Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1481: Ba con chuột cắn nhau




[Lưu Ý: Song Nguyệt Ma Đồng là truyền thừa mà Huyết Lệ Tiên Tôn để lại, Xuân Đức chiếm được trong lần làm nhiệm vụ cuối cùng bên trong Thần Võ Nguyên tháp. Giải thích một chút không mọi người lại nghĩ hoặc vấn đề này.]

- --o0o---

Ở phía bên ngoài Hắc Tháp lúc này xuất hiện thêm một tên nam tử, cũng mặc bạch y nhìn khá giống tên nam tử đang ngồi ở khu vực trung tâm tầng năm. Có điều so với người đang ở bên trong không gian tầng năm thì người ở bên ngoài kia mạnh hơn nhiều, khí tức trên thân thể hắn tản mạn đi ra cũng đủ khiến cho cái thế giới biệt lập nơi này có dấu hiệu bất ổn.

Lúc này đây, sau khi giao thủ nhất kích xong thì tên nam tử kia đang lạnh lùng nhìn hai nữ tử, Xuân Đức mặc dù không nghe bọn họ nói cái gì nhưng lại có thể nhìn vào khẩu âm mà phán đoán những người kia đang nói chuyện gì với nhau.

Nam tử bạch y kia nhìn hai người đối diện nói:

“ Hôm nay ta đến đây là để thu hồi lại Hắc Viên Ma Tháp năm đó mà các ngươi đoạt đi trong tay ta. Nếu ngoan ngoan giao ra thì ta còn có thể để cho hai người các ngươi một con đường sống.”

Hồng Y nữ tử cùng Bạch Y nữ tử ở đối diện nghe vậy thì sắc mặt trầm xuống, trong ánh mắt hai nàng hàn quang chớp hiện, cả người sát khí bạo phát mà ra.

Hư Vô Đế Quân nhìn “Bạch y” thanh niên trước mắt lạnh lùng nói:

“ Băng Chúc Long, năm đó ngươi còn sống đã là vạn hạnh, lần này lại còn dám tới đây gây rối sao? Mà ngươi tưởng Hắc Viên Ma Thấp lại là thứ gì, hạng người như ngươi có thể lay chuyển được nó sao?”

Hư Niệm Đế Quân lạnh lẽo nói:

“ Tu vi của ngươi so với năm đó cũng chỉ như vậy, ta không biết ngươi lấy đâu ra tự tin có thể cùng hai người chúng ta đối kháng, phải chăng năm đó bị đánh cho ngu rồi.”

Băng Chúc Long nghe vậy thì cười lạnh lùng nói:

“Tu vi của hai người các ngươi đích xác mạnh hơn trước đây không ít à, có điều cũng chỉ là tiến bộ một chút mà thôi, trong mắt ta cũng không tính là cái gì, nếu năm đó không phải hai người các ngươi đánh lén thì ta làm sao có thể bị thương. Hừ.”

Lời vừa dứt, một cổ băng hàn chi lực khủng khiếp từ trên thân thể Băng Chúc Long bạo phát mà ra, trong nháy mắt đóng băng toàn bộ biển lửa nơi đây, duy chỉ có phạm xung quanh Hắc Viên Ma Tháp mấy trăm dặm là không bị băng hàn bao phủ.

Tiếp đó tên thanh niên “Bạch y” quát một tiếng:

“ Thập bộ sát nhân, bách thú thái huyền kinh.”

Thanh âm vừa hạ xuống, trên bầu trời nơi đây xuất hiện liên miên băng long to lớn, diện mạo bọn chúng bất đồng nhưng con nào con nấy đều dữ tợn dị thường, số lượng đúng trăm con. Trên con băng long vừa hiện thì đồng thời đánh tới hai người Hư Vô Đế Quân cùng Hư Niệm Đế Quân.

Nhìn thấy đầy trời “ Băng long” lao tới hai người nữ tử kia tuy kinh sợ nhưng lại không có hoảng loạn, hai nàng tay đồng thời bấm pháp quyết, ánh mắt dần trở nên mơ hồ.

Tiếp đó cả hai nàng đồng thời quát:

“ Viêm Ma Liên Châu Tiễn.”

Lời vừa dứt, giống như là cảm ứng hai nàng kêu gọi, từ tầng 7 của Hắc Viêm Ma Tháp nhanh chóng bắn vụt ra liên miên những mũi tên lửa đen ngòn, mang theo uy năng khủng khiếp.

Băng Chúc Long nhìn thấy một màn như vậy thì đồng tử co rút lại, hắn kinh sợ nói:

“ Các ngươi vậy mà có thể điều khiển được Hắc Viên Tháp.”

“ Ầm ầm ầm….”

Liên miên là tiếng nổ mạnh vang lên, trăm con “Băng long” trong mấy chục cái hô hấp liền bị bắn chết gần như toàn bộ, hóa thành đầy trời băng tuyết.

