Đúng 8h tối. Anh và cô có mặt tại buổi tiệc của khách sạn. Hôm nay cô mặc một chiếc váy trắng cúp ngực kết hợp viền ren cùng với bộ complete của anh tạo khung cảnh một nam thanh nữ tú, cứ như thể hôm nay mới là buổi tiệc của chính họ vậy.
Sự chú ý của những con người vào Lục Khải Huy và Hạ Tiểu Mạt khiến cho mọi người quên đi nhân vật chính của ngày hôm nay. Chủ trì buổi tiệc ngày hôm nay là tập đoàn Giang thị, phải nghe nói hôm nay là ngày Giang tổng sẽ
nhường lại chức vị cho con trai mình. Lần này tổ chức ở đây xem ra cũng là có đầu tư, vì là thiếu gia dy nhất nhà họ Giang. Lục Khải Huy cũng nghe ngóng được vì dù sao con trai của Giang tổng cũng là bạn học của anh nên anh đến chúc mừng cũng là chuyện thường tình.
- “ Mọi người xin hãy chú ý lên đây! Xin giới thiệu Giang tổng của tập đoàn Giang thị!” mọi người cùng vỗ tay.
- “ Cảm ơn quý vị đã dành chút ít thời gian đến đây tham dự buổi tiệc của chúng tôi. Chắc mọi người cũng đã nghe qua về việc tôi muốn từ chức và về ở ẩn đúng không ạ? Và sự thật thì đúng là như vậy hôm nay tôi sẽ công bố người mới lên nắm quyền thay tôi chính là con trai tôi – Giang Dư Chính” Nói rồi Giang tổng đưa mic cho con trai mình.
- “ Đầu tiên là tôi cảm ơn những người đã ủng hộ con đường của ba tôi từ những ngày đầu hy vọng sau này khi tôi thay ông ấy thì cũng mong được sự ủng hộ từ quý vị. Còn bây giờ thì nhập tiệc thôi!” Giang Dư Chính nâng ly rượu
trong tay bắt đầu buổi tiệc.
Ở một góc nọ anh và cô đang đứng trò chuyện với những vị khách khác thì Giang Dư Chính đi tới.
- “ Lục chủ tịch có phải cậu không?” Giang Dư Chính ngoài mặt cười nhưng trong lòng cũng không vui vẻ gì.
- “ Giang Dư Chính cậu dù sao thì cũng phải nể mặt tôi mấy phần vì trong thương trường này tôi cũng coi như là tiền bối của cậu rồi!” Lục Khải Huy nhếch môi.
- “ Được được không nói nữa mà cô gái này là…?” Giang Dư Chính vừa nói vừa liếc qua cô và chợt nhận ra đó là Hạ Tiểu Mạt người anh ta thích ngày xưa anh ta ngây ra một lúc.
- “ Này Giang Dư Chính cậu có phải làm bộ mặt quen tôi từ ngày đầu mới vào lớp không?” Hạ Tiểu Mạt khó chịu với cái nhìn của Giang Dư Chính.
- “ Tiểu Mạt à, tôi xin lỗi. Thấy hôm nay cậu khác quá tôi có chút lơ đãng!”
- “ Xem ra Giang tổng là rất thích vợ tôi a?”
- “ Cái gì? Vợ cậu?” Giang Dư Chính há hốc mồm, cứ nghĩ Hạ Tiểu Mạt vẫn còn độc thân. Anh ta còn định sau buổi tiệc này về nước tìm cô để thổ lộ vậy mà bây giờ cô đã có chồng hơn nữa lại còn là tình địch của anh ta Lục Khải
Huy. Đương nhiên là anh ta sau khi nghe chuyện này thì sẽ không vui.
- “ A Giang tổng, Lục chủ tịch hai người cũng ở đây!” Một tiếng nói vọng đến vừa xa lạ vừa quen thuộc.
Thì ra là Diệp Hân Nghiên, cô ta cũng không phải con nhà quyền quý gì nhưng nể mặt là phó giám đốc Lục thị chả nhẽ lại không đến.
- “ Giang Dư Chính cậu quên tôi nhanh vậy!”
- “ Cậu là Diệp Hân Nghiên ư? Xin lỗi tôi không nhận ra cậu.”
- “ Nếu hai người đã muốn trò chuyện chúng tôi xin phép đi trước!”
- “ Ơ từ từ, mọi người lâu ngày mới gặp nhau mà uống một ly đã chứ?” Diệp Hân Nghiên cản Lục Khải Huy và Hạ Tiểu Mạt lại.
- “ Đây uống rượu coi như để chúc mừng hai người thành vợ chồng đi!” Diệp Hân Nghiên cố ý đưa cho Hạ Tiểu Mạt ly rượu có bỏ thuốc cô ta nghĩ thầm kiểu gì Hạ Tiểu Mạt cũng sẽ trúng bẫy của cô ta. Nhưng chưa kịp đưa thì Lục Khải Huy đã gạt bỏ:
- “ Cô ấy không uống được rượu!”
- “ Em không sao để em uống một ít cũng được dù sao cũng phải nể mặt bạn cũ!” Hạ Tiểu Mạt một tay cầm ly rượu một tay nắm lấy bàn tay của Lục Khải Huy.
- “ Được nể tình bạn của em!” Lục Khải Huy đành nhẫn nhịn vì cô.
Cả bốn con người cùng uống ly rượu ai cũng uống cạn nhưng chỉ có Hạ Tiểu Mạt không quen với việc này nên chr được một ngụm. Lục Khải Huy uống xong thì lấy lại ly rượu trên tay cô và nói:
- “ Em uống thế thôi!”
- “ Chúng tôi đi trước. Không tiễn!”
- “ Được hoan nghênh cậu lần sau ghé lại!” Giiang Dư Chính cắn răng mà chào lại.
Còn Diệp Hân Nghiên cô ta nở nụ cười rùng rợn *Khải Huy anh cứ chờ mà coi cô ta sau đêm nay không còn là người của anh nữa đâu*. Việc cô ta đến đây là có tính toán từ trước. Trước khi gặp lại bạn cũ cô ta đã mua chuộc một số nhân viên, rồi cố tình bỏ thuốc vào ly rượu của Hạ Tiểu Mạt. Chỉ cần Hạ Tiểu Mạt thấy khó chịu để đi ra chỗ khác thì cô ta sẽ động thủ.
Lục Khải Huy cùng Hạ Tiểu Mạt lúc này đang đi tiếp những vị khách khác. Bỗng dưng Hạ Tiểu Mạt thấy đầu óc hơi choáng liền bảo Lục Khải Huy:
- “ Em có hơi khó chịu anh ở đây tiếp khách nhé. Em vào nhé vệ sinh một lát”
- “ Anh đã bảo em là không nên uống nhiều thế mà. Đi đi có chuyện gì cứ gọi cho anh.”