Lưu Ly chạy một mạch đến bụi cây rậm rạp gần đó, theo dõi lén xem có chuyện gì. Thì ra, là một tên nam nhân trẻ trâu đâu đáng bao tuổi nói chuyện với một thiếu nữ. Khi người đó quay mặt lại, cô phải thốt lên:
"Tỉ tỉ đó thật mĩ nhân. Ặc, bổn toạ chết luôn đây" Lưu Ly chảy nước bọt thành dòng xuống mặt đất, cứ trố mắt nhìn sắc đẹp kinh diễm của nữ nhân kia, miệng nói lẩm bẩm: Tỉ tỉ xinh đẹp, bổn toạ yêu tỉ. Tỉ tỉ xinh đẹp, Lưu Ly yêu tỉ..
Tiểu hệ thống cũng bất lực. Hời..
Lý trí và trái tim cô dần dần muốn đấm đánh cái tên tra nam tí tuổi kia đến dầm mặt, bảo vệ mĩ nhân tỉ tỉ kia, Lưu Ly đã rời bụi chạy ra. Khi đến trước nữ nhân đó, nàng ta tóm gọn một góc áo nâng lên gần đến mặt, hỏi:
"Ngươi làm gì ở đây?"
"Bảo vệ tỉ tỉ mĩ nhân." Lưu Ly trả lời theo bản năng.
"Tỉ tỉ xinh đẹp hãy bỏ bổn toạ ra nga! Người ta chỉ mún bảo vệ tỉ thôi mà!" Lưu Ly vùng vẫy.
Nữ nhân thả Lưu Ly ra, nói:
"Một người chưa có tu vi không có tư cách."
Lưu Ly bực mình vì tỉ tỉ xinh đẹp kia thả cô xuống đất làm cái mông nhỏ nhắn xinh xắn của mình đau đớn. Cô phủi đít đứng dậy, nói với giọng đầy tự tin:
"Nếu bổn toạ đánh thắng thì tỉ tỉ gia nhập vào môn phái nhen."
Không đợi nàng ta trả lời, cô dùng 'Đoạt ảnh chớp nhoáng' đến chỗ nam nhân nhanh như chớp. Kẻ đó ngạc nhiên. Nhưng thất thần chưa hết thì có vài vết thương nặng trên người rồi. Vừa đánh, cô vừa lên giọng:
"Dám trêu tỉ tỉ bổn toạ nè. Đồ nam nhân đê tiện, nam nhân sở khanh, mới tí tuổi đã trêu đùa nữ nhân rồi. Có tức chết không chi nị. Bổn toạ đoánh chết ngươi."
"Thôi!" Nữ nhân đó cất lời.
"Bổn toạ nghe lời tỉ." Lưu Ly ngừng đánh.
"Con tiện nữ này, ta nhất định phải trả thù ngươi. Nhớ này, ta là Văn Vũ, đệ tử ngoại môn của Bát lưu Ngạo Thiên tông. Nhớ đó, hừ hừ." Anh chàng liền đi xa với một tấm thân hoang tàn ma dại. Ôi, tội nghiệp quá!
Lưu Ly chạy đến chỗ nữ nhân, tươi cười khoe chiến công của mình:
"Tỉ thấy thế nào, có được không? Được thì khen bổn toạ đi."
"Nhạt nhẽo."
"Bổn toạ giải quyết xong rồi đó. Thế nào, có gia nhập vào môn phái của bổn toạ không?" Lưu Ly cười.
"Quá nhàm, không vào."
"Vừa nãy tỉ bảo ừ rồi mà." Lưu Ly uỷ khuất.
"Tự biên tự diễn." Nữ nhân nói thẳng một câu.
"Thì tự biên tự diễn. Nhưng hãy gia nhập đi. Môn phái bổn toạ có rất nhiều đồ chơi mới, vật phẩm mới, max nghịch thiên. Môn phái bổn toạ được truyền từ đời này sang đời khác, bao thế kỉ, thập kỉ, thiên niên kỉ vẫn còn tồn tại, sừng sững vĩ đại ngự trên ngọn núi Thiên Thai. Bao quanh là tứ hung thú trấn thủ 'Hỗn Độn, Thao Thiết, Cùng Kỳ, Đào Ngột' cùng với hàng chục nhân vật trong truyền thuyết như Tôn Ngộ Không thần thông quảng đại 72 phép màu đại náo thiên cung; Tô Đát Kỷ yêu hồ khiến dân gặp hoạ tai ương, tai ương ngập quốc (nhân vật trong tác phẩm Phong thần diễn nghĩa) ; Bạch Long Mã - con ngựa trắng xoá của Đường Tăng trong khi đi trên đường lấy kinh.. Và còn nhiều thứ khác nữa bổn tọa không thể kể nổi." Lưu Ly bắt đầu lải nhải.
Không chấp nổi nữa, nữ nhân đó đành đồng ý. Công việc hoàn thành! Đó là Lục Thiên Tiên - đệ tử đầu tiên và cũng là đại sư tỉ của môn phái.
"Tinh.. kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng: 30 điểm hoàn thành nhiệm vụ, một lọ dung dịch thông kinh mạch dành cho những người bị 'phế', cộng thêm một điểm hoàn thành nhiệm vụ. Lọ dung dịch được chuyển vào không gian.."