Chương 23: Nghi ngờ và đố kỵ (1)
Hai người chị dâu em chồng vốn tưởng rằng lén đi vào như vậy, sẽ không có người nào phát hiện ra. Nhưng, luôn có những nhân chứng bất ngờ cho mọi bí mật. Thực tế, một trong những thiên kim thế gia nổi danh của An Cẩn, đã nhìn thấy hai người An Thanh và Phong Duyệt Vy đi vào buồng trong.
"Này? Cẩn muội muội, hai người Thanh muội muội và công chúa, vì sao lại cùng nhau tách ra như thế? Còn vào phòng bên trong?"
Nữ tử đưa ra vấn đề kia, chính là trưởng nữ Thiếu Khanh gia kinh đô, gần như bằng tuổi với An Cẩn, chỉ sinh sớm hơn An Cẩn vài tháng mà thôi. Mặc dù ngoại hình khá đẹp, nhưng vẫn không bằng An Cẩn. Nếu nàng ta đứng bên cạnh An Cẩn, nàng ta chỉ đẹp bình thường mà thôi.
An Cẩn vốn đang vui cười cùng với bọn tỷ muội của mình, nói về những tin đồn thú vị lưu truyền trong giới tiểu thư công tử kinh đô, cười đến nỗi híp cả mắt. Trong nháy mắt tươi cười đã bị dập tắt bởi những lời của thiếu nữ kia. Nàng ta có chút mơ hồ, một đôi mắt to nhìn theo phương hướng mà thiếu nữ kia đang nhìn.
"Tách ra?"
Trong giọng nói thanh thúy có chứa đựng sự ghen tỵ, còn có một chút nghi ngờ.
Sự ghen tỵ giữa danh môn quý tộc là phổ biến nhất, thậm chí cả khi bọn họ là tỷ muội thân sinh? Không thể thiếu đua đòi, càng không thiếu được đố kỵ và ghen tỵ.
Hôm nay là sinh thần của một đôi chị em song sinh An Cẩn và An Thanh, Phong Duyệt Vy là đại tẩu của các nàng, giờ phút này lại chỉ mang theo An Thanh đi theo mình. Hai người lén lút, không mang theo nha đầu hầu hạ vào buồng trong, nếu nói bên trong không có điều gì mờ ám, ngay cả An Cẩn cũng không tin.
Vì sao đại tẩu không gọi nàng đi cùng? Thanh tỷ có chuyện gì mà lại muốn tách riêng, đi cùng với đại tẩu?
Không thể không nói, tâm tình của An Cẩn nháy mắt trở nên nặng nề hơn. Nàng ta nghĩ, chẳng lẽ đại tẩu có thứ gì tốt không muốn cho mình, chỉ muốn cho một mình Thanh tỷ?
"Đúng vậy, ta cũng thấy không có người hầu nào bên người công chúa và Thanh tỷ vào trong."Trưởng nữ Thiếu Khanh gia lại mở miệng nói nhỏ khiến trái tim An Cẩn thắt chặt, nhưng nàng ta lại không thể nói bất cứ điều gì hay thể hiện sự bất mãn trong trường hợp như vậy, phá hỏng mất uy tín thiên kim Tướng phủ của mình.
Mặc dù An Cẩn hoạt bát hơn An Thanh rất nhiều, nhưng rốt cuộc vẫn là tiểu thư được dưỡng ở trong quý phủ, không thể không có tâm cơ, sao có thể khiến người đạt được vui sướng.
"Có lẽ Thanh muội muội tìm đại tẩu có chuyện gì quan trọng. Vũ tỷ tỷ, thật ra tỷ đã quá đa nghi." An Cẩn vui cười quay lại đầu, không nhìn phương hướng An Thanh và Phong Duyệt Vy nữa, nhướng mày về phía trưởng nữ Thiếu Khanh gia, trêu đùa trở về, khiến cho thiếu nữ kia trừng mắt liếc nhìn nàng ta một cái, nhưng cũng không nói thêm gì.
Tuy nhiên, sự nghi ngờ vẫn bị chôn sâu ở trong lòng An Cẩn.
Bên này, An Thanh đi theo Phong Duyệt Vy vào phòng, đây là phòng nhỏ được chuẩn bị dành cho tiểu thư hoặc phụ nhân trong phủ nếu xảy ra một số tình huống ngoài ý muốn, có thể dùng phòng này kịp thời xử lý.
"Đại tẩu, tẩu thế nào?"
An Thanh vừa vào phòng, không chờ Phong Duyệt Vy mở miệng nói gì, nàng ta đã ngượng ngùng mở miệng hỏi. Sự thẹn thùng trên mặt nàng ta khó có thể dấu được, hai má đỏ bừng, không giống bộ dáng thanh nhã cao quý ngày thường.
Phong Duyệt Vy cười cười, không lập tức trả lời ngay, chỉ nói sang chuyện khác.
"Thanh Nhi xinh đẹp như vậy, không sốt ruột muốn gả hay sao?" Phong Duyệt Vy biết An Thanh có tâm tư này, nếu không cũng sẽ không lợi dụng sinh thần hôm nay, trong một thời gian dài cố nài nàng mời bằng được hoàng huynh tới tham gia sinh thần của thiên kim Tướng phủ.