“Anh ở đâu?” bước nhanh xuống giường, chân lúc chạm đến mặt đất lập tức suýt té ngã, cũng may Mị Cơ nhan tay lẹ mắt, đỡ lấy bả vai cô mới tránh khỏi cú tiếp đất xấu hổ, ngượng ngùng gật đầu với Mị Cơ tỏ ý: “Cảm ơn.”
“Ở bên ngoài.” Mắt phượng mê ly một phen, hiển nhiên có chút không ngờ đến lởi ‘cảm ơn’ của cô, chẳng qua là đã che giấu rất tốt, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, khôi phục vẻ lạnh lùng trước kia.
Mấy người ở đây thiếu chút nữa té xuống đất óc máu bỏ mình (=]]~~), anh?! Diêm Thương Tuyệt là anh của cô? Hắn có thêm em gái từ khi nào vậy?
Khắp nơi đều biết cha mẹ của Diêm Thương Tuyệt đã qua đời, vẫn còn độc nhất một đứa con trai trong nhà, người thân duy nhất được tính chính là vị hôn thê ở nước Mĩ xa xôi kia---Cẩn Vi.
Người con gái kia được hắn bảo vệ cực kì tốt, nghe đồn là con gái một của thủ lĩnh tiền nhiệm thuộc Tổ chức ‘Mạc Tiến Quốc’!
Mạc Tiến coi như đã từng là Bá Nhạc* của Diêm Thương Tuyệt, lúc trước không có mắt nhìn người nhận biết anh hùng, đã không có Diêm Thương Tuyệt của hiện tại, đương nhiên điều này nhất định có liên quan đến con gái bảo bối của ông ta.
(Bá Nhạc: người phát hiện ra nhân tài…bồi dưỡng người tài).
Cô gái đó có vẻ mặt tuyệt thế! Một mình cô có được muôn vàn sự yêu thương! Là cô gái duy nhất hắn từng đối xử dịu dàng!
“Tôi đi tìm anh trước bỏ qua cho bọn họ.” Nói xong liền đi về phía cửa lớn.
Gió bên ngoài từ từ thổi qua, sự lạnh lẽo mảy may khiến đầu óc vốn hỗn loạn của Tưởng Niệm đã tỉnh táo không ít, cất bước đi đến chiếc xe sang trọng dừng ở bên ngoài, nhìn người đàn ông đang chợp mắt ngủ, hắn, dáng vẻ vẫn giống như mười năm trước, vẫn cực kì anh tuấn như xưa, khí chất ưu nhã cao quý luôn khiến người khác không thể xem thường.
Chậm rãi đến gần, cô, thực ra trong lòng là sợ hắn, hắn và An Nguyệt Lê không cùng một loại người..
An Nguyệt Lê! Lòng, sớm đã đau đến chết lặng!
Không biết hắn có phát hiện ra cô mất tích hay không?
Người đàn ông trong xe đã phát hiện ra cô từ lúc cô đi ra khỏi cánh cửa sắt kia, tạm thởi không muốn để ý đến cô, sợ bản thân không nhịn được bóp chết cô (_ _!), vậy nên lúc cô xuất hiện thì nhắm mắt bắt đầu điều chỉnh cảm xúc sắp bạo loạn của chính mình.
Hung hăng cắn răng, gò má hoàn mỹ thật căng thẳng, đè nén một điểm nhảy lên trong lòng.
“Anh?!” đứng trước xe, cúi đầu nhìn người đàn ông, giọng nói có hơi khàn khàn, có lẻ vì thiếu nước trong thời gian dài.
Không biết vì sao mỗi lần đến gần hắn, Tưởng Niệm liền cảm thấy hô hấp đều có chút khó khăn, có lẽ trong lòng sợ hắn.