Còn vài đầu “Băng long” còn sống khác thì đều bị hai người Hư Vô Đế Quân cùng Hư Niệm Đế Quân mỗi người vài chiêu liền tiêu diệt toàn bộ.

Tiếp đó hai người lại một lần hợp kích hướng phía “Bạch y thanh niên” công tới. Bạch y thanh niên nhìn hai người công tới thì sắc mặt có phần khó xem, vào lúc này cái đầu hắn đột nhiên biến hóa, hóa thành một cái đầu “Chúc Long” khổng lồ, hắn há miệng ra từ bên trong phun mà một cổ băng hàn lực lượng khiếp người.

“ Ầm ầm ầm….”

Toàn bộ không gian nơi đây rung chuyển mãnh liệt, cả thế giới như muốn vỡ tan, sóng xung kích từ vụ va chạm lan ra bốn phương tám hướng hủy diệt tất cả mọi thứ. Mặt băng phía bên dưới cũng bị cày lên hóa thành đầy trời băng vụn.

Nhất kích qua đi, hai bên lúc này lại đứng xa xa mà nhìn lẫn nhau, bọn họ đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự ngưng trọng.

Nhưng đúng vào lúc này Băng Chúc Long vẻ mặt lại hiện lên sự khiếp sợ cùng tức giận, ánh mắt hắn nhìn về phía không gian tầng năm của Hắc Viêm Tháp rống lớn:

“ Tặc tử ngươi đáng chết, nhanh dừng tay cho ta.”

Tiếp đó hắn như mũi tên lao vút về phía không gian Hắc Tháp Tầng 5, cũng không hiểu là hắn làm cách nào mà trực tiếp xuyên qua phòng ngự của Hắc Tháp mà đi vào bên trong.

Hai người Hư Vô Đế Quân cùng Hư Niệm Đế Quân lúc phản ứng lại thì đã chậm, lúc hai người kịp phản ứng thì Băng Chúc Long đã lao vào bên trong không gian tầng 5 của Hắc Tháp.

……

Không gian tầng năm của Hắc Tháp.

Lúc này đây Xuân Đức vừa mới giết chết xong hai người một nam, một nữ ở trong này.

Lúc đầu hắn cảm thấy nam tử ở bên trong tháp này so với kẻ bên ngoài có điểm tương đồng, sau khi vận dụng “ Song Nguyệt Ma Đồng" thì hắn càng cảm thấy hai người giống nhau.

Vậy là Xuân Đức quyết định giết chết tên thanh niên áo trắng bên trong tháp, có điều lúc hắn muốn giết thanh niên áo trắng thì nữ tử bên cạnh hắn Hắc Liên Hoa lại muốn ngăn cản.

Vậy là hắn tiện thể đưa tiễn nàng ta đi luôn, không còn ai ngăn cản hắn dễ dàng bắt được thanh niên áo trắng trong tay, vừa bắt được thanh niên áo trắng thì hắn liền cảm thấy một loại năng lượng băng hàn tinh thuần ẩn chứa bên trong cơ thể tên này.

Với Xuân Đức nhạy cảm phát hiện lực lượng băng hàn này dưới sự rèn luyện của Hắc Ma Viêm vậy mà không ngừng cường đại hơn. Thấy vậy thì Xuân Đức liền biết tên này là thức ăn đại bổ,có điều hắn còn chưa kịp ăn thì liền có ngươi cắt ngang.

Hắn chỉ nghe một tiếng rống kinh thiên sau đó một vệt sáng băng lam bay thẳng tới trước người hắn đánh tới. Xuân Đức thấy vậy thì cũng không có hoảng loạn, mặc dù kẻ tấn công tới rất mạnh nhưng hắn cũng không phải cái loại khẽ bóp liền chết.

“ Lão tam, lão tứ phòng ngự.”

Lời vừa dứt, trước mặt Xuân Đức mười mét xuất hiện một tấm khiên nước màu huyết sắc, ở bên ngoài tấm khiên nước kia lại có gió đen vờn quanh.

Băng Chúc Long có lẽ vì qua nóng vội muốn cứu thanh niên bạch ý trên tay Xuân Đức nên tốc độ đề tới tối đa, vì thế lúc tấm khiên nước xuất hiện thì tên kia không kịp tránh.

Có điều hắn cũng không muốn tránh, thấy tâm khiên nước xuất hiện thì hắn gầm lên:

“ Thứ đồ chơi này cũng không ngại lấy ra mất mặt, phá cho ta.”

Nói xong lời này hắn liền hung hăng nện một quyền lên tấm khiến nước, có điều còn chưa chạm tới tấm khiên nước, mới vừa chạm tới mặt ngoài tấm khiên tiếp xúc với con gió màu đen thì sắc mặt hắn liền đại biến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.