Lục Khải Huy tắm xong thì ra ngoài liền leo giường. Anh không thèm mặc quần áo chỉ có quấn một chiếc khăn quanh hông mình để che đi chỗ cần che khi lên trên giường anh cởi phăng cái khăn đi rồi chui vào trong chăn. Hạ Tiểu Mạt thấy vậy thì bắt đầu trách yêu anh:
- Đồ vô sỉ nhà anh, ít nhất thì cũng phải mặc quần tử tế rồi hẵng vào đây chứ.
(p/s: liêm sỉ nhà anh mất sạch rồi)
- Trong phòng này có mỗi hai chúng ta hơn nữa ‘của’ anh em cũng đã nhìn, sờ vào rồi em còn ngại gì.
- Ai…ai…sờ…ai nhìn chứ. Anh đi mặc quần áo vào đi không thì tối nay đừng hòng ngủ trên giường với em. [Hạ Tiểu Mạt bị anh trêu mặt bắt đầu đỏ lên.]
- Được rồi để anh đi mặc. [Vì sự nghiệp được ngủ cùng vợ Lục Khải Huy đành hy sinh.]
Đang mặc quần vào thì điện thoại của anh rung. Anh mở điện thoại thấy thư kí Hàn nhắn cho anh. [Chủ tịch vừa rồi tôi có lướt qua Weibo thì thấy hình ảnh này] Anh ấn vào hình ảnh thì thấy đó là cô cùng Giang Dư Chính. Lục Khải Huy vội vàng mở Weibo lên thì thấy toàn bài viết về cô với tiêu đề #Giang tổng cùng bạn giá bí ẩn. Thời gian là chiều nay lúc đó là anh đang có việc không đưa cô về được. Anh bấm số gọi cho thư kí Hàn:
- Lập tức cho người xóa những bài viết này đi còn nữa tra địa chỉ IP cho tôi.
Nghe anh nói chuyện có vẻ giận dữ như vậy Hạ Tiểu Mạt hỏi anh:
- Có chuyện gì vậy anh?
- Chiều nay có chuyện gì xảy ra với em? [Lục Khải Huy nghĩ trước hết hướng cô làm rõ mọi chuyện rồi muốn nổi giận hay ghen tuông thì để sau.]
- Ưm…thật ra em cũng không muốn nói đâu. Chuyện là chiều nay em gặp Giang Dư Chính cậu ta muốn đèo em về nhưng em đã từ chối nhưng cậu ta lại cầm tay em nhất quyết muốn đưa em về…a…cái này sau đó em đã từ chối và tự bắt một chiếc xe đi về. Anh có thể xem lại camera đường nếu như anh không tin em còn nữa xin đừng để ba mẹ nhìn thấy những chuyện này họ sẽ lo lắng cho em mất. Em không muốn thành gánh nặng cho họ đâu.
- Không anh tin em, anh cũng sẽ không để ba mẹ em lo lắng nhưng có chuyện này anh muốn em xem.
Anh cầm lấy tay cô rồi đưa điện thoại của anh cho cô.
- Không thể nào em đã từ chối và gạt tay cậu ta rất nhanh rồi mà họ lại bắt đầu phóng đại chuyện này rồi.
- Em đừng lo anh đã cho người ém chuyện này xuống rồi. Tin này rất nhanh sẽ chìm ngay thôi mai anh sẽ cho một vụ scandal khác nổ ra.
- Anh định cho vụ gì?
- Ừm cái này là để tiêu diệt những kẻ đang muốn ngầm lật đổ anh.
…
Thẩm gia.
Sau khi đọc được tin này Thẩm Nhã Tịnh liền lập tức gọi Hạ Tiểu Mạt.
- Mạt Mạt cậu biết tin của cậu chưa?
[ Mình có biết rồi!]
- Mình là thấy Giang Dư Chính cậu ta là muốn công khai quan hệ yêu đương với cậu đây mà. Thậ tức quá mà. Cái tên khốn nạn ấy mình mà gặp hắn ta nhất định sẽ xử tội. Vậy cậu định làm gì với chuyện này.
Vì là bạn thân của cô nên Thẩm Nhã Tinh cũng không có ưa gì tên Giang Dư Chính này. Ngày xưa bị Tiểu Mạt từ chối vậy mà vẫn còn mặt dày theo đuổi tới tận bây giờ.
[ Hiện tại thì Khải Huy anh ấy đang cho người xóa những bài viết này nên cậu đừng lo. Chắc sáng ngày mai là những tin này không còn nữa.]
- Ừm…mình cúp máy đây. Phải ngủ nữa để mai còn gặp Viên Hiên của mình.
…
- Ngủ nhon nha, Tịnh Tịnh. [Cô cúp máy rồi rúc vào người của anh. Anh có một mùi vị rất đặc trưng nên mỗi lần cảm nhận được mùi hương này cô đều rất thích cảm thấy an tâm.]
- Thẩm Nhã Tịnh gọi cho em? Nói gì vậy?
- Cũng không có gì chỉ hỏi em về bức ảnh chụp đấy là sao và giải quyết như thế nào thôi.
- Vậy em trả lời thế nào?
- Thì…có anh giải quyết nên em cũng không lo. [Cảm giác có người chống lưng cho mình thấy thật hay mà.]
- Từ khi nào em biết nói mấy lời vậy hả? [Lục Khải Huy ngắt mũi cô.]
- Anh…anh biết…biết mà. Đáng ghét [Hạ Tiểu Mạt đỏ mặt rồi đánh nhẹ vào ngực anh. Anh nhân cơ hội này định hôn cô.]
Nhưng một lần nữa chiếc điện thoại không biết điều của anh vang lên đúng lúc là điện thoại của thư kí Hàn. Anh rủa thầm nếu là chuyện quan trọng thì được còn chuyện nhảm nhí thì ngày mai sẽ là ngày mà tên này xuống nấm mồ. Cô nhìn mặt anh bắt đầu âm u thì lại cười thầm rồi nói:
- Anh mau nghe đi kìa. [Anh nghe lời cô xuống giường nghe điện thoại.]
- Chuyện gì?
- Chúng tôi đã dập những hết những bài viết về phu nhân ngoài ra cũng tra ra được đia chỉ IP của người đã đăng bài viết đấy lên. Là của Lãnh Dao Dao chiều nay cô ta có nhìn thấy cảnh này rồi lén chụp và giả danh địa chỉ IP để đăng bài lên. Hơn nữa sau khi dùng xong cô ta cũng đã cho người xóa địa chỉ đó đi rồi.
- Tôi biết rồi. [Nói xong anh cúp máy lấy tai của mình xoa xoa đầu. Đầu tiên là Diệp Hân Nghiên giờ lại đến Lãnh Dao Dao gây chuyện thật là phiền phức. Xem ra không giải quyết cũng không xong.]
- Thế nào rồi anh? Có phải là đã xong rồi không? [Giọng nói của Hạ Tiểu Mạt kéo anh về thưc tại.]
- Tạm thời là đã xong, em không cần lo nữa. Chúng ta ngủ thôi. [Anh lại trèo lên giường rồi ôm cô vào lòng mà ngủ. Thấy anh không muốn nhắc đến chuyện này nữa cô cũng thôi chỉ ngoãn ngoãn nằm yên ở trong lòng anh ngủ.]