Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1522: Đế cảnh lại thì làm sao




[ Lưu Ý: Có nhiều đạo hữu sẽ thắc mắc vì sao Long Sát và Nguyên Ma cũng có thể mạnh lên được hay vì sao khi Xuân Đức tấn cấp thì hai người kia cũng mạnh lên theo. Mình xin giải thích thế này:

Long Sát cùng Nguyên Ma sở hữu thân thể là Hỗn Độn Thiên Thủy cùng Hỗn Độn Cương Phong có điều do linh hồn hai người có hạn nên hiện tại chỉ có thể phát huy ra một phần thực lực của thân thể.

Vì thì muốn cho hai người mạnh lên:

- 1 là phải để bọn hắn cắn nuốt sinh linh để vừa tăng linh hồn vừa tăng cường thân thể.

- 2 là Xuân Đức phải mạnh lên. Nên nhớ Xuân Đức có mối liên hệ với 3 người Ảnh, Sát, Ma. Linh hồn ba người kia liên quan trực tiếp với Xuân Đức và ngược lại. Bên trong linh hồn của Xuân Đức cất chứa “ Sát tinh” là nguồn gốc linh hồn của Long Sát, cất chứa “Ma tinh” là nguồn gốc linh hồn của Nguyên Ma, cất chứa “Ma niệm” là bản mệnh của Bóng Ảnh. Vì vậy khi Xuân Đức lớn mạnh linh hồn thì ba người kia linh hồn cùng vì đó mà tăng lên.

Linh hồn lớn mạnh thì có thể phát huy ra càng nhiều tiềm năng của thân thể, đến đây mọi người đã rõ chưa rồi chứ ạ.]

- --o0o---

Quả nhiên, sau khi một chiêu “ Phong Nguyệt” qua đi, ở bên trên mặt đất liền trống trơn không thấy một ai nhưng ngay lúc Xuân Đức định chửi cho Nguyên Ma một trận thì từ bên dưới lòng đất bay lên đại lượng bóng người.

Nhìn sơ qua có đến hai mươi người, trong số đó có người quen của Xuân Đức là Ngưng Sát cùng Diệp Yến. Về phần những kẻ còn lại hắn không biết một ai.

Có điều Xuân Đức thì biết hai người kia nhưng hai người kia lại không biết hắn, đơn giản bởi vì lúc hắn gia nhập Diệu Linh Thánh Tông là dùng diện mạo giả, còn bây giờ thì hắn dùng diện mạo thật của bản thân.

Quan sát hai mươi người trước mắt, Bóng Ảnh nói:

“ Có đến ba tên Tinh Đế Cảnh, hai tên vừa bước vào trung kỳ, một tên đã là hậu kỳ, xem ra có chút khó giải quyết rồi đây đại ca.”

Xuân Đức gật gật đầu nói:

“ Có điểm khó giải quyết thật nhưng mà đám kia chạy được chứ những người khác làm sao chạy.”

Ở đối diện, mấy tên Tinh Đế Cảnh cường giả nghe được cuộc đối thoại của Xuân Đức cùng với Bóng Ảnh thì nhíu mày thật chặt.

Lúc này một lão già mặc áo màu vang, đầu đã không có tóc, ánh mắt lão ta như con rắn độc nhìn chằm chằm Xuân Đức nói:

“ Ngươi đã có gan đắc tội với Thần Thánh thế gia chúng ta vậy có dám xưng tên ra không?”

Nghe vậy thì Xuân Đức cười lạnh nói:

“ Nói ra để sau này các ngươi tiện trả thù à, ta lại cũng không có ngu như ngươi. Chúng ta vốn cũng không có cừu oán gì, vậy mà đám các ngươi cứ năm lần bảy lượt tới giết ta, ngươi nói là nên tính món nợ này thế nào đây?”

Lão giả kia nghe vậy thì giận quá thành cười, hắn lạnh lẽo nói:

“ Hừ, ngươi không nói thì tưởng rằng lão phu không thể điều tra ra sao, một khi điều tra ra thì toàn bộ thế lực của ngươi đều phải chết.”

Lão giả vừa nói xong thì một tên to con đứng ở bên cạnh cũng là giận dữ nói:

“ Không cừu không oán, ngươi giết nhiều người của gia tộc chúng ta như vậy còn nói không cừu không oán, ngươi lại còn muốn bàn giao, ta còn muốn hỏi ngươi làm sao bàn giao đây. Người giết nhiều người của gia tộc ta như vậy, lại còn đã thương hai vị thiếu chủ, các ngươi là lấy cái gì ra bàn giao hay vẫn là lấy mạng ra đền.”

Xuân Đức nghe đối phương nói lý thẳng khí hùng như vậy thì kinh ngạc, hắn lúc này hỏi lại một câu:

“ Thế các ngươi không bày ra cái trò mèo này thì sẽ có người chết sao? Là các ngươi có lỗi trước hay là bọn ta có lỗi trước, bây giờ các ngươi lại đổ mọi trách nhiệm lên đầu ta.”

Đúng lúc Xuân Đức đang nói chuyện thì lão giả có tu vị Tinh Đế Cảnh thất trọng đột nhiên la hoảng lên.

“ Chết tiệt, trong không khí có độc.”

Xuân Đức biết ám chiêu của mình đã bị phát giác, hắn cũng không giả bộ nữa, hắn nói nhanh:

“ Ảnh phụ trách lão già kia, lão tam lão tứ phân biệt hai người còn lại, về phần đám lâu nhâu kia không cần quan tâm.”

Xuân Đức còn chưa nói hết câu thì ba người Bóng Ảnh, Long Sát, Nguyên Ma đã đồng thời bay lên, giết về phía ba tên Tinh Đế Cảnh.

