Việc gì hứa với cô, anh đều làm được cả kể việc quay trở về Lục gia để gặp người bố mình căm hận bấy lâu nay anh cũng về. Nhưng có một điều rằng anh không ngờ là người bố lại mang theo con trai của tiểu tam trở về. Mặc dù biết rằng anh không thể chống đối lại lệnh của cô và ông nội, anh vẫn cố nhẫn nhịn ăn cho xong bữa ăn này mặc dù có đứa em trai ‘cùng cha khác mẹ’ cùng người mẹ kế đang ngồi đối diện mình.
Trở lại vài tiếng trước, khi anh và cô vừa mới đến thì đã thấy từ trong nhà vọng ra tiếng nói ồm ồm của một vị thanh niên nào đấy. Lục Khải Huy cứ nghĩ là có hàng xóm nào ở đây nhưng không phải. Sau khi vào tận nơi thì mới biết đó là con riêng của bố anh cùng với người vợ hiện tại của ông ta.
- Khải Huy con về rồi à, cả con dâu nữa là Tiểu Mạt đúng không? Thật ngại quá hôm đám cưới hai đứa mẹ không đến. Đây là quà đền bù cho hai đứa. – Mẹ kế của anh – Dương Mỹ Lâm. Cái tên thì nghe hay thật người ngoài nhìn vào thì chẳng ai biết cứ nghĩ là người lương thiện nhưng chỉ những ai quen biết bà ta thì mới biết được là một người rất giảo hoạt, độc ác, không từ thủ đoạn nên mới có được vị trí Lục phu nhân này. Lần này bà ta về đâychắc hẳn đã có kế hoạch sẵn để ngồi vững vị trí này.
- Không cần đâu dì, chúng tôi hôm nay đến đây cũng chỉ để thăm ông nội. Hơn nữa quà của dì giá trị vật chất cũng không phải bé nên dì hãy giữ lại mà dùng biết đâu sau này mà dùng đến nó. – Lục Khải Huy không thương tiếc mà nói đúng sự thật cho bà ta.
- Dì…. – Dương Mỹ Lâm bị nói trúng nên chỉ ấp úng mà không nói nên lời.
- Thôi nào mẹ và anh trai, chẳng mấy khi chúng ta mới gặp nhau. Hai người có cần vừa mới gặp đẵ phải chiến đấu thế không? Anh trai. – Đó là đứa em trai cùng cha khác mẹ của anh tên là Lục Chí Viễn. Cũng giống như người nhà họ Lục, cậu ta mang vóc dáng rất cao, có phần đẹp trai. Nếu Lục Khải Huy là nét đẹp của sự lạnh lùng nghiêm túc thì cậu ta ngược lại tinh nghịch và hòa đồng. Giờ là tình huống mẹ tung con trai hứng bắt đầu xôm xỉa vào anh.
- Mải nhìn anh trai quá mà quên mất chị dâu bên cạnh. Xin tự giới thiệu với chị em là Lục Chí Viễn nghe chị đã lâu nay mới được nhìn tận mắt bằng xương bằng thịt. – Có vẻ như Lục Chí Viễn đang có hứng thú tìm một cô gái chín chắn nào đó để chơi bời nên khi vừa nhìn thấy cô cậu ta đã nhìn cô bằng con mắt thèm thuồng. Cậu ta chỉ nghĩ rằng anh cậu ta chỉ là tìm một cô vợ trên danh nghĩa về thôi nên chơi đùa với người phụ nữ bên cạnh anh cũng không có to tát.
Những người như thế này cô vẫn là nên tránh xa nhưng phận ở đây lại khác cô là con già nhà họ Lục còn đây lại là em chồng nên đàng cắn răng chịu đựng.
- Chúng ta vào thôi, bà xã. – Anh ôm ngang eo cô rồi tiến thẳng vào bàn ăn. Anh không muốn bất kì người đàn ông nào có cử chỉ khiếm nhã đối với vợ anh. Nên tất cả ánh mắt của cậu em kia của anh đã thể hiện anh mà không nhận ra sớm thì sẽ có ngày bị chính cậu ta cướp mất cô.
- Cháu dâu vào đây ngồi với ông nội. Ngồi cạnh ông này thằng tiểu tử kia mặc kệ nó.
- Hơ…dạ…
Cô ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh ông nội ngồi đối diện là bố của anh. Thường thường thì sẽ là anh ngồi vào chỗ của cô nhưng lần này xem ra ông nội anh lại đặc biệt thích ngồi cạnh cháu dâu mình nên anh nhường cho cô.
- Con dâu con nên ăn cái này cho tẩm bổ. – Lục Khải Nam gắp cho cô một miếng gà hầm thuốc Bắc.
- Con cảm ơn.
Lục Khải Nam gắp cho cô xong thì quay qua anh cũng đưa cho anh một miếng tương tự như vậy nhưng lại bị anh từ chối.
- Không cần tôi có thể tự gắp đươc. – Lục Khải Huy tránh né ông. Tuy rằng bảo về đây gặp bố của anh những cũng không hẳn là đã chấp nhận ông. Anh cũng chỉ làm tròn bổn phận của một người con, người cháu trong nhà này.
- Ba xin lỗi… - Lục Khải Nam đành thu về miếng thịt gà vào bát mình. Nhưng Lục Chí Viễn thì không muốn để ba mình chịu ấm ức bèn đập đũa xuống quát thẳng vào mặt anh.
- Này, Lục Khải Huy đó cũng là bố của anh, ông ấy gắp cho anh một miếng anh đã không nhận thì thôi lại còn thái độ vậy là cái gì hả?
- Tôi không cần cậu quan tâm. Dù gì thì cậu cũng không phải là con cháu Lục gia nên không cần cậu phải nhúng tay vào ba cái chuyên cỏn con này.
- Ai bảo anh là tôi không phải con cháu Lục gia cùng là con của bố tại sao anh cứ phải căm ghét tôi như vậy.
- Bởi vì cậu là con trai của người phụ nữ đó. Người đã khiến cho gia đình tôi tan nát, khiến cho giấc mộng của tôi về định nghĩa về gia đình đã sụp đổ. – Khi Lục Khải Huy nói câu này hai con ngươi của anh nhìn chằm chằm vào Lục Chí Viễn tỏa ra hàn khí xung quanh.