng giảm vài độ. Nhìn thấy tên lâu la hút máu tên thiếu chủ của địa ngục môn ba người lại cảm thấy khí lạnh từ chân lên đầu, nàng lúc trước lấy đám Xuân Đức làm mồi câu bỗng nhiên khóc lên,

“Đừng lấy máu ta, ta sợ đau lắm, máu ta không hề ngon chút nào, với ta cũng không làm gì các ngươi mà tại sao muốn ăn ta cơ chứ, hu hu hu hu. Với uống máu ta xong bị ngộ độc đó, đau bụng đi ngoài suốt năm trời luôn...”

Xuân Đức cười khẩy " Các ngươi đổ nước bẩn lên người chúng ta rồi chạy trốn, nếu không phải bọn ta có chút công phu thì đã phơi thây nơi đây rồi đâu còn đứng ở đây. Thôi không lằng nhằng nữa, nói các ngươi là người nào? gia tộc gì? đang chuẩn bị đi đâu? "

" Vị đại nhân này chúng ta là người của Diệp gia, gia tộc ở trong hoang man địa cực, đây là tam tiểu thư và nhị tiểu thư nhà chúng ta, chúng ta bây giờ đang đến Trương gia ở Thiên Long Đế Quốc, hai vị tiểu thư còn là học viên của Thiên Long Học VIện"--Lão giả thành thật đạo

Nghe Trương gia ở Thiên Long Đế quốc hắn thấy một cổ dự cảm không lành, chuẩn bị sắp có tình tiết máu chó sắp diễn ra, hắn đao

" Các ngươi tới trương gia làm gì? "

"Chúng ta tới thăm Đại tỷ á, tỷ của ta lấy đại thiếu gia của Trương gia"-- Nhị tiểu thư Diệp thanh thanh trả lời.

Đậu đen rau má, biết ngay mà, hắn dự cảm không lành là đây, móa,2 nàng này lại có quan hệ dây mơ rể má với mình đây, dù sao cũng tính 1/4 cái người nhà nha.

Lúc này Vũ Y bồi thêm câu làm hắn muốn lấy băng dính bịt cái miệng nhỏ này lại." Trương Gia ở Thiên Long Đế Quốc không nhầm là gia tộc của ca ca mà " -- Nàng manh manh trả lời.

Xuân Đức cốc đầu nàng một phát đạo " Tiểu hài tử biết cái gì cơ chứ, yên lặng cho người lớn nói chuyện nào".

Vũ Y ôm đầu đáng thương nhìn ca ca của nàng, không biết nàng nói sai gì à.

Trông nàng manh manh như thế, Xuân Đức có chút áy náy, dù sao nàng còn nhỏ mà, ngốc ngốc chút sau này lớn lên có lẽ sẽ bớt. Hắn lấy tay xoa đầu nàng, bế nàng lên đạo

" Ca ca quá tay, không giận, ăn kẹo đi bảo bảo " thấy ca ca không hung không hung,với nàng nữa nàng lại bắt đầu cười khúc khích nhận cây kẹo mà mút.

"Ngươi là người của Trương gia" -- tam tiểu thư lên tiếng

Xuân Đức đạo " Đúng nhưng gia tộc ta là người của gia tộc nhỏ thôi, còn ngươi nhắc tới kia chắc là đại gia tộc Trương gia rồi, thôi gặp nhau thì hữu duyên ta cho các ngươi món quà. khụ khụ"

Ba người thấy tên này thay đổi cũng quá nhanh đi, mới hung thần ác sát định lấy huyết ba người làm nước giải khát bây giờ thì lại thân thiết vậy, khiến ba người không kịp phản ứng, tam tiểu thư mặc dù nghi hoặc nhưng người ta không chịu nhận cũng đành chịu.

Đúng lúc mấy người hỏi thăm nhau thì có một tên nguyên anh bay lại đạo:

" thưa bang chủ, ở thành chủ phủ có một lão giả tu vi nửa bước luyện hư cảnh, các thành viên đánh không lại mong bang chủ ra tay."

" Không ngờ cái thành này có cả luyện hư cảnh" hắn kinh ngạc đạo. " Được rồi đợi một chút, có người giúp các ngươi khiến tên kia bốc hơi" hắn triệu hoán ra Xà yêu thì thấy con rắn mập này còn đang ngủ chảy nước miếng, bị đánh thức nó chửi ngay và luôn

" đứa nào mắc dịch phá vỡ mộng đẹp của bản thần hả, cút ra đây cho ta "

Xuân Đức dùng 2 ngón tay bóp cái má con xà nhân này đưa lên trước mặt, Xuân Đức tà ác đạo " ta làm đấy, ý kiến lên phường, bây giờ có việc cần ngươi, bây giờ là ngươi thích, tình cảm hay phải thê thảm mới chịu đi"

Xà Yêu nhìn Xuân Đức nói một cách rụt rè " Ta đi, đi là được chứ gì, làm gì đáng sợ như vậy chứ"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.