Từ khi Châu Tiểu Á biết được sự thật thì cô rất vui, ít nhất thì hiện tại Tô Thước vẫn chưa có bạn gái và còn đang độc thân. Nếu như anh vẫn còn độc thân thì cô có quyền theo đuổi anh rồi, ít nhất là vậy.
Nhưng mà, trước khi Hà Mật rời đi vào vài ngày trước thì chị ấy còn nói rằng cách đây gần một năm thì Tô Thước từng nói muốn kết hôn, nhưng chị ấy chưa từng nhìn thấy người con gái kia, nếu như Hà Mật đoán không nhầm thì những năm nay Tô Thước đang chờ cô ấy quay lại.
Khi Châu Tiểu Á nghe vậy thì cũng có chút buồn, nhưng không sao cả, chỉ cần người đó không xuất hiện thì cô vẫn còn cơ hội tiếp cận anh.
Thời gian để chuẩn bị cho buổi cắm trại càng gần, và hôm nay chính là ngày đó. Hiển nhiên thì Châu Tiểu Á rất háo hức chờ đợi ngày này, vì cô đã biết rằng người mình thích chưa có người yêu, chỉ cần như vậy là đủ rồi.
Vốn dĩ tâm trạng buổi sáng của Châu Tiểu Á còn đang rất hân hoan, thì ngay khi Tô Thước lên xe thì anh quay lại đưa tay ra và đỡ một cô gái nào đó lên xe cùng, không chỉ vậy mà còn rất dịu dàng nhắc nhở cô gái kia nên cẩn thận. Nhìn thấy thái độ này thì Châu Tiểu Á lại dâng lên một cảm giác bất an không thôi.
Bất chợt lúc này thì Tô Thước liền nói:
- Đây là Giảng viên thực tập Triệu Thu Ánh, cô ấy sẽ đồng hành cùng lớp chúng ta trong lần cắm trại này, các bạn hãy làm quen nhé.
Sau đó thì Triệu Thu Ánh cũng vui vẻ chào hỏi và làm quen với mọi người, rồi cô ấy cũng ngồi xuống bên cạnh Tô Thước, không chỉ vậy mà hành động giữa hai người họ còn vô cùng thân thiết. Trong lúc Châu Tiểu Á vẫn còn ngây ngốc thì Bàng Linh ở bên cạnh đã tìm thấy sơ yếu lý lịch của vị Giảng viên Triệu này, nhưng mà Bàng Linh vừa đọc liền phải ồ lên đầy cảm khái.
- Linh Linh, có chuyện gì sao?
- Vị nữ Giảng viên này không tồi đâu nha. Năm trước vừa nhận học bổng, năm nay đã được về nước với tư cách là Giảng viên xuất sắc, xem ra mối quan hệ của cô ấy và Chủ nhiệm không tồi.
Ngay lúc này thì có người ở bên trên họ còn quay xuống, nói:
- Hai người không biết sao?
Châu Tiểu Á và Bàng Linh ngây ngốc, họ nên biết gì sao?
Rồi cô bạn đó liền lấy điện thoại ra, sau đó đăng nhập vào diễn đàn của trường rồi đưa cho họ xem. Trên diễn đàn bây giờ đã xôn xao chuyện Giảng viên Triệu Thu Ánh về nước rồi, có vẻ như cô ấy đang không yên tâm về Tô Thước thì phải. Bất chợt lúc này Châu Tiểu Á lại có chút giật mình, cách đây mấy ngày thì chị Hà Mật cũng có nói rằng một năm trước Tô Thước từng muốn kết hôn, nhưng rồi lại im bặt... Chẳng lẽ cô dâu lúc đó của Tô Thước chính là Triệu Thu Ánh sao?
Bàng Linh thấy bạn mình đã đờ người liền đưa tay lay lay tay của cô, nói:
- Á Á, cậu sao vậy? Không khỏe ở đâu à?
Nhưng Châu Tiểu Á lại lắc đầu, chắc là do cô nghĩ nhiều quá rồi. Rõ ràng Tô Thước đã nói bạn gái của anh là người ngoài ngành kia mà... Nhưng khoan đã, cái chuyện Tô Thước đăng lên diễn đàn là nói về chị Hà Mật, mục đích của anh là khiến cho dư luận yên ắng thôi. Bây giờ có khi nào anh sẽ lên diễn đàn đính chính lại hay không?
Hi vọng nhỏ nhoi của Châu Tiểu Á vừa mới mở ra đã bị dập tắt nhanh như vậy sao?
- Á Á, cậu thật sự không sao chứ?
Lúc này Châu Tiểu Á mới hoàn hồn rồi nói bản thân không sao. Dù là nói vậy nhưng trong lòng của cô có chút bất an, bây giờ cô có nên hỏi chị Hà Mật hay không nhỉ? Liệu chị ấy có biết về chuyện năm đó hay không? Nhưng rồi Châu Tiểu Á lại quyết định không hỏi, cô phải quan sát thêm một chút đã.
Nói rồi thì Châu Tiểu Á liền đeo tai nghe rồi nhắm mắt đi ngủ, mặc kệ mọi chuyện như thế nào, cứ xem tình hình rồi tính tiếp.
Khoảng hơn một tiếng ngồi xe thì lớp họ cũng đã đến nơi, nhưng có vẻ như lớp của Cầm Giai Di vẫn chưa đến, nên nhân cơ hội này Tô Thước đã bảo các học sinh hãy tự chia nhóm, mỗi nhóm sẽ từ ba đến năm bạn, tự dựng lều rồi nghỉ ngơi và chờ lớp còn lại.
Hiển nhiên thì các bạn nữ sẽ không thể tự mình dựng lều được, nên Tô Thước phải giúp đỡ. Lần này là đến lều của nhóm Châu Tiểu Á và Bàng Linh, anh tuy là giúp đỡ cô nhưng tâm trí lại đang chú ý đến Triệu Thu Ánh ở bên kia. Ngay sau khi lều của nhóm cô được dựng xong thì còn chưa để cô cảm ơn đã chạy đi mất, vừa nhìn thấy Triệu Thu Ánh muốn nhóm lửa liền ngăn lại, nói:
- Chuyện này em đừng làm, để cho anh.
- Được rồi mà, em đến đây là giúp đỡ anh và các bạn sinh viên, chứ có phải đến đây để làm cá kiểng đâu.
Nói xong thì Triệu Thu Ánh cũng nhìn Tô Thước rồi mỉm cười anh cũng chỉ biết lắc đầu, sau đó thì giao nhiệm vụ cho cô ấy là gọt trái cây. Lúc này Châu Tiểu Á mới phát hiện, thái độ của Tô Thước đối với chị Hà Mật khác với đối Giảng viên Triệu Thu Ánh này... Lẽ nào cô ấy mới thật sự là người mà Tô Thước yêu sao?
Trong lúc này thì Châu Tiểu Á liền có chút buồn bã, Bàng Linh nhìn thấy cũng chỉ biết lắc đầu, con chim nhỏ còn chưa kịp vui mừng được bao lâu thì tình địch lại xuất hiện rồi, tội cho bé nó quá đi mất.