Thời gian một tháng trôi qua rất nhanh, ấy vậy mà hôm nay đã là ngày cô và anh kết hôn. Ai ai cũng háo hức tất bậc chuẩn bị hôn lễ. Ngôi nhà Hạ gia vì thế mà không khí cũng trở nên náo nhiệt hẳn.
Theo ý anh và cô thì hôn lễ được tổ chức tại một nhà thờ gần ngoại ô. Những người tham gia hôn lễ cũng chỉ có Ba mẹ Hạ Tiểu Mạt, em trai Hạ Duy Khiêm, anh em Thẩm gia, vị hôn phu của Thẩm Nhã Tịnh – Lăng Hiên Viên, Cố Tĩnh Hy. Còn bên nhà Lục Khải Huy thì chỉ có ông nội anh.
Trước giờ làm lễ Lăng Hiên Viên đến chỗ Lục Khải Huy nói chuyện:
- “ Này bạn tôi! Cậu làm lễ kết hôn mà cũng không nói cho tôi biết làm tôi phải biết qua Tịnh Tịnh nhà tôi đã thế lại còn là bạn cùng lớp chúng ta ngày xưa!”
- “ Tôi đâu cần cậu biết cậu thì suốt ngày chỉ có Nhã Tịnh nhà cậu thì còn cần gì tôi nữa?’
- “ Bớt giận, bớt giận mà. Bỏ qua chuyện này đi đã mà sao cô ấy lại không nhớ ra cậu?”
- “ Tôi có nghe Nhã Tịnh nói qua cô ấy là vì tai nạn giao thông nên mới quên đi tôi!”
- “ Chả nhẽ là gặp tai nạn vì cậu?”
- “ Đúng vậy nhưng tôi chưa rõ nguyên nhân nên tôi phải điều tra lại vụ này!”
Lúc này ở chỗ cô dâu.
- “ Tiểu Mạt lấy chồng thì phải sống hạnh phúc nhé! Anh ta mà có bắt nạt cậu thì phải nói với mình đấy!” Thẩm Nhã Tịnh dõng dạc nói.
- “ Phải đấy Tiểu Mạt có tụi mình sẽ bảo vệ cho cậu!” Cố Tĩnh Hy tiếp lời Thẩm Nhã Tịnh.
Hai người bạn này của cô từ những người xa lạ bây giờ đã trở nên thân thiết với nhau. Vì cùng xuất thân từ con nhà danh giá nên hai người kết thân rất nhanh. Cả hai người bạn này cô rất tin tưởng họ luôn luôn lắng nghe cô, sẻ chia cùng cô những nỗi buồn niềm vui. Thẩm Nhã Tịnh vui tươi hoạt bát nhưng lại rất trong sáng còn Cố Tĩnh Hy thì cũng chỉ mới quen có vài tháng nhưng cũng biết được rằng cô ấy cũng rất thật thà không có xấu tính như Diệp
Hân Nghiên hay Lãnh Dao Dao a. Nghe hai người bạn này nói sẽ bảo vệ cô mà cô cảm động không ngừng.
- “ Cảm ơn hai cậu mình hứa là nếu có chuyện không vui thì sẽ nói với hai cậu. Đến lúc đó chúng ta cùng đi chơi để giải khuây mặc kệ những chàng trai kia Haha!
Đang nói thì một vị mục sư trông tầm khoảng 60 tuổi nói.
- “ Các vị thân mến đã đến giờ cử hành hôn lễ kính mời quý vị cùng các bậc phụ huynh và bạn bè của hai cháu hãy ngồi ổn định vào vị trí để chúng ta cử hành hôn lễ”
- “ Tiểu Mạt đến giờ rồi con chúng ta cùng ra ngoài thôi!” Hạ lão gia đi vào và nói.
- “ Vâng ba!”
- “ Tiểu Mạt tụi mình đi trước đây!” Cố Tĩnh Hy và Thẩm Nhã Tịnh cùng ra ngoài.
- “ Con gái ba hôm nay xinh lắm! Ba đảm bảo con sẽ là cô dâu đẹp nhất hôm nay!”
- “ Ba này trọc con hoài à!” Cô xấu hổ.
Thế là cô cùng ba ba của mình tiến vào lễ đường. Từ xa xa nhìn thấy Lục Khải Huy đang đứng cùng vị mục sư hôm nay thì cô phải công nhận là anh rất đẹp trai. Nhìn anh như vậy trong tim cô cũng đã có một phần nào đó rung động. Còn anh thì đứng tại đây cảm xúc bây giờ cũng rất hồi hộp cô hôm nay mặc một chiếc váy cưới trắng tinh khôi cúp ngực cài thêm những kim tuyến lấp lánh cộng với ánh mặt trời rất là xinh đẹp. Cứ nghĩ đến việc cô chính thức thành vợ anh bắt đầu từ ngày hôm nay anh rất vui.
Cuối cùng thì Hạ lão gia cũng đưa con gái Hạ Tiểu Mạt của mình đến chỗ anh. Ông đưa tay con gái mình đặt vào lòng bàn tay Lục Khải Huy:
- “ Ba giao con gái cho con hãy chăm sóc cho con bé thật tốt, ba sống đến từng này tuổi rồi chỉ mong con cái mình hạnh phúc thôi!”
- “ Vâng con hứa với ba, ba vợ!”
- “ Ừ được rồi!” Nói rồi Hạ lão gia đi xuống nhường chỗ cho cô dâu và chú rể.
Anh cầm lấy tay cô và bắt đầu nghe vị mục sư nói:
- “ Lục Khải Huy tiên sinh, con có đồng ý lấy Hạ Tiểu Mạt tiểu thư dù ốm đâu hay khỏe mạnh, dù giàu có hay nghèo khổ cùng nhau đi hết quãng đời còn lại?”