Một tiếng ‘Anh’ khiến người đàn ông bên trong xe đột nhiên mở mắt ra, động tác nhanh nhẹn nhanh chóng tiến gần trước cửa xe, chợt vươn bàn tay ra giữ lấy cổ tay Tưởng Niệm, cánh tay còn lại vươn ra dùng sức nhấn đầu cô xuống: “A==”
Hắn ra sức một cái, Tưởng Niệm theo quán tính ngã nhào về trước, thân thể nhỏ nhắn va chạm mạnh vào cửa xe, miệng tràn ra thanh âm đau đớn.
Môi! Không hề báo trước mà hạ xuống, một tay giữ lấy ót của cô, một tay nâng gương mặt trắng nõn của cô, nụ hôn lúc cạn lúc sâu, mà Tưởng Niệm chỉ vô lực giãy giụa, hắn lại hôn cô, hoàn toàn khác biệt với nụ hôn của An Nguyệt Lê, hương vị bao quát, cô chỉ có thể ra sức giãy giụa, nghĩ đến người đàn ông luôn miệng nói yêu cô kia, cô chỉ có thể cắn răng không cho Diêm Thương Tuyệt thực hiện được, nhưng cô nhỏ nhắn yếu ớt như thế sao có thể là đối thủ của người đàn ông ngang ngược kia.
….
Bỗng nhiên người đàn ông cắn mạnh cô một cái sau đó thả môi cô ra, thô bạo mở cửa xe, dùng sức một cái kéo cô gần trong xe, sau đó xoay người một cái ung dung bình tĩnh đè lên, lại một nụ hôn mãnh liệt.
Cô gái không nghe lời! dám đau khổ vì người ông khác, khóc! Vậy hắn sẽ khiến tên đàn ông kia đổ máu!
An Nguyệt Lê kia dựa vào cái gì? Có tư cách gì?
Người dưới thân càng thêm giãy giụa, nụ hôn, mùi vị quen thuộc mà xa lạ kia, nước mắt, chảy xuống lần thứ hai.
Người đàn ông lại không thèm quan tâm, liều mạng hôn cô, như là phát tiết, hoặc như là, sợ mất đi, cho nên cáu kỉnh khi như lúc muốn giữ lại người yêu.
Cánh môi phỉ bạc của người đàn ông hung hăng quét qua hốc mắt ẩm ướt của người con gái, chiếc mũi xinh xắn, cánh môi khô khốc, cổ trắng nõn thon dài, lại đến vành tai, sau đó liền đi đến trước ngực, một tay nắm lấy cánh tay nhỏ không an phận mạnh mẽ giãy giụa, một tay đi vào phía sau lưng Tưởng Niệm, sau đó xoa xoa vuốt vuốt, lại khe khẽ nhéo nặn.
Lúc cảm nhận được hàm răng khép chặt của cô, hung hăng nhéo một cái ở sung lưng, bởi vì đau, Tưởng Niệm kinh hô ra tiếng, lại khiến Diêm Thương Tuyệt có cơ hội, lưỡi, cứ như vậy không kịp chờ đợi vọt vào trong quấn quit dây dưa với chiếc lưỡi nhỏ trơn bóng ẩm ướt của cô, điên cuồng mút.
Gắm cắn da thịt mềm mại trước ngực, cả người Diêm Thương Tuyệt cũng tỏa nhiệt, vật cứng rắn ở phía dưới thân đã sớm thức tỉnh chờ được phóng thích, bóng dáng cao lớn lại che phủ trên người Tưởng Niệm, đầu vẫn chôn ở giữa C-cup*, cách một lớp áo ngực, gặm cắn chấm tròn của cô, một loại mềm dịu khiến Tưởng Niệm hơi co lại, không ngừng hôn, gặm cắn, xoa nắn.
C-cup: số đo loại áo lót..v..v..gg thẳng tiến để được biết thêm thông tin chi tiết (_ _!)
Không kiềm lòng được hắn lấy vật cứng rắn to lớn được bao bọc trong quần tây nhô lên kia đặt tại u cốc của Tưởng Niệm: “Ưm…”