Sáng sớm hôm sau, Hạ Tiểu Mạt mệt mỏi tỉnh dậy. Toàn thân cô thì đau nhức đến cái duỗi tay cũng không làm nổi vì tối cô bị anh bắt làm cho 3 hiệp mới thôi aiz… người đàn ông này gì mà dồi dào tinh lực vậy chứ. Nhưng không sao cô lại càng thích anh hơn nghĩ vậy khuôn mặt lại bắt đầu đỏ mới sáng ra lại nghĩ đến chuyện đó rồi.
- “ Chào buổi sáng, Mạt Mạt!”
- “ Ưm…chào buổi sáng”
- “ Bây giờ là mấy giờ rồi?”
- “ 7 giờ sáng rồi đấy. Anh không dậy đi làm là muộn đấy”
- “ Anh muốn được nghỉ ở nhà cùng với em hơn”
- “ Không được, có ai làm chủ tịch giống như không? Hơn nữa chúng ta còn đang ở nhà ông nội hôm qua để ông nghe thấy đúng thật là ngại mà” Hạ Tiểu Mạt vừa nói vừa kéo Lục Khải Huy dậy.
- “ Anh thích được làm biếng khi có em bên cạnh. Nếu muốn anh dậy thì em phải có nụ hôn chào buổi sáng chử nhỉ?” Lục Khải Huy lấy tay chỉ vào môi mình.
Hạ Tiểu Mạt hết cách với Lục Khải Huy, chỉ là một nụ hôn thôi mà cũng không có to tát gì. Cô cúi xuống hôn nhẹ lên đôi môi của anh. Thật là thích khi mỗi sáng được hôn như thế.
Vệ sinh cá nhân xong anh và cô xuống dưới.
- “ Ông nội!”
- “ Hai đứa xuống đây ăn sáng” Anh và cô cùng ngồi vào bàn ăn,
trên bàn đã được người hầu dọn sẵn thức ăn.
- “ Hôm qua hai đứa làm tốt lắm, cứ thế mà phát huy nhé”
- “ Ặc ông nội..” Hạ Tiểu Mtj nghe câu nói của ông nội mà sốc, đúng thật là cháu trai cũng giống như ông nội.
- “ Khụ…khụ ông nội, tụi con ăn sáng xong rồi. Tụi con xin phép đi làm” Lục Khải Huy phải chuyển chủ đề để ông nội anh không đề cặp đến vấn đề này nữa.
…
Bây giờ cô lại đang đến công ty một mình vì vừa nãy anh có một công việc đột xuất không thể đưa cô đi. Không có anh đèo đi thì cũng buồn thật nhưng ngược lại bớt được gánh nặng khi đi vào công ty lại có con mắt dòm ngó.
Vừa đến công ty thì gặp ngay Cố Tĩnh Hy cô liền gọi Cố Tĩnh Hy lại.
- “ Tiểu Hy đợi mình với”
- “ A Tiểu Mạt đúng lúc mình có chuyện muốn nói với cậu”
- “ Có chuyện gì à?” Hạ Tiểu Mạt không hiểu.
- “ Hôm nay Giang tổng của Giang thị sẽ đến đây bàn việc với ông xã cậu đấy. Nghe nói hai người họ là bạn thân của nhau nhưng mối quan hệ không được thân thiết lắm thì phải nhưng vì một hạng mục nên mới hợp tác qua lại.
Tiểu Mạt cậu có nghĩ rằng hai người có thể sẽ từ bạn thành thù nếu như hai người không hợp điều gì đó không?”
- “ Sao có thể chứ? Mình nghĩ không có chuyện đó đâu!” Hạ Tiểu Mạt ngày xưa cô cũng có học cùng với Giang Dư Chính tính tình của anh ta như thế nào cô cũng thể hiểu còn anh thì sao? Cô mới chỉ bắt đầu tiếp nhận anh thôi chưa có hiểu quá nhiều nên cô không thể biết được.
- “ Vậy mình lên xem thế nào đây? Còn phải sắp xếp lịch trình để anh ấy gặp nữa!”
- “ Ừ có gì báo mình xem với” Cố Tĩnh Hy chào tạm biệt cô rồi quay về làm việc.
Cô sai khi được Cố Tĩnh Hy được thông báo về việc Giang Dư Chính sẽ đến đây liền vội vàng về phòng anh tìm lại lịch trình ngày hôm nay. Qủa nhiên là có gặp cậu ta 9 giờ gặp còn vài tiếng nữa thôi à cô liền rút máy ra gọi cho anh.
Bên này Lục Khải Huy đã giải quyết xong việc của mình đang định gọi cho cô thì điện thoại rung nhìn thấy hai chữ ‘vợ yêu”. Là cô gọi:
- “ Alo. Bà xã sao vậy? Đã nhớ anh rồi sao?”
- “ Nhớ nhớ cái đầu anh ấy, có quỷ mới nhớ anh thôi!” Da mặt cô rất mỏng chỉ cần bị anh trêu một tí là lại đỏ lên.
- “ Không trêu em nữa, em gọi anh là có chuyện đúng không?”
- “ Ưm hôm nay anh có hẹn với Giang Dư Chính đúng không?”
- “ Phải em sao vậy?”
- “ Em lo cho anh thôi. Em sợ cậu ta sẽ làm điều gì đó để gây khó cho anh!”
- “ Bà xã anh có thể hiểu được là em lo cho anh. Nhưng em không phải sợ Giang gia bọn họ chưa thể làm gì với anh được khi anh vẫn còn là chủ tịch Lục thị.”
- “ Ai…ai thèm lo cho anh chứ. Vậy bao giờ anh về?”
- “ Anh đang trên đường về rồi. Nhớ đợi anh về nhé bà xã, hôm nay không đưa em đi làm được anh cảm thấy có lỗi quá phải bù đắp mới được.”
- “ Em đi pha trà cho anh đây.”
…
Pha xong cốc trà anh cô trả lại phòng thì thấy một bóng dáng vạm vỡ của một người đàn ông. Nhưng bóng dáng không khiến Hạ Tiểu Mạt thấy lạ, cô nhìn đã quá quen rồi đó là Giang Dư Chính. Cô bèn lên tiếng.
- “ Giang tổng, tự ý vào văn phòng của người khác là không tốt đâu mời anh ra ngoài phòng chờ ngồi cho.”
- “ Tiểu Mạt là cậu?” Giang Dư Chính nhận ra giọng nói liền quay lại không ngờ là cô. Vậy mà cô ấy lại làm việc cho Lục Khải Huy.
- “ Xin lỗi vì mình đã tự vào đây. Phòng chờ ở đâu? Mình qua đó đây.”
- “ Để tôi dẫn cậu đi.”