Cả Thế Giới Biết Em Yêu Anh

Chương 40: 40: Ngoại Truyện Sâu Thẳm Trái Tim Luôn Yêu Em 6




Người phụ nữ ác độc này đã hối lộ và thoát ra khỏi nhà tù.

Và mục đích trốn ra của cô ta là bắt cóc Lâm Tuyết.

Khi nhận được giọng nói của cô ta trong điện thoại của Tiểu Tuyết , tôi vô cùng hoảng sợ, đồng thời tôi vậy mà biết được Tuyết nhi của tôi đã mang thai.

Tôi vừa kinh ngạc và vừa sợ hãi.

Bời vì điều này có nghĩa là Tống Tử Hân càng có nhiều lý do để đe dọa tôi hơn, tôi nhất định sẽ nhượng bộ.

Cô ta thật sự quá tàn bạo, đạp vào bụng Tiểu Tuyết một cước.

Tôi cảm nhận được sự đau đớn của Tiểu Tuyết qua điện thoại mặc dù cô ấy không hề lên tiếng.

Tối thật sự sợ hãi, tôi sợ đứa bé mà chúng tôi vất vả có được lần này sẽ không còn, nhưng điều tôi sợ hơn chính là Tiểu Tuyết xảy ra chuyện.

Chỉ cần cô ấy không có việc gì, chỉ cần cô ấy không sao cả…

Tôi thật sự không biết phải đón nhận tương lai ra sao nếu mất đi cô ấy.

Tôi đã quen với việc luôn có cô ấy ở bên cạnh, cô ấy là tất cả trong cuộc đời của tôi.

Bất kể Tống Tử Hân muốn tôi làm cái gì, tôi cũng sẽ đồng ý, chỉ cần cô ta không tổn thương Tuyết nhi của tôi.

Tôi nhìn thấy Tiểu Tuyết bị cô ta dùng dao đè xuống, cô ta cứa vào chiếc cổ trắng nõn của Tiểu Tuyết, máu chảy ra, thật chói mắt.

Tiểu Tuyết vẫn luôn quật cường như trong tưởng tượng của tôi, chính là không muốn tôi gặp nguy hiểm khi cứu cô ấy.

Nhưng Tống Tử Hân đã sớm có kế hoạch chiếm để hạ gục tôi, cô ta không chiếm được tôi nên muốn tiêu diệt tôi.

Cô ta muốn tôi chết, dùng con dao găm kia đâm vào ngực mình, tôi thật sự sẽ chết nếu làm theo ý cô ta.

Nếu việc này có thể cứu được Tiểu Tuyết, tôi quả thật không hối hận.

Tôi đã nợ cô ấy rất nhiều và cũng nợ cô ấy một mạng, chính là mạng của đứa con trước đó của chúng tôi.

Chỉ cần cô ấy sống tốt, tôi chết cũng không sao.

Nhưng Tiểu Tuyết gào khóc không cho tôi chết, thậm chí còn đe dọa nếu tôi dám làm vậy, mẹ con cô ấy sẽ chết theo tôi.

Tống Tử Hân… người phụ nữ hạ tiện này, cô ta có tư cách gì để cho tôi, Tiểu Tuyết và con của chúng tôi phải chết thay cô ta.

Hơn nữa nếu tôi thật sự làm điều này, tiện nhân Tống Tử Hân có giữ lời hứa thả Tiểu Tuyết đi hay không? Và khi tôi chết, liệu Tuyết nhi của tôi có sống hạnh phúc không?

Rõ ràng là sẽ không?

Tôi đã dẫn dụ được Tống Tử Hân và kéo Tiểu Tuyết vào lòng mình an toàn.

Người tôi yêu thương nhất và con của chúng tôi đã an toàn.

Và Tống Tử Hân cuối cùng cũng phải trả giá cho những gì cô ta đã làm.

Lần này, chính xác là sau cơn mưa trời lại sáng.

Tiểu Tuyết hằng ngày đều làm cơm trưa và mang đến Lăng thị cùng tôi ăn trưa.

Tôi thường xuyên nắm tay cô, ôm eo cô, đi vòng quanh công ty để mọi người biết người mà Lăng Vũ Trạch yêu chính là Lâm Tuyết.

Cảnh sát cũng đưa ra thông báo cho tôi đã phá được đường dây tội phạm và ghi nhận tuyên dương tôi.

Lâm Tuyết thật sự rất tự hào về tôi.

Cô ấy nói cô ấy không thích nhầm người, mà nếu có nhầm, cô cũng sẽ muốn nhầm cả đời để yêu tôi, bên nhau mãi mãi…

Tiểu Tuyết được phát hiện mang song thai, tôi thật sự rất vui mừng.

Tôi sắp được làm ba của hai đứa trẻ.