- “ Con đồng ý!” Anh không chần chừ mà trả lời ngay.
- “ Hạ Tiểu Mạt tiểu thư, con có đồng ý lấy Lục Khải Huy tiên sinh dù ốm đâu hay khỏe mạnh, dù giàu có hay nghèo khổ cùng nhau đi hết quãng đời còn lại?”
- “ Con…con đồng ý!” Nhìn vào ánh mắt của anh đng mong đợi nên cô đã đồng ý hôn lễ này trong thân tâm cô cũng không muốn tổn thương anh nhưng cô không biết được anh là yêu thương cô thật lòng hay chỉ vì quan hệ hợp đồng đối phó gia đình nhưng ánh mắt đó đã nói lên cô nguyện không quan tâm đến máy thứ kia mà chỉ cần tập trung vào giây phút này thôi.
- “ Chú rể có thể hôn cô dâu!”
Anh vén chiếc khăn trùm lên rồi đưa môi mình tiến đến môi cô. Càng tiến gần cô càng cảm nhận được hơi thở nam tính phả vào mặt cô không suy nghĩ gì nhiều cô nhắm mắt lại từ từ hưởng thụ nụ hôn của anh. Anh hôn cô đến khi gần như không thở nổi nữa thì mới rời khỏi đôi môi ngọt ngào đấy của cô. Mọi người cùng đứng dậy vỗ tay cho cô dâu và chú rể.
Hôn lễ xong, anh và cô lên xe để chuẩn bị hưởng tuần trăng mật. Trước khi đi, ai cũng dặn dò:
- “ Khải Huy, Tiểu Mạt mau sớm có chắt để ông già này mong ngày ngày!”
- “ Ông…ông nội tụi con sẽ cố gắng!”
- “ Hai đứa đi chơi vui vẻ!” Ông bà Hạ chúc hai đứa con mình đi chơi vui vẻ.
- “ Anh rể nhớ mua quà cho em nhé!” Hạ Duy Khiêm cười nói.
- “ Anh sẽ nhớ mua cho em.”
- “ Anh đừng mua cho thằng bé nó sẽ sinh tính hư đấy. Em không có quà của bọn chị đâu, đừng mơ mộng!”
- “ Còn tụi mình cũng giống ông nội của chồng cậu mong cậu có con sớm để tụi mình còn làm mẹ nuôi!” Thẩm Nhã Tịnh cùng Cố Tĩnh Hy lên tiếng.
- “ Mình… mình vẫn cồn trẻ mà sao có thể có con sớm được
!”
- “ Hai người đi chơi vui vẻ!” Lăng Hiên Viên nháy mắt với Lục Khải Huy.
- “ Hiên Viên sao cậu quen anh ấy vậy?” Hạ Tiểu Mạt hỏi.
- “ À thì là tụi mình quen nhau vì gia đình của cả hai thật ra thì cũng không có ưa nhau đâu Haha”
- “ Lăng Viên Hiên cậu có tin là tôi cho cậu đi Châu Phi ba tháng không?” Lục Khải Huy gầm gừ.
- “ Ây ây không dám đắc tội chủ tịch nữa!”
- “ Em gái Tiểu Mạt của anh tân hôn vui vẻ!” Thẩm Vũ Thiên cười nói.
- “ Em cảm ơn anh trai!” Vì cô không có anh trai nên từ khi quen biết anh trai của Thẩm Nhã Tịnh là anh trai ruột trong nhà.
- “ Sân bay cũng sắp đến giờ khởi hành rồi chúng ta phải đi thôi không muộn. Con chào mọi người!” Lục Khải Huy chào tạm biệt với mọi người.
- “ A nhanh vậy, để em chào mọi người. Con đi đây ạ, ông nội ba mẹ phải nhớ chăm sóc sức khỏe ạ!”
- “ Tạm biệt!” mọi người cùng đồng thanh nói.
- “ Tụi con đi đây ạ!” Anh và cô chào tạm biệt mọi người rồi chiếc xe bắt đầu chuyển bánh đi về hướng sân bay.
Chiếc xe của anh và cô dần dần khuất khỏi tầm mắt của mọi người, thì cũng là lúc mọi người chuẩn bị ra về.
- “ Tĩnh Hy cậu có ai đèo về chưa?” Thấy Cố Tĩnh Hy cũng rất hợp với anh trai mình Thẩm Nhã Tịnh liền hỏi.
- “ Hiện tại thì mình đang chờ chú lái xe tới đón mình!”
- “ Hay là để mình bảo anh trai mình trở cậu về!”
- “ Vậy có được không?”
- “ Được mà!” Hôm nay trong lúc hôn lễ diễn ra Thẩm Nhã Tịnh đã thấy Cố Tĩnh Hy có hành động rất ngại ngùng khi đứng cạnh anh cô nên cô đã quyết định làm mai cho anh trai mình luôn.
- “ Anh hai, anh đưa cậu về nhé!”
- “ Ừ bảo cô ấy đợi anh, anh đi lấy xe!” Thẩm Vũ Thiên thật ra cũng đã để ý đến cô lâu rồi nhưng chưa có dịp gần gũi với cô nay mới được em gái tạo cơ hội nên anh cũng không bỏ qua.
- “ Bây giờ cậu có thể gọi cho người nhà cậu không cần tới đón nữa, mà mình để ý nha cậu là có thích anh hai của mình đúng không?”
- “ A ừm chắc là mình thích anh ấy rồi.”
- “ Ôi vậy tốt quá mình mong chờ ngày cậu được làm chị dâu mình quá!”