Cùng lúc này Xuân Đức sử dụng “Thiên Độc Long-Nhẫn” triệu hồi ra Thiên Độc Long cùng Túy Phù Dung.

Ngay khi Xuân Đức vừa kích hoạt hai năng lực này của “Thiên Độc Long-Nhẫn”, hắn cảm thấy bên trong thân thể long nguyên thoáng cái hàng tới đáy cốc, linh hồn lực trực tiếp tiêu hao ba phần.

Cùng lúc này ở bên trong thiên địa thoáng cái xuất hiện ba con Thiên Độc Long khổng lồ, hình thể con nào cũng như tòa núi lớn, diện mạo dữ tợn cực kỳ, cả người bọn nó tản mạn ra hung sát chi khí.

Đồng thời từ trên đại địa đột nhiên tách ra một cái mầm cây, cái cây kia lúc đầu chỉ to bằng ngón út nhưng sau một khắc liền hóa thành khổng lồ, cao hơn mấy trăm mét, ngay khi bông hóa kia biến lớn thì cả thân thể nó tản mạn ra tinh quang màu tím huyền ảo.

Ba tên Tinh Đê Cảnh cường giả đang chiến đấu với mấy người Bóng Ảnh, Long Sát cùng Nguyên Ma sau khi tiếp xúc với ánh sáng màu tím của Túy Phù Dung phát ra thì sắc mặt đại biến

“ Đây là thứ quỷ gì vậy mà trực tiếp giam cầm 3 thành lực lượng của ta.”--- Một tên Tinh Đế Cảnh tứ tầng đang chiến đấu với Long Sát la hoảng. Vốn hắn đã bị trúng độc của Xuân Đức khiến cho chiến lực phát ra đã không toàn vẹn, hiện giờ còn bị áp chế đến từ Túy Phù Dung thì hoàn toàn lâm vào trạng thái bị đánh.

Hắn vừa la lên thì một người khác đang chiến đấu với Nguyên Ma cũng thất thanh nói:

“ Thứ chết tiệt này vậy mà đang hấp thu đi máu cùng ma nguyên bên cơ thể ta.”

Nghe hai tên kia là lên thì lão giả đang chiến với Bóng Ảnh gầm lên:

“ Còn không nhanh hủy nó đi, ở đó mà chít chít méo mó cái gì.”

Được lão giả cảnh tỉnh, hai người kia lập tức muốn dứt ra khỏi chiến đấu, trước tiên tiêu diệt cái cây quái dị phía bên dưới nhưng mà ý tưởng tốt đẹp, thực tế phũ phàng,

Long Sát cùng Nguyên Ma không khác gì keo dán chó dứt thế nào cũng dứt không ra.

Có điều ba người bọn hắn dứt không ra nhưng vẫn còn những người khác mà, nơi đây còn 17 người nữa, trong đó có đến 12 tên là Thần Vương Cảnh hậu kỳ, một tên là trung kỳ, còn lại bốn người khác thì tu vi không đáng nhắc tới.

Vốn dĩ 12 tên Thần Vương Cảnh cầm chân ba con Thiên Độc Long cũng không phải việc gì khó, lúc này nghe được lão giả kia hét thì liền có hai người xông lại Túy Phù Dung dùng hung khí hung hăng đánh xuống.

Xuân Đức thấy thế cũng không có ngăn cản, hắn cũng muốn nhìn xem cây Túy Phù Dung kia khả năng kháng vật lý thế nào.

Nhưng mà để Xuân Đức thất vọng rồi, khi hai tên Thần Vương Cảnh kia vừa tiến tới gần Túy Phù Dung thì bông hoa chưa nở kia đột nhiên rung lên một cái, từ bên trong bông hoa truyền ra một âm thanh nhẹ nhàng vô cùng.

Hai tên Thần Vương Cảnh vừa nghe được âm thanh này thì liền từ trên trời rơi xuống phía dưới đất.

Xuân Đức thấy vậy một màn thì kinh ngạc nói:

“ Làm sao còn có năng lực mộng mị nữa, cái hệ thống phụ trợ của lão Huyễn như cứt, năng lực mạnh thế này mà không thống kê đi ra.”

Nói đến cuối thì Xuân Đức lại mắng Vô Địch một câu. Những nhớ tới điều gì, Xuân Đức lúc này sử dụng tâm linh truyền âm nói:

“ Lão nhị, lão tam, lão tứ, ba người bọn đệ cứ câu giờ như vậy, không được đánh quá mức để đám kia kinh sợ mà chạy mất, giả vờ cũng bị Túy Phù Dung của ca gây suy yếu đi,đợi 5 phút đến lúc hoa nở, khi đó có thể bắt được ba tên nay.”

Ba người Bóng Ảnh, Long Sát cùng Nguyên Ma nghe vậy thì ngay lập tức thi hành, giả vờ bản thân cũng bị ảnh hưởng bởi ánh sáng màu tím từ Túy Phù Dung, không những thế, bọn họ còn tỏ vẻ yếu thế để cho ba người kia chiếm thượng phong nữa.

Về phần Xuân Đức thì đang giả vờ thao túng mấy con Thiên Độc Long cùng Túy Phù Dung mà không thể rảnh tay tham chiến.

Nói hắn giả vờ thì cũng không không hoàn toàn như vậy, thực tế hắn vẫn luôn đang khống chế mấy con Thiên Độc Long cùng Túy Phù Dung.

Hắn phát hiện một điều, ba con Thiên Độc Long sau khi đã gọi ra thì cũng không cần linh hồn lực duy trì nhưng Túy Phù Dung thì liên tục hấp thụ linh hồn lực của hắn, Xuân Đức đoán chừng nó liên tục hấp thu như vậy là để chờ đến lúc nở hoa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.