Mỗi ngày cô ấy đều chuẩn bị cơm và đến công ty cùng tôi dùng bữa như thường lệ, mọi người trong công ty, đối tác nước ngoài, và cả Hải Sơn đều biết rõ tôi và Tiểu Tuyết ngày đêm bên nhau, tình yêu của chúng tôi ngọt ngào và yêu thương.

Thật ra tôi vẫn luôn cảm thấy không đủ.

Nhiều năm trước, tôi thật sự đã có thể nắm tay Tiểu Tuyết và cùng cô ấy tận hưởng mối tình lãng mạn khi chúng tôi còn ở trường.

Nhưng bức tranh đẹp đẽ đó đã bị Tống Tử Hân phá hỏng.

Nhưng tôi không oán giận ai nữa, từ giờ trở đi tôi sẽ hết lòng yêu thương Tiểu Tuyết, kiếm thật nhiều tiền để lo cho cô ấy và các con của tôi một cuộc sống vô lo vô nghĩ.

Nhân sinh chỉ mấy chục năm, không đủ dài để tôi có thể yêu thương cô ấy bằng tình yêu vô hạn.

Tiểu Tuyết cuối cùng cũng sinh con.

Tôi chứng kiến cả một quá trình khàn cả giọng và vô cùng đau đớn, tôi nhìn thấy mồ hôi và nước mắt của cô ấy hòa vào nhau, bộ dạng này không có chút nào khó coi, ngược lại còn rất đẹp.

Sau nhiều giờ nỗ lực, hai cậu nhóc xinh đẹp cũng đã chào đời.

Nhìn thấy Tiểu Tuyết và hai đứa con mới chào đời, tôi dường như muốn cảm ơn ông trời đã mang lại cho tôi mọi thứ để thay chỗ cho sự tuyệt vọng và trái tim tan nát trước kia.

Mười năm qua, không ai hiểu được cảm giác người mình yêu ở ngay bên cạnh nhưng không thể yêu… nó dằn vặt tôi ra sao.

Tất cả ký ức tuổi trẻ của tôi, đều chỉ có một người con gái… Lâm Tuyết.

Hai con của chúng tôi lớn dần, nhìn vào hai cái bánh bao muốn tan chảy trong lòng.

Đây là kết tinh tình yêu giữa tôi và Tiểu Tuyết, đó là món quà tuyệt vời mà ông trời ban tặng cho chúng tôi.

Vì phải chăm sóc em bé nên Tiểu Tuyết không có thời gian đến Lăng thị tìm tôi ăn cơm, mà tôi sẽ quay về nhà vào buổi trưa để thăm cô ấy và các con.

Trước đây tôi tập trung quá nhiều cho sự nghiệp và cái gọi là công lý nhưng bây giờ điều tôi muốn làm nhất chính là tận hưởng hạnh phúc gia đình.

Sau khi trở thành ba, tôi cảm thấy mình phải có trách nhiệm nhiều hơn.

Với tư cách là chủ gia đình, tôi có trách nhiệm bảo vệ vợ con mình, đảm bảo vợ con tôi sẽ được hạnh phúc trọn đời.

Vào buổi tối, hai bánh bao nhỏ thay phiên nhau náo loạn tôi và Tiểu Tuyết, đến khi bọn trẻ cuối cùng cũng chìm vào giấc ngủ bình yên, Tiểu Tuyết đã có chút mệt mỏi liền tựa vào lòng ngực của tôi.

Tôi cúi mặt nhìn cô, cô ấy nhắm mắt lại, im lặng và mềm mại.

Nghĩ đến việc cô ấy đã mạnh mẽ và bướng bỉnh yêu tôi suốt nhiều năm, tôi cảm thấy đau lòng và ôm cô ấy thật chặt.

Bị ôm ôm chặt, Tiểu Tuyết liền mở mắt nhìn tôi, chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, gương mặt ửng hồng.

Tôi mỉm cười, cúi đầu hôn lên trán, sau đó là bờ môi ngọt ngào của cô ấy.

Tôi nhìn thấy trong ánh mắt của cô ấy, long lên sự hạnh phúc giống như tôi.

Trong lòng tôi luôn có một nghi hoặc, tôi muốn biết điều gì đã giúp cô ấy kiên trì yêu tôi đến tận mười năm trời.

Lâm Tuyết nhìn tôi, đột nhiên bật cười.

Câu trả lời của Tiểu Tuyết khiến tôi có chút sửng sốt nhưng sau đó chính là thật sự kích động.

Nguyên lai, khi ở trong thư viện ngày đó tôi hôn trộm cô ấy, là lúc Tuyết nhi của tôi không hề ngủ say, hóa ra bí mật mà tôi nghĩ rằng sẽ che giấu đã bị người tôi yêu thương nhất nhìn thấu.

Và có lẽ từ giây phút đó trở đi, Lâm Tuyết biết rõ rằng trong cuộc theo đuổi tình yêu này, cô ấy không hề đơn độc, cô ấy chỉ đang một mực chờ đợi tôi thừa nhận mà thôi….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.