Cách Tán Vợ Của Diệp Thiếu

Chương 6: Ngủ chung




"Muốn chết thì tranh thủ còn sớm ra ngoài mà chết, đừng phá hư phong thủy nhà tôi." Lại nói với Diệp Bộ Hàng, "Tề Hải, cậu còn đứng ngây đó làm gì? Đẩy tôi về phòng."

"Tên này là ai?" Khổng Di vỗ ngực cả giận nói.

"Đàn ông của tôi." Vẻn vẹn bốn chữ, giọng nói lộ vẻ ngang ngược rõ ràng.

"Tô Vãn Vãn, mày vẫn chưa kết hôn, sao có thể không có tự trọng như vậy? Mày có biết bối cảnh cậu ta thế nào không?" Khổng Di không còn đến nửa cái mạng, thầm nghĩ trở về nhất định phải uống chút tổ yến bồi bổ.

Diệp Bộ Hàng thì bị mấy chữ "đàn ông của tôi" từ miệng Dương Từ dọa sợ, cô nàng này thật là đủ ngang ngược.

"Ăn mày tôi nhặt được." Dương Từ nói thật.

"Ăn mày?" Khổng Di thực sự nổi điên, "mày còn biết xấu hổ không? Loại đàn ông này cũng chứa?"

Diệp Bộ Hàng thì nghĩ, chẳng lẽ bảy năm qua mình thật biến hóa lớn như vậy? Đến Khổng Di và Tô Hinh cũng không nhận ra? Chỉ là trước kia cậu không tham gia yến hội nhiều, cũng không đồng thời xuất hiện cùng hai người này.

Dương Từ khó khăn đứng lên từ xe lăn, hôn lên cánh môi hồng vẫn luôn muốn hôn từ lần đầu trông thấy.

Lần này Diệp Bộ Hàng là chân chính tê dại toàn thân, tư vị này sao lại thấy hơi là lạ, hơi mềm, đàn hồi, lại có chút ngọt ngào.

"Còn không đi, muốn xem người ta thân thiết sao? Tô phu nhân thích khẩu vị nặng như vậy?" Một tay Dương Từ choàng qua vai Diệp Bộ Hàng, để mình đứng được lâu hơn.

Tô Hinh kéo Khổng Di lại, nói: "Mẹ, con đã bảo nó không đáng để mẹ con mình phải tới gọi về Tô gia, cửa Tô gia đã bị nó bôi xấu rồi, không bằng không nhận thì hơn."

Khổng Di cũng cảm thấy tiếp tục ở lại thì những chống nắng, spa đều là làm không công, nên đạp giày cao gót rời đi.

Lúc ấy Dương Từ mới bỏ cái tay đang khoác trên vai Diệp Bộ Hàng xuống, "xin lỗi cậu, chỉ có cách này mới khiến họ đi."

"Cô là em gái, con gái của họ, sao lại phải nói lời quyết tuyệt như vậy?" 

"Trên đời này làm gì có ai coi tôi là người nhà." Toàn thân Dương Từ đều là gai, vì nếu không gai, cô sẽ bị người khác đâm cho vết thương đầy mình.

"Mới nãy là nụ hôn đầu của tôi." Diệp Bộ Hàng thấy hơi buồn bực, tuy không mong đợi gì với nụ hôn đầu, nhưng ít ra cũng nên cùng với cô gái mình yêu, trong một khung cảnh "hơi chút" lãng mạn chứ, tình đến mặn nồng thuận theo tự nhiên, chứ không phải vì tính toán mục đích thế này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.