Cả Đời Chỉ Yêu Em

Chương 579: Đợi ba ba!




Cửa được kéo ra, cách sân nhỏ, Tố Tâm đứng ở dưới ánh chiều tà, lộ ra nụ cười...

Gió mát thổi qua, thổi tóc dài của Tố Tâm bay khẽ, cô giơ tay vén tóc ra sau tai, mở miệng: "Đoàn Đoàn!"

Hai tay Đoàn Đoàn đang dùng sức đóng cửa xe, nhóc xoay lại, nhìn thấy Tố Tâm đứng ở cửa vào, trong nháy mắt con mắt liền sáng lên: "Mẹ!"

Đoàn Đoàn cộc cộc cộc chạy đến cửa, đẩy ra, chạy chậm tới trước mặt Tố Tâm, mở hai tay ra ôm lấy chân của Tố Tâm, ngửa đầu nhìn cô.

Tố Tâm kéo hai cánh tay của Đoàn Đoàn ra, Đoàn Đoàn liền biết Tố Tâm định làm gì, nhóc hết sức phối hợp để cho Tố Tâm ôm lấy, tay chân đều quấn ở trên người cô, gò má gối lên bả vai, sau đó hít sâu mùi hương từ trên người cô, nhóc cảm thấy rất hạnh phúc.

Chú Hồ đứng ở bên cạnh xe nhìn hai mẹ con hạnh phúc như vậy đều cười không ngừng...

"Chú Hồ, cực khổ rồi!" Tố Tâm nói cảm ơn với chú Hồ sau đó xoay người ôm Đoàn Đoàn đi vào.

Tố Tâm đóng cửa lại, sau đó hỏi Đoàn Đoàn: "Trong nhà trẻ đã được ăn no chưa!"

Đoàn Đoàn ôm lấy cổ Tố Tâm, nhìn thẳng vào cô, lộ ra một cái nụ cười thật tươi, gật gật đầu: "Bắp ngô!"

Tố Tâm biết rồi, xế chiều hôm nay Đoàn Đoàn được ăn cơm bắp ngô ở nhà trẻ.

"Cái kia... Đã ăn cơm rồi vậy có còn muốn ăn cơm mẹ nấu tiếp hay không! Có sườn xào nữa nha."

"Muốn ăn!"

Đoàn Đoàn đã ăn no, nhưng nhóc cũng rất thích ăn sườn xào, thế nhưng... thứ nhóc thích nhất vẫn là cơm mẹ nấu, mẹ làm cái gì Đoàn Đoàn đều thích ăn!

Ngay cả thứ Đoàn Đoàn ghét nhất là súp lơ, chỉ cần mẹ làm Đoàn Đoàn đều ăn!

Tố Tâm đem Đoàn Đoàn đặt ở trên ghế, giúp nhóc cởi ba lô nhỏ xuống, lại ngồi xổm giúp Đoàn Đoàn cở áo khoác đồng phục, Đoàn Đoàn vô cùng ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ, hai tay chống ở bên trên mặt bàn,ngước cổ, để Tố Tâm giúp nhóc cởi cúc áo.

"Con muốn ăn trước, hay là muốn chờ ba ba về rồi chúng ta cùng nhau ăn!" Tố Tâm vừa cởi cúc áo cho Đoàn Đoàn vừa hỏi.

Đoàn Đoàn suy nghĩ một chút, nhóc cúi đầu liếc nhìn bụng nhỏ của mình, dùng bàn tay vỗ vỗ ra hiệu mình đã ăn rất no, êm dịu ấm áp nói ra ba chữ: "Chờ ba ba!"

Tố Tâm suy nghĩ một chút, cảm thấy rất đúng, người một nhà nên ăn cơm cùng nhau mới có không khí ấm áp.

"Vậy thì tốt, mẹ giúp Đoàn Đoàn tắm rửa thay quần áo trước nha..."

"Đoàn Đoàn có thể tự tắm!" Đoàn Đoàn bi bô nói.

Tố Tâm giúp Đoàn Đoàn cởi áo khoác đồng phục học sinh xuống, cầm ở trên tay sau đó nói: " vậy thì Đoàn Đoàn đi tắm rửa thay quần áo đi, mẹ đi cắt hoa quả cho Đoàn Đoàn, sau đó cùng Đoàn Đoàn làm bài tập ở nhà trẻ được không!"

Đoàn Đoàn vui sướng gật đầu, nhóc từ trên ghế tuột xuống chạy về nhà tắm.

Trong phòng rửa tay, có ghế nhỏ, đây là ghế giúp Đoàn Đoàn đứng để rửa tay rửa mặt.

Đoàn Đoàn rửa sạch tay của mình, sau đó dựa theo thói quen thường ngày chạy lên lầu lấy quần áo tự đi tắm.

Những đứa trẻ ở tuổi như Đoàn Đoàn, công việc tắm rửa đều là cha mẹ hoặc là bảo mẫu trong nhà giúp đỡ, nhưng Đoàn Đoàn đã tự lập từ rất sớm rồi.

Dù cho dì Lý không ở, Đoàn Đoàn cũng biết sau khi đi học về phải tắm rửa thay quần áo và dù cho không có ai sắp xếp quần áo thì nhóc con cũng biết nên lấy quần áo ở chỗ nào.

Đoàn Đoàn lấy xong quần áo rồi chạy bì bạch vào nhà tắm, nhóc con tắm rửa sạch sẽ rồi tự mình mặc quần áo vào, động tác có vẻ vụng về nhưng cũng không bị mặc trái hay mặc ngược.

Tố Tâm treo quần áo lên móc, rửa hoa quả xong đứng gọt ở nhà bếp, một lúc sau cô đã thấy Đoàn Đoàn tắm rửa sạch sẽ đứng ở trước mặt cô, khéo léo ngửa đầu nhìn cô gọt hoa quả, tai nhỏ đã có phần đỏ lên, kiễng mũi chân lên, bộ dáng như đang chờ Tố Tâm khen ngợi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.