Bong Bóng Mùa Hè

Chương 41




Mấy cảnh quay tiếp theo của ngày hôm đó, Doãn Hạ Mạt gần như chỉ cần diễn một lần là xong, chỉ có cảnh thứ ba, lại là vì mối quan hệ của Lăng Hạo mà cô lại cứng đờ người ra.

Lăng Hạo chau mày hỏi: “Chuyện của tôi và Thái Na, là cô nói với ba tôi phải không?”.

Doãn Hạ Mạt im lặng một lúc. “Phải”.

Lăng Hạo nổi trận lôi đình: “Băng Đồng, tôi luôn coi cô là người bạn tốt nhất của tôi, tại sao cô có thể, tại sao có thể bán đứng tôi cơ chứ?”.

Ánh mắt của Hạ Mạt chầm chậm lướt trên khuôn mặt Lăng Hạo.

“Ở cảnh này, em cần phải cùng lúc thể hiện được hai cung bậc tình cảm. Trong ánh mắt là một cung bậc, trên khuôn mặt là một cung bậc khác. Khi Băng Đồng nói, gương mặt phải lạnh lùng tàn nhẫn, vô cảm, không được có thêm một biểu hiện nào khác.” Lạc Hi khẽ cười, anh đùa nói: “Hạ Mạt, đây là điểm mạnh của em, em cứ lấy cái bộ dạng đã đối xử với anh như ngày trước là được rồi”.

Hạ Mạt ngây người.

Nhớ lại ngày trước, cô quả nhiên luôn dùng thái độ lạnh lùng, nhất là khi đối diện với anh, còn với Tiểu Trừng, với Trân Ân, thậm chí với cả Âu Thần, thái độ của cô dù trách mắng hay bao che cũng đều rất dịu dàng.

Chỉ có đối với Lạc Hi, ngay từ đầu cô đã phòng bị kỹ lưỡng, năm năm trước như vậy, năm năm sau lần đầu tương ngộ cũng là như vậy. Cô cảm thấy hơi xót xa trong lòng, ánh mắt từ từ ngắm nhìn gương mặt Lạc Hi.

Lạc Hi nhìn cô chăm chăm.

Hồi lâu, anh nhẹ nhàng ghì vào trán cô, giọng khàn khàn nói:

“Vậy đó, chính là cái ánh mắt đó… Băng Đồng đã dùng ánh mắt đó để nhìn Luật Tư, ánh mắt mang tình cảm sâu sắc tận đáy lòng, nhưng nét mặt và lời nói lạnh lùng như thể có hai Băng Đồng khác nhau vậy…”

“Tôi không phải là bạn của anh, tôi chỉ là thư ký của anh.” Ðôi mắt Hạ Mạt sâu thẳm và tĩnh lặng, cô nói bằng nét mặt lạnh lùng, dường như cô ấy không có tình cảm. "Báo cáo tình hình với Chủ tịch Hội đồng quản trị là trách nhiệm của tôi.”

Lăng Hạo nhìn vào mắt cô.

Ánh mắt cô lạnh lùng như biển cả, yên lặng không một gợn sóng nhưng sâu xa, dường như có những con sóng ngầm đang ẩn náu rất sâu, rât sâu từ dưới đáy mắt, có thể trực tiếp hút anh thẳng vào bât cứ lúc nào.

“…”

“Cắt!”

Ðạo diễn Từ nổi giận, quát lớn:

“Lăng Hạo, anh làm cái gì vậy?! Ngơ ngẩn cái gì thế?”

“Xin lỗi đạo diễn.” Lăng Hạo ngượng ngùng vội vàng xin lỗi.

“Chuẩn bị diễn lại!” Đạo diễn Từ mất kiên nhẫn khua khua cánh tay, ông nhìn Doãn Hạ Mat đang đứng giữa trường quay, la lớn: “Doãn Hạ Mạt!”.

Doãn Hạ Mạt quay đầu lại, "Sao vậy đạo diễn?”.

“Hôm nay diễn rất tốt.” Đạo diễn Từ nói tỉnh bơ. “Sau này cũng phải tiếp tục cố gắng đó!”, nói xong, ông hô lớn: “Mọi người chuẩn bị! Rồi, diễn!”.

Tất cả cảnh quay hôm đó đều đã xong, các nhân viên trong đoàn phim bắt đầu thu dọn đồ đạc. Doãn Hạ Mạt trở về phòng nghỉ của diễn viên, tẩy trang trước bàn trang điểm. Trân Ân vui mừng đến bên cô, vừa khen cô diễn tốt vừa chửi An Bân Ni là người không biết giữ chữ tín.

“Thật là vô liêm sỉ! Khinh bỉ cô ta!”

Trân Ân bực tức đưa tay xoa xoa sau gáy. Hừm, sao lại có loại người như An Bân Ni chứ? Trước sự chứng kiến của mọi người, cô ta đã hứa: Nếu Doãn Hạ Mạt diễn một lần mà qua thì sẽ xin lỗi Hạ Mạt trước cả đám đông. Kết quả thì sao?! Nhân lúc mọi người không để ý liền chuồn mất tiêu luôn.

“Ngày mai sẽ vẫn gặp được cô ta”, Doãn Hạ Mạt mỉm cười, “đến lúc đó sẽ bảo cô ta xin lỗi cậu”. Nếu Trân Ân mà không nguôi giận thì kiểu gì Hạ Mạt cũng sẽ bắt An Bân Ni phải xin lỗi Trân Ân trước mặt mọi người.

“Ừ…”

Trân Ân suy nghĩ rồi cười thầm:

“Bỏ đi, lần này An Bân Ni như thế cũng coi như đã mất mặt rồi. lần này bỏ qua cho cô ta. Sau này vẫn còn cùng trong đoàn phim, tuyệt tình như thế cũng đâu có hay… Hừm, cô ta có không xin lỗi thì cô ta vẫn bị tất cả mọi người trong đoàn và đám phóng viên văn hóa tới săn tin cười nhạo sau lưng, ha ha!”

Doãn Hạ Mạt mỉm cười nhìn Trân Ân trong gương trang điểm. Trân Ân trước đây thường hay tự ti, không bao giờ dám lớn tiếng trước mặt người lạ, nhưng lúc nãy, tuy thái độ của Trân Ân đối với Lăng Hạo có hơi khiếm nhã nhưng điều đó thể hiện Trân Ân đã không còn là người nhút nhát nữa.

Qua hàng loạt sự việc, Trân Ân đã trưởng thành và càng ngày càng tự tin, Hạ Mạt dường như đang nhìn thấy được tương lai của Trân Ân, một người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo kiểu như một con bướm chui từ kén ra vậy.

Còn về An Bân Ni…

Đôi mắt Doãn Hạ Mạt trầm tư. Là một người mới bước chân vào nghề, cô không muốn có những mối quan hệ thô thiển và cứng nhắc với những người đi trước như An Bân Ni. Chỉ có điều, Hạ Mạt thở phào nhẹ nhõm, tình huống đó đã vượt ra ngoài suy nghĩ, vậy thì, cô chỉ còn biết cố gắng đón nhận và ứng phó trước những khó khăn trong tương lai mà thôi, suy cho cùng những chuyện như vậy chẳng có ích gì cho công việc cả.

***

Bản tình ca trong sáng là bộ phim truyền hình vừa quay vừa phát sóng, sẽ chiếu từng tập vào thứ Bảy hằng tuần, sau khi quay xong sáu tập đầu, phim sẽ được chính thức lên sóng của đài HBS. Do việc quảng cáo được tiến hành hết sức rầm rộ nên bộ phim này được coi là bộ phim thần tượng được mong đợi nhất trong năm. Thêm vào đó, bộ phim có sự tham gia của hai ngôi sao đang hot thủ vai chính là An Bân Ni và Lăng Hạo, do vậy khi mới bắt đầu trình chiếu, tập đầu của bộ phim đã dễ dàng đánh bại tất cả các chương trình cùng phát sóng, chiếm luôn vị trí quán quân trong bảng xếp hạng những bộ phim được đón xem nhiều nhất.

Tối hôm đó, Lạc Hi đã cố ý gạt công việc sang một bên để tới nhà Doãn Hạ Mạt, cùng cô và Tiểu Trừng xem phim.

Doãn Trừng dán mắt vào màn hình, tới khi Hạ Mạt xuất hiện trong phim thì mắt cậu mở càng to hơn, không hề chớp lấy một lần. Nhìn chị gái trong phim, cậu ngẩn ngơ, trên gương mặt là sự ngạc nhiên không tả được bằng lời, đến khi vai diễn của cô kết thúc, Doãn Trừng mới từ từ ngoái đầu lại nhìn chị Hạ Mạt đang ngồi cạnh, cậu nói:

“Chị, chị giỏi quá!”

Doãn Hạ Mạt thả lỏng người nãy giờ cứ cứng đơ đơ. Trong tập một, tuy vai diễn của cô không xuất hiện nhiều nhưng nhân vật cô thể hiện không có cái vẻ gượng gạo như cô đã từng lo lắng. Nhìn ánh mắt đồng tình của Tiểu Trừng, cô mỉm cười, bỗng nhiên cô cảm thấy tất cả những vất vả lúc trước đã được đền đáp.

Lạc Hi ôm lấy vai cô, dịu dàng cười, nói: “Em sẽ có ngày càng giỏi nữa”.

Vì mới vào nghề, nên trong cách thể hiện của cô cũng chưa được tự nhiên lắm, tuy nhiên cô lại diễn rất có cảm xúc, thứ cảm xúc nói không nên lời nằm sâu trong đôi mắt khiến người xem khó lòng rời mắt khỏi cô.

Hạ Mạt sẽ thành công.

Cô ấy là diễn viên trời sinh, thiên phận này xét ở một trình độ nào đó đã vượt qua những thành công trên con đường ca hát mà cô đã đạt được.

Theo lịch phát sóng của Bản tình ca trong sáng, cùng với những phát triển theo chiều sâu các tình tiết trong phim, chủ đề bàn luận về bộ phim này ở các chủ điểm đều xoay quanh Lăng Hạo và An Bân Ni, Lăng Hạo thủ vai Luật Tư rất hào hiệp, An Bân Ni thì thật xinh đẹp dễ thương. Trong phim, cảnh hai người gặp nhau lần đầu tiên ngồ ngộ gây cười. Lăng Hạo và An Bân Ni là cặp đôi Kim Đồng Ngọc Nữ ăn ý nhất trong làng giải trí, những tiêu đề kiểu này xuất hiện rầm rộ trên website của Bản tình ca trong sáng và trên các diễn đàn của những trang web lớn.

Nhưng sau khi tập ba được trình chiếu, trên mạng bắt đầu xuất hiện một số tiêu điểm chú ý đến nhân vật Băng Đồng: Băng Đồng rất yêu, rất rất yêu Luật Tư;Cô ta quá lãnh đạm đến mức khắc nghiệt, nhưng đúng là yêu thật lòng. Khởi đầu thỉnh thoảng mới có vài đề tựa, nhưng dần dần, những đề tựa kiểu này càng ngày càng nhiều, những lời bình phẩm cứ xuất hiện như nổi những đám lửa nhỏ thổi bùng thành đám cháy.

“Thích Băng Đồng quá! Cô ấy rất yêu Luật Tư! Cô ấy yêu Luật Tư như vậy sao Luật Tư không nhận ra nhỉ, lại còn muốn cô ta quan tâm, chăm sóc cho Thái Na nữa chứ?”

“Tôi nghĩ Thái Na và Luật Tư không hợp nhau lắm đâu, Thái Na chỉ biết chơi bời ngu ngốc, Băng Đồng việc gì phải chăm sóc cô ta? Hơn nữa, Băng Đồng và Luật Tư đứng cạnh nhau trông rất xứng đôi.”

“Nếu tôi là Luật Tư, tôi nhất định sẽ chọn Băng Đồng. Băng Đồng vì anh ta mà làm nhiều việc như vậy, tình cảm lại sâu sắc như vậy, Thái Na chỉ biết gây phiền phức mà thôi.”

“Trời đất ơi! Tôi chịu hết nổi rồi! Chỉ cần Băng Đồng nhìn thấy Luật Tư là tim tôi đập loạn lên, đôi mắt cô ấy quá đẹp, cố che giấu một tình cảm sâu đậm mênh mông như đại dương! Đồ ngốc Luật Tư kia, không được ngày ngày vui chơi cùng với Thái Na ngu dốt đó nữa. Băng Đồng mới là người yêu anh nhất!”

Những lời bình luận trên mạng như ngọn lửa bùng cháy dữ dội lan rộng, những tiêu đề đại loại như: Thái Na và Băng Đồng, ai thích hợp với Luật Tư hơn? trở thành chủ đề nóng bỏng nhất được cư dân mạng tranh luận đêm ngày. Khắp nơi trên mạng chỗ nào cũng có thể thấy được hình ảnh trong phim của Băng Đồng và Thái Na được cắt dán.

Lúc này có người tung tin An Bân Ni trong vai Thái Na và Doãn Hạ Mạt trong vai Băng Đồng không hợp tính nhau, hai người họ đã từng cãi nhau ở trường quay. Thế là như đổ thêm dầu vào lửa, các fan của Băng Đồng và Thái Na lại mở ra những cuộc tranh luận gay gắt…

Làn sóng này lại từ trên mạng truyền ra ngoài, những bài báo đưa tin về An Bân Ni và Lăng Hạo lồng ghép những đoạn có nội dung giới thiệu về Doãn Hạ Mạt cũng ngày một nhiều. Ca khúc đơn Nàng tiên cá bong bóng lần thứ hai dậy sóng, một lần nữa nó lại đứng đầu ở top đầu trong bảng xếp hạng. Những lời mời Hạ Mạt tham gia chương trình của các báo, đài cũng ngày càng nhiều, Trân Ân không kịp thở xoay như chong chóng với hy vọng sẽ giúp Doãn Hạ Mạt có được hình ảnh hoàn mỹ nhất, tần suất xuất hiện trước mặt khán giả sao cho hợp lý nhất.

Nhờ bộ phim Bản tình ca trong sáng phát sóng mà tiếng tăm của Doãn Hạ Mạt được nâng cao thêm một bậc. Người ta không chỉ còn để ý đến cô qua đoạn quảng cáo của Lỗi Âu và là người đã đoạt giải Gương mặt mới xuất sắc nhất của năm. Giờ đây cô giống như một viên ngọc quý, tỉ mỉ từng chút, từng chút mài giũa hào quang, dần dần mới phát sáng khiến người ta phải hoa mắt.

Buổi sáng.

Phòng hóa trang của diễn viên.

“Nghe nói hôm nay phía nhà đầu tư sẽ tới xem quay phim.” Trân Ân đang sắp xếp lịch làm việc của ngày mai vào cuốn sổ tay công việc lên tiếng nói với Doãn Hạ Mạt. “Bản tình ca trong sáng được đón nhận như vậy, lần này nhà đầu tư kiếm được cả đống tiền lớn đấy!”

“Đúng rồi, con gái của tôi cuối tuần nào cũng dán mắt vào ti vi, gọi nó làm bài tập nó cũng không nhúc nhích.” Chị Tinh, nhân viên hóa trang đang thoăn thoắt đánh má hồng cho Hạ Mạt, chị bảo: “Cô Doãn này, lát nữa cô giúp tôi ký vài chữ cho con gái tôi và bạn bè của nó có được không? Ấy à, đúng là hết cách, tụi nhỏ nghe tôi kể có thể gặp được cô nên năn nỉ tôi giúp chúng nó xin chữ ký”.

“Được.”

Doãn Hạ Mạt mỉm cười.

“Doãn Hạ Mạt, cô thật tốt bụng”, chị Tinh cười ha ha, “đối với ai cũng lịch sự như thế, thảo nào ai cũng yêu mến cô”.

Trân Ân thè lưỡi, cái chị Tinh này nhất định đã quên thái độ với bộ mặt lạnh nhạt khinh khi của chị ta đối với Doãn Hạ Mạt hồi đầu. Khi ấy, chị ta trang điểm cho các diễn viên khác lúc nào cũng phải nửa tiếng đồng hồ, còn trang điểm cho Hạ Mạt chỉ năm phút là đã xong. Cũng may là Trân Ân từng làm việc thuê cho ảnh viện áo cưới, cũng học được cách trang điểm nên mới có thể giúp Hạ Mạt tí chút. Giờ đây Hạ Mạt đã có chỗ đứng vững chắc trong đoàn, thái độ của chị Tinh thay đổi một trăm tám mươi độ.

Có lần, cô tức giận nói:

“Không thích loại người như vậy, thấy người sang bắt quàng làm họ, gặp người hèn thì đạp, gặp người sang thì nịnh.”

“Không thích thì làm gì được?” Doãn Hạ Mạt thản nhiên “Trong lòng có duyên có số là được rồi. Không thể bắt buộc tất cả mọi người trên thế gian này phải làm bạn với cậu, bắt họ phải quan tâm yêu thương cậu được. Chỉ cần quý trọng những người đối đãi tử tế với cậu, còn những người khác thì mặc kệ họ.”

“Cậu không tức à?”

“Còn nhiều chuyện quan trọng để làm hơn là việc tức giận bọn họ.”

“Hạ Mạt, mình đi trước đây, mình tới Đài HBS xem họ sắp xếp và nội dung tiết mục biểu diễn ra sao, có chuyện gì điện thoại cho mình nhé!” Trân Ân nhìn đồng hồ, vội vàng thu xếp đồ.

Hạ Mạt nhắc Trân Ân: “Ừ, cậu lái xe cẩn thận nhé”.

Công ty có giao cho cô và Trân Ân một chiếc ô tô, nhưng Trân Ân lái rất bạt mạng.

“Ok! Yên tâm đi!”

Trân Ân cười hì hì, khoác túi, vẫy tay chào tạm biệt rồi đi ra ngoài.

Đúng lúc này.

Phía bên kia phòng trang điểm, An Bân Ni nhìn vào gương, ngón tay đang di trên mí mắt, nhìn nét vẽ lông mi chưa ưng, cô cau mày, không thèm quay đầu lại lớn tiếng gọi:

“Chị Tinh, trang điểm cho em đi!”

Trân Ân khựng bước lại lừ mắt nhìn An Bân Ni một cái rồi quay lại trợn mắt nhìn chị Tinh. Hạ Mạt vẫn còn chưa trang điểm xong, cái chị Tinh này xem xem có dám coi thường cô để chạy qua với An Bân Ni không.

“Ừ…”

Nhìn viền môi Hạ Mạt mới kẻ được có một nửa, chị Tinh khó xử không biết phải làm thế nào mới không đắc tội với cả đôi bên.

“Chị Tinh!